Kiếp Đàn Bà 2
Phần 7
Đàn ông là chúa của tham lam…anh ta từng có vợ nhưng đã ngoại tình với tôi,giờ đây khi có tôi anh ta lại qua lại với người yêu cũ,cô ta nói đúng hơn là luôn luôn có qua lại với Lâm…
Lâm: Em có thai
Thuỳ: Phải em có rồi
Lâm: Bỏ đi
Thuỳ tát vào mặt Lâm
Thuỳ: Thằng khốn…
Lâm: Anh đã nói em phòng tránh cơ mà…
Thuỳ: Tại sao anh yêu em cơ mà Lâm tại sao anh muốn có con với người đàn bà khác mà chẳng phải là em
Lâm: Do chính em làm anh bị ám ảnh,chính em từng phá thai ngay cả khi anh k đồng ý
Thuỳ: Nhưng đó là do mẹ anh ép em mà…do mẹ anh ép em…chính mẹ anh ép em phá thai…
Lâm: Nhưng là em đồng ý,em chấp nhận lấy tiền để đi học để em có sự nghiệp như hôm nay,đối vs anh em chỉ có thể là người tình,tuyệt đối k thể làm vợ
Thuỳ: Anh có biết đứa bé trong bụng em mong chờ bao lâu k,bác sỹ nói em khó có con vậy mà bh em có rồi anh lại nói như vậy,k sao em sẽ nuôi con,sinh con và nuôi con một mình…
Thuỳ quay đi Lâm nắm tay…
Lâm: Em bình tĩnh đi
Tôi: Anh có mở cửa để tôi đi k thằng khốn kia
Lâm: Em chả đi đâu cả,ở nhà
-Tôi k ở nhà xem anh diễn truyện ngôn tình được,à chúc mừng anh sắp có con chẳng ai sướng như anh,có bồ có cả người yêu nhất anh nhé
Lâm: Em vào phòng đi
Tôi: Không…tôi không vào cái phòng dơ bẩn ấy…
Đúng lúc mẹ Lâm mở cửa vào
Giúp việc: Bà…bà chủ tới ạ
Mẹ L: Có chuyện gì mà nhốn nháo cả nhà thế này…
Lâm: chuyện riêng của con
Mẹ L: Chuyện riêng của con nhưng là chuyện gia đình của mẹ…Thuỳ…cháu đang làm gì vậy bác đã nói rõ ràng khi cháu cầm tiền thì giữa cháu và thằng Lâm phải dứt điểm,thế mà giờ cháu vẫn ở đây và đang làm gì vậy…cháu lại xen vào khi thằng Lâm có vợ,cháu ăn nhờ ở đậu đây bao ngày đừng tưởng bác k biết,cháu ngang nhiên ở lại nhà khi biết nó có vợ rồi vậy cháu muốn thể hiện điều gì
Lâm: Mẹ thôi đi,cô ấy có bầu rồi
Mẹ L: Con giỏi lắm,con hay lắm giờ thì hay rồi
Tôi: Con xin phép đi trước
Mẹ L: Đứng lại,làm vợ của doanh nhân giận dỗi là điều k cần thiết,con có thể hỏi mẹ đẻ con khi xưa bố con có lăng nhăng k và mẹ con vẫn phải chịu đựng
Tôi: Con xin lỗi mẹ là mẹ con có thể chịu được nhưng con thì không,con cũng nói rõ với chồng con chỉ cần có người khác chỉ cần nói vs con 1 câu con sẽ quay đi mà k hề quan tâm hay quay lại…
Lâm: Anh…
Tôi ngẩng lên nhìn Lâm
Tôi: Giờ chúng ta chắc chắn không thể sống cùng nhau được nữa…con xin phép mẹ
Tôi mở cửa bắt taxi về thẳng nhà…ngồi trên xe taxi cứ nghĩ đến chuyện anh ta tôi lại ôm mặt cố nín khóc…thật sự ức nhưng chẳng thể làm gì được,hắn quá coi thường mình…thằng khốn nạn…
Lâm và Thuỳ ngồi nhìn nhau
Lâm: Anh đã có vợ thế nên
-Anh lấy nó vì yêu hay vì cái thai
-Cả 2 ,anh thích Phương theo cách riêng của mình,Phương trong sáng và rất hồn nhiên điều đó lam anh thích
-Nó là sinh viên là gái gọi nên đang lừa anh đấy
-Em sai rồi Phương là con nhà giàu đấy,thế nhưng anh k qtrong giàu nghèo mà anh qtrong nhân cách
-Vậy ý anh là sao
-Em nên phá bỏ đi
-Vậy nếu em k bỏ
-Em bỏ thì chúng ta tiếp tục còn em k bỏ thì chúng ta chia tay…
-Chia tay…vậy chia tay đi
Thuỳ đứng dậy Lâm giữ tay
-Nghe anh
-Em sẽ tự sát nếu anh cứ ép em bỏ con…anh tin k
-Em…
-Em muốn ở đây sinh con cho anh xong lúc đó anh hãy đưa ra quyết định nên chọn ai…được k???
Lâm lặng yên chẳng nói gì lặng lẽ ngồi nhắm mắt trên du thuyền tại Hồ Tây trong tiếng thở dài
Lái xe: Cậu Lâm chắc khó đưa ra quyết định
Lâm: Tôi có quyết định ngay từ đầu rồi chỉ là không biết nên hay k nên…
-Cậu thích cô Thuỳ hơn mà
-Sai rồi
-Yêu bao năm còn gì
-Nó nguội lâu rồi ,nếu k có tình cảm vs Phương thì k bh tôi lấy
-Vậy phải làm sao…
-Cứ để Thuỳ sinh con đi rồi tính nhưng chắc chắn tôi sẽ dứt sớm
-Tại sao cậu k dứt dc cô ấy vậy
-Chẳng hiểu có thể là lòng tham của đàn ông …
Tôi về nhà cứ buồn bã…mẹ gõ cửa
Mẹ: Chồng con nó đến đấy
-anh ta đến làm gì vậy
-ơ con bé này hay nhỉ chồng đến lại cứ hỏi là tnao
-Tôi vừa ra cửa phòng thì anh ta đi lên,người đầy mùi rượu…
-Anh say đấy à
-Say đâu mà say ( nháy mắt tôi)
-nháy gì mà nháy…
-Vợ chồng mình vào phòng nói chuyện đi
Lâm quàng vai tôi rồi đóng cửa phòng lại
Vừa lên giường anh ta ôm lấy tôi ,tôi định vùng dậy thì Lâm gì chăt
Lâm: Một chút thôi…anh mệt mỏi lắm,k phải mệt vì công việc mà mệt vì em
-Ô tương anh đổ đi chỗ khác thì mệt là đúng rồi
-Bậy…anh từng yêu Thuỳ rất nhiều năm thế nên tình cảm k thể xoá ngày một ngày hai
-Thôi anh im đi
-Thế nhưng anh thấy tình cảm đó nhạt đi
-vì anh là loại lăng nhăng thì láy đaU ra chung thuỷ
-Lại nhầm …anh thiếu gì tiền yêu ai chả được nhưng anh rất chung tình vs Thuỳ ,cho đến khi Thuỳ nói vs anh là anh có dám ngủ với bạn em không tức là vợ cũ anh
-Chị Thư à
-phải nói làm anh tức lên anh chén luôn nhưng hôm ý anh say rồi,chén mỗi một lần mà cô ta chửa thế nên anh và Thuỳ lục đục chứ anh có hẹn hò vs Thư ngày nào đâu
-Anh dễ nhỉ nói phát ngủ ngay,anh phải làm gì thì Thuỳ mới đố anh nvay chứ
-đợt đấy Thư đang là thư kí của anh Thuỳ cứ ghen bóng gió
-Ghen đâu có sai anh có chén còn gì,thôi nói chuyện vs anh chối lắm
-Yên nào,nhưng anh là đàn ông ,anh thề luôn anh ngủ vs Thư mà còn k nhớ gì luôn…
-Thôi anh cút đi tôi và anh chia tay rồi
-Yên…( ôm) chia gì mà chia…anh trong lòng anh bây giờ thích em hơn,trong lòng anh nằm cạnh Thuỳ mà chỉ nghĩ đến em
Tôi quay sang tát bốp vào mặt,anh ta ghì rồi hai đứa nhìn nhau
-kinh nhỉ nằm cạnh ngy nhớ đến vợ,thôi anh ạ tôi k dám
Lâm cười rồi xoa đầu tôi
Lâm: Anh đang cố thay đổi vì em và con của chúng mình…anh là đại gia và anh chưa bh nghĩ sẽ chung tình với ai cả em hiểu k…
-Bỏ cái triết lý láo toét của cánh đàn ông các anh đi…
-Anh yêu em …yêu em từ cái nhìn đầu tiên ( tôi đỏ mặt)
Tên điên sau câu nói thì ngủ lăn quay tôi phải cởi bỏ áo cho…rồi lại nghĩ…cuộc sống hôn nhân của tôi sẽ rất phức tạp vì Lâm là kẻ gia trưởng…anh ta luôn muốn có tất cả…
Thế rồi ngay hôm sau tôi thấy Lâm dọn sang nhà tôi ở
Lâm: anh sẽ ở đây
-Sao nhà anh thì anh k ở
-Nhà anh để Thuỳ ở
-Sao anh k về ở vs ngy có phải ấm áp hơn k
-Lại nói xoáy đấy…
Lâm ở nhà cả tháng đưa tôi đi ăn,đi xem phim
Trong rạp phim Phương ngủ gật,Lâm nắm lấy bàn tay rồi hôn lên trán…
Thuỳ ngồi ở nhà gọi cho Lâm k nghe máy cô ta hét lên…
Thuỳ: Anh đang cô lập em phải k Lâm,anh chẳng bh có hạnh phúc đâu thằng khốn …
Lâm đưa tôi đi sửa móng tay chân…anh ta vừa ngồi sửa vừa ngủ…
Tôi: Đàn ông mà điệu e nhỉ
Nhân viên: Đàn ông họ nhặt da vs cắt cho gọn sạch mà chị…
Chắc anh ta lắm việc,thấy cả đêm anh ta ngồi làm việc trên máy tính,sáng dậy lại bắt tôi đi bộ sớm tập thể dục…
Hai chúng tôi đang đứng chờ mua kem thì gió mùa về Lâm lấy tay ôm lấy tôi
Lâm: Lạnh rồi
-Anh thì ấm lúc nào là ấm dc ngay mà
-lại nói đểu đấy
-thế a cứ để chị ấy ở đó một mình à
-Uk có cô giúp việc mà đâu phải một mình
-Ai tính cô giúp việc,sao anh phải làm vậy
-Nhiều cái nhóc k hiểu đâu,Thuỳ thông minh gấp 10 lần e đấy…
-Nhầm…tôi hơi bị thông minh
Lâm búng mũi
-Láo …dám nói tôi,phải nói là em…
Lâm và tôi ôm nhau trên phố…dù sao cũng là chồng và là bố của con mình,có lẽ anh ta tự có dự tính của mình…
Lâm đến công ty thì thấy Thuỳ chờ ở sảnh
Thuỳ: Tối nay gặp nhau đi em có chuyện muốn nói
-Chuyện gì mà k nói được bây giờ mà phải tối
-Ở đây là chỗ anh làm
-Nếu biết chỗ anh làm thì đừng đến có phải hơn k
-Vì em gọi anh k nghe
-Em vào văn phòng đi lạnh rồi
Lâm ra ngoài lấy trà ấm cho Thuỳ thì điện thoại để trên bàn Thuỳ nhắn cho Phương “ Tối nay tại nhà hàng X 7h anh chờ em ở đấy,không gặp k về,đừng nhắn lại anh đang họp đưa máy cho thư kí”
Lâm quay vào đặt trà lên bàn
Lâm: Em ở đó thế nào ngủ ngon k
-Anh đi 1 tháng rồi hỏi vậy có phải là hơi muộn k
-Anh bận quá
-Anh đang định làm gì thi lam nhưng đừng bỏ rơi em là được ,em chỉ có anh thôi
Thuỳ khóc Lâm thở dài
Lâm: Vậy tối gặp nhau…
Tôi đang trên lớp thì thấy tin nhắn…đến tối tôi đến nhà hàng X lúc 7h ngồi chỡ mãi không thấy anh ta đến,đang định rút máy ra gọi thì máy hết pin…” đen thật”
Cứ 7h,8h rồi đến 9h mãi không thấy…tôi gọi mỳ ý rồi vừa ăn vừa tức mắt đỏ lên …cứ lẩm bẩm “ hạ hoả,hạ hoả”
Tôi vừa đứng dậy trả tiền ra cửa tôi thấy xe anh ta…đúng xe anh ta biển số đây rồi
Tôi: Em nhân viên cho chị hỏi khách đi xe kia ngồi ở đâu vậy
-Có vc gì vz chị
-à là chồng chị,chị chờ mãi mà k thấy đến chắc mới đến à
-Đâu có xe đó đến lúc 8h thì phải
-Đâu có thấy nhỉ
-Chị rẽ sang khu vip bên kia xem sao ra cổng rẽ phải
-Cám ơn em
Tôi k hiểu hay anh ta cũng cứ chờ mình nhỉ…tôi chợt dừng lại khi thấy bên hồ Lâm và Thuỳ đang ăn tối,Lâm cười rất tươi…anh ta còn cắt thịt cho Thuỳ rồi ân cần từng chút một…tôi nắm tay vào áo
Nhân viên: Chị ở bàn nào ạ
-Chị ở bàn kia
Tôi tiến tới bàn của Lâm và Thuỳ…Thuỳ đang cười thấy tôi
Thuỳ: Ơ Phương…
Lâm ngạc nhiên quay lại…
Lâm: Ơ sao em ở đây vậy,em ăn gì chưa ngồi đi
Tôi cười vào mặt Lâm
Tôi: Tôi chờ anh từ 7h
Lâm: Chờ anh,sao lại chờ anh
-Sao lại chờ anh,anh nói vậy mà nghe dc à ( tôi gắt lên)
Lâm tỏ vẻ khó chịu khi tôi gắt gỏng
Lâm: Ý anh hỏi em là tại sao lại phải chờ anh
-Từ giờ tôi sẽ k chờ nữa ( tôi quay đi đỏ mắt)
Lâm giữ tay
Lâm: Em đang bắt đầu ghen r đấy như vậy k tốt
-Tôi ghen khi ck đi ăn vs người khác thì có gì sai
Thuỳ ngồi yên k nói câu gì
-Anh k thích em tnay e về trước đi
-Tôi k muốn thấy anh cũng k muốn chờ anh nên a cũng đừng tới nhà tôi
-Vậy thì em đừng chờ nữa,anh sẽ k tới nữa
-Phải,sẽ k chờ ( tôi rơi nước mắt rồi quay đi chạy thật nhanh)
Lâm quay vào bàn ngồi mặt tức giận lầm lỳ tay cầm dĩa nhưng cứ để yên trên đĩa thịt…
Thuỳ: chúng ta nghỉ thôi
-Cứ ăn đi,cô ta cứ làm anh phát điên lên…
Tôi chạy ra ngoài đường thì đúng lúc chiếc xe trong nhà hàng đang vòng ra đâm thẳng vào tôi họ phanh k kịp do tôi bất ngờ chạy ra…tôi ngã xuống đường…tay ôm lên bụng…” đau …đau quá…” máu cứ chảy ròng xuống chân…
Lâm và Thuỳ đang đi ra thấy nhân viên nháo nhào
Nhân viên: Gọi xe cấp cứu đi cô ấy bảo đang có thai đấy…
Ra bên ngoài thấy mọi người vây quanh…Lâm lên thẳng xe…
Tôi thấy qua kẽ chân mọi người thấy Lâm lên xe tôi với tay “ Lâm…tôi đau lắm”…
Nhân viên: Số điện của chồng cô là gì
-0989999999
Hình ảnh cuối cùng trước khi tôi ngất đi…là sự ghẻ lạnh bước lên xe của Lâm
Lâm ngồi trên xe cứ ôm mặt thấy khó chịu…
Lâm: Nay k về nhà Phương,ra khách sạn đi…
-Sao thế
-Vừa cãi nhau mà k hiểu lý do gì điên hết cả người
-Sao lại gặp cô Phương ở nhà hàng này được,sao trùng hợp vậy
Lâm đang nghĩ thì điện thoại reo
Lâm: Alo
-Cho hỏi đây phải số chồng chị Phương k ạ
-Đúng rồi ai vậy
-Vợ anh bị xe đâm hiện đang mất máu tại nhà hàng X anh qua ngay nhé
Lâm cúp máy nghĩ đến đám nhân viên vừa nói rằng cô gái bị tai nạn đó có thai…
Lâm: Quay xe lại nhanh lên…chết tiệt ( Lâm nhắm mắt ôm mặt)
Lâm quay xe đến đó thì Phương đã được đưa đi cấp cứu…đến bệnh viện
Bác sỹ đi ra kết luận
Bác sỹ: Sản phụ đã xẩy thai rồi tôi rất tiếc…
Lâm ngồi đờ đãn cả đêm bên ngoài cửa cho đến khi mẹ Phương cùng anh trai Phương tới…
Mẹ P: Tối nó còn bảo đi ăn vs ck cơ mà sao lại ra thế này cơ chứ
Anh P: Rốt cuộc có chuyện gì vậy Lâm
Lâm: Đến em còn đang kb chuyện gì xảy ra…
Sáng hôm sau mẹ Phương nói rằng Phương biết tin mất con mà không khóc cũng k nói năng gì…
Lâm: Để con nói chuyện với vợ con…
Lâm mở cửa vào phòng bệnh…tiến gần đến chỗ Phương đang ngồi nhìn ra cửa sổ…
Lâm nhìn tôi và tôi thì mỉm cười vs Lâm
Lâm:e ổn không
-Tôi ổn rất ổn,có gì đâu mà đau buồn
-Em nói dối
-Vậy tôi phải làm thế nào anh mới tin là tôi không buồn,giá như có thể khóc tôi sẽ khóc thật lâu,giá như có thể nói cho anh biết rằng tôi đang rất đau,giá như có thể mãi k dối gian nhau thì giờ đây đã khác…
Tôi cười nhìn Lâm khiến Lâm sợ rồi Lâm lặng lẽ đứng dậy ra ngoài cửa…tiếng Phương khóc gào một mình bên trong làm Lâm cắn chăt răng đứng bên ngoài …
Phương: Tại sao lại gặp anh,trả con cho tôi đi …tại sao…
Lâm bên ngoài trên đôi mắt đỏ lên hai mắt rưng rưng rồi buồn bã…
Phương: Cái nghiệp,cái giá phải trả của kẻ thứ 3 là tôi …
Lâm cúi đầu người bên trong tự trách bản thân kẻ bên ngoài như người mất hồn rơi nước mắt xuống đất…tách…tiếng của chia ly…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!