Kiếp Đàn Bà 2
Phần 8
Sinh ra là đàn bà quyết định sướng hay khổ vẫn là ở tấm chồng…
3 tháng sau…kể từ sau ngày đó tôi không gặp lại Lâm…tôi về nhà mẹ đẻ sống,anh ta có vài lần gọi cho mẹ tôi nói chuyện gì đó nhưng mẹ tôi từ chối thẳng thừng…
Mẹ: Con quyết định thế nào rồi
-Con muốn chia tay,mẹ nhắn vs anh ta như vậy
-Mẹ nói rồi nó chỉ vâng rồi cúp máy ,theo mẹ thì chuyện đâu phải lỗi của nó,do con bất cẩn nên làm mất con,k nên trẻ con quá
-Lỗi của con mà mẹ,vậy nên chúng con đến vs nhau khi có đứa bé giờ con của con mất rồi thì chia tay nhau là bình thường mà…
-Bỏ chồng k phải sướng đâu,nghĩ cho kĩ đi…
-Con nghĩ kĩ rồi…con đi học đây…
Tôi đeo túi lên vai rồi ra bến xe buýt…tiếng bíp còi xe ô tô rồi kéo kính xuống là Trung
Trung: Làm gì ngẩn người vậy
-Anh về khi nào vậy
-Anh về 5 hôm rồi vừa qua nhà mẹ e nói e vưa đi…có nhắn tin cho em trên mạng nhưng k thấy em ol
-Xe đẹp đó nha
-thành quả lao động thôi…lên xe đi anh mời cafe
Tôi và Trung đi uống cafe tôi cũng kể cho Trung nghe về chuyện tôi đang có ý định ly hôn
-Em thật sự buồn vì anh ta…chỉ vì em cũng từng là kẻ thứ 3 xen vào giữa anh ta và vợ nên giờ có lẽ em đang bị quả báo
-Nhưng em là đang bị ép buộc cơ mà…em chưa từng thuận theo hắn,theo anh thì thế này em vào sài gòn cùng anh đi,vào tạm đó một thời gian
-Anh ta vẫn sẽ tìm thấy
-Em đi xa anh ta sẽ buông tay,tình cảm mà hắn dành cho em là muốn sở hữu chứ không phải là yêu thương gì em cả
-Liệu có ổn không ạ
-Theo anh vào đó 1-2 tháng…
-Vậy để em chuẩn bị…
Lâm vừa họp xong anh ta ngồi nhìn từ trên xuống từ toà nhà 72 tầng cao vút của tập đoàn qua cửa kính…gương mặt suy tư nhiều điều
Thư kí: Chú thứ 2 nhà cậu lại tham ô công quỹ của công ty rồi
Lâm thở dài
-Quyết định sa thải chức giám đốc chi nhánh miền bắc của ông ta ,thu hồi toàn bộ tài sản thuộc về công ty…
-Vâng…
-Hôm nay còn việc gì k
-Dạ không?
-Vậy tôi về trước cậu ở lại sắp xếp công việc
-Ok ạ
Lâm phóng xe về nhà thấy Thuỷ ngồi chờ sẵn ở dưới nhà
Lâm: Để anh đưa em ra sân bay
-k cần đâu em tự đi dc ,cả tháng qua anh bỏ mặc em
-Anh k có bỏ mặc em mà anh bận
-Anh buồn vì nó mất con vậy nếu em có chuyện mất con thì sao
-Em im đi,anh chưa thèm nói việc em cố tình nhắn Phương đến quán để Phương tức lên,anh nói cho em biết vợ là vợ còn bồ là bồ với anh ranh giới rõ ràng,em thừa biết người giàu có như anh thì k chỉ riêng em mà anh còn có hàng chục cô gái ngoài kia,thế nên em đừng tự tin quá răng anh yêu em
-Anh thay đổi rồi,lấy Thư anh k như vậy ,anh vẫn luôn nghĩ đến em vậy mà lấy con nhỏ này anh đã thật sự thay đổi…anh yêu con ranh con đó rồi à
-Em đi đi anh k muốn tranh cãi thêm
-Em đang mang thai con của chúng ta đấy còn nó đã làm mất đứa bé vì nó k yêu anh,nó chỉ yêu tiền của anh thôi
-Vậy em yêu anh à ( lời nói của Lâm khiến Thuỷ như chết lặng) nếu yêu anh thì lặng lẽ sinh con rồi sau đó chúng ta đường ai nấy đi
Lâm quay đi phóng xe đi
-Lâm…Lâm…em hận anh,anh là thằng khốn nạn,thằng chơi bời khốn nạn…
Tôi theo Trung vào sài gòn và ở nhà cùng em gái Trung
Tôi: Em lại đi đâu muộn vậy
-Em đi làm chứ mình anh em lo việc em cũng thương
-Chị cũng muốn đi làm cv gì đó tạm 1-2 tháng
Em gái: Chị ,anh em đi làm rồi ở nhà cũng chán ,anh ấy toàn phải tăng ca qua đêm thôi,em bảo chị đi làm với em không
-Làm gì vậy
-Đi theo em,cứ làm có tiền là được mà…
-Vậy à…làm ở đâu em
-Cứ theo em…
Lâm biết tin Phương k còn ở nhà
Mẹ Phương lại thật thà
Mẹ P: Nó bảo vào nhà bạn nó tên Trung chơi ít ngày,thằng Trung nó là bạn thân của nó
Lâm: Thân ( anh ta cười) vậy con xin phép về trước…
Lâm ra bên ngoài gọi cho ai đó đổi sắc mặt
Lâm: Tao cần tìm thằng tên Trung xem nó ở đâu sài gòn ,chuẩn bị tao sẽ bay đi sài gòn ngay tối nay…(L cúp máy) cô ta đc đấy dám đi vs trai à ,con đàn bà dâm dục
Tôi đi theo em gái Trung tên chi vào vũ trường
Tôi: Chị k vào đâu
-Vậy đến rồi thì vào chờ em
-Em làm gì ở đây,k tốt đâu
-Chị thời đại nào mà còn nghĩ Vũ Trường là nơi không tốt vậy?
-Theo quan điểm của chị là như vậy em ạ…
Vậy chờ em ở đây nhé…em vào 1 tiếng là xong
-Uk nhanh nhé nhạc đau đầu lắm
Tôi ngồi ở quầy uống hoa quả thấy em gái Trung đang tiếp thị rượu cho mấy người đàn ông,họ vỗ mông,véo má trêu ghẹo…
Tiếng nhạc mỗi lúc một to hơn…tôi uống vài ly hoa quả mà thấy lâng lâng thì Trung nhắn tin
Trung: E ăn chưa
-Em ăn rồi
-Tối nay em ngủ ở phòng anh nhé
-Anh k về à
-Anh có anh về mà…
Tôi hiểu ý của Trung liền lặng im không trả lời…đến khi thấy ngà ngà say,uống hoa quả có cồn hay sao nhỉ…giữa đám thanh niên đang nhẩy nhót tôi thấy ánh mắt của ai đó đang nhìn mình…Lâm đứng bên kia của đám thanh niên nhìn tôi giữa ánh đèn khiến tôi giật mình…bất giác tôi bật dậy chạy…
Lâm: Đứng đấy
Tôi vẫn kệ bỏ chạy ra đến bên ngoài anh ta tóm lấy tay tôi
Lâm: Cô được đấy cô dám theo trai vào tận đây à,cô và nó đã làm gì rồi
-Anh điên à tôi và anh Trung là bạn mà
-Nhưng chẳng phải trc kia hai đứa đang yêu nhau còn gì…
-Đúng thế nếu k có anh xen vào thì có lẽ tôi đã lấy Trung,sẽ k phải gặp thằng khốn nạn như anh
-Tôi khốn nạn,tôi khốn nạn vs cô ở điểm nào hay là do cô chạy lung tung làm mất con
-Phải tôi đã làm mất con…
phương bật khóc Lâm nhắm mắt thở dài
-Về nhà
-Không,tôi phải bỏ anh
-Bỏ,cô tưởng bỏ tôi là dễ à
-Vậy tại sao anh cứ nhất định phải là tôi vậy,anh thiếu gì đàn bà bất kì con nào anh chẳng ngủ được
Lâm tát bốp vào mặt tôi…tôi ôm má rồi vừa cười vừa khóc
Lâm: Anh Trương ( thư kí) chuẩn bị xe đưa cô ta về,tôi nói cho cô biết nếu cô k về cũng dc,tôi sẽ lập tức ly hôn cô và đồng nghĩa với việc tôi sẽ cắt đứt gân của thằng Trung…tuỳ cô lựa chọn…
Thư kí: Đêm nay muộn rồi hay cứ ở lại đây vậy sáng mai bay ( anh Trương đẩy tôi ý lên nịnh anh ta) cậu Trung vừa bị sa thải rồi cô nên khôn khéo,tôi sẽ giúp cô giữ lại vị trí cho cậu ấy còn lại là việc của cô…
Anh ta cứ đi bộ trên con phố còn tôi đi theo sau,lúc này tôi mà nói gì có lẽ anh ta sẽ điên lên vs anh Trung mất…tôi thì ngà ngà say vừa đi vừa ngủ gật
Lâm: Đi nhanh lên
Lâm quay lại thấy vệ sỹ của mình đang đỡ Phương…
Vệ sỹ: Cô Phương hình như say quá rồi ạ
Lâm lặng lẽ ra cõng
Vệ sỹ: Về khu biệt thự luôn chứ ạ
-Uk
Lâm sờ lên má Phương thấy đỏ vì cái tát…về khu bất động sản biệt thự cho người giàu,căn nhà to nhất khu cổng mở ra…Lâm bước vào vưa đi vừa bế Phương…
Lâm: Chuẩn bị cho tôi cốc nước gừng…anh Trương từ nay đên sáng mai tôi sẽ k nghe điện nên có chuyện a tự giải quyết
-Vâng…
Lâm bế tôi lên phòng…tôi vẫn lơ mơ anh ta đưa cho tôi ly trà gừng
-Say khướt ra đúng là k ra thể thống gì…
Lâm đang lầm bầm thì thấy điện thoại của Phương reo lên lưu là anh Trung…Lâm gạt máy nghe
Trung: Em đang ở đâu vậy anh về mà k thấy em,anh có mua ít bia và ít chân gà em thích rồi đây về nhanh nhé
Lâm: Phương đang ngủ
Trung: Ai vậy
-Chồng phương ( Lâm cúp máy)
Phương thở mệt mỏi ,đôi môi đỏ hồng ửng lên…Lâm cởi bỏ quần
Lâm: Đêm rồi còn có trai gọi cơ đấy
Phương: Anh làm gì vậy
Lâm: Làm việc cần làm ,cô phải đẻ đứa khác cho tôi chứ
-Không…không muốn…
-Không muốn cũng phải chịu…tôi bảo đẻ là đẻ…
Lâm kéo quần lót của tôi ra khỏi thân thể ,ra khỏi chiếc váy tôi đang mặc…
-Đừng…tôi k muốn đâu,thằng tồi,khốn nạn…
Lâm cắn lấy bầu ngực của tôi mút mạnh…chân tôi co lên anh ta sờ nhẹ từng chút từ mông xuống đầu gối…tôi đẩy mãi k dc
-Cô biết lần nào chống đối cũng k được thì còn chống đối làm gì
-Ưhm…
Hơi thở mạnh khi anh ta vừa cho vào,tôi co người lên chảy nước mắt
-Tôi sống vs anh mệt mỏi lắm,tôi chỉ sợ thấy anh đi với người khác,thật sự trong lòng tôi rất buồn và còn mất đi con nữa
-Đừng nhắc lại nữa,giờ cô chỉ tập trung vào việc sinh con,chỉ cần cố gắng sẽ lại có…tôi sẽ khiến cô chửa thì thôi…
Lâm dập rất mạnh…tôi có chút men thấy bản thân rất hưng phấn khi qua đêm với Lâm…
Trung ở phòng buồn bã một mình uống hết bia…
Trung: Em coi anh là cái quái gì vậy mà lại để cho chồng em nghe máy…
Sáng hôm sau khi tôi thức dậy hai bên hông đau không nhấc nổi người…thấy người k mặc gì trên ngực có bàn tay đang ôm…
Lâm: Dậy sớm vậy
Anh ta lấy tay bóp ngực tôi rồi mân mê…
-Đêm qua tôi say quá nhớ mỗi đoạn đầu
-Quên hết đoạn sau à,đoạn sau cao trào thế còn gì
Tôi đỏ mặt…
-Tôi k nhớ
-Phương này,chuyện đứa con hãy quên đi chúng ta sẽ có những đứa trẻ khác,Thuỷ anh đã dàn xếp xong rồi và anh nói rồi anh quan tâm em thế nên em hãy cố gắng sinh đứa khác cho anh thế là dc
-Chị ấy có bầu đúng k
-Phải
-Sao a k bỏ tôi cưới người đó đi
-K bỏ…( anh ta cười rồi hôn chụt lên môi tôi) ngủ với em vẫn thích chán
-Anh…
-Chúng ta sẽ đi bali ở indonesia 1 tuần
-Làm gì vậy
-Ăn ngủ và ấy…( Lâm nháy mắt)
-Tôi k chịu đựng dc khi nhìn anh lăng nhăng
-Vậy em thích tôi à
-Đúng vậy
Tôi lỡ miệng rồi quay đi…
Lâm cười rồi đổ ly rượu tu hết một hơi…” Đúng là trẻ con”…
Đến biến bali hòn đảo xinh đẹp nơi các diễn viên nổi tiếng làm đám cưới…lâm và tôi ngày nào cũng quan hệ…dù bất kì đâu,tolet,trên du thuyền,bãi biển ,trên xe …khi đi đu quay khổng lồ ngắm cảnh biển đêm Lâm kéo khoá quần rồi kéo tôi…
Lâm: Làm nháy nhỉ
-Thôi em mệt lắm rồi
-Em mệt còn anh thì không
Chúng tôi trao nhau nụ hôn ngọt ngào trên không trung…chỉ hy vọng về tương lai tươi sáng bên nhau…
-Anh hứa nếu a còn lăng nhăng lần nữa thì em dc quyền rời bỏ anh nhé
-Anh thề đấy
-Cấm thề cá trê chui ống…
-anh thích chui vào em cơ
Lâm hôn lên bầu ngực của tôi…khi trở về chỉ hi vọng tôi có thai…vậy mà 2 tháng-3 tháng tôi liền đi khám
Bác sỹ: Hai bên vòi của em bị tắc hoàn toàn nên em có thể sẽ vô sinh…
Nghe kết quả như sét đánh ngang tai,tôi ngồi bịch xuống ghế…rồi chợt nhận ra có lẽ tôi sẽ chẳng khi nào có hạnh phúc…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!