Kiếp Đàn Bà 2 - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2297


Kiếp Đàn Bà 2


Phần 9


Chap 9: Kiếp Đàn Bà2 🍃🍃🍃

Vô sinh thứ mà đáng sợ hơn cả cái chết đối với đàn bà…tôi cầm kết quả xét nghiệm mà lòng như chết lặng,tôi thực sự sốc…

Tôi về suy nghĩ cả đêm rồi bỏ cả ăn uống…

Lâm thấy cô giúp việc nói nhỏ

Giúp V: Cậu Lâm xem thế nào chứ cô Phương cả ngày chẳng ăn gì,cứ đóng cửa trong phòng

Lâm: Tình trạng lâu chưa

-Từ hôm cậu đi công tác

Lâm thở dài rồi đi lên phòng nhẹ nhàng mở cửa…thấy Phương nằm quay lưng ra ngoài…

Lâm: E ngủ chưa anh về rồi

Lâm ôm từ sau rồi hôn lên gáy

Tôi nghĩ k nên giấu Lâm chuyện này nên đã nói rõ

Tôi: Em đi khám bác sỹ nói em bị tắc hai vòi,thông hạn chế nên có thể em k có khả năng có con nữa ( tôi ôm mặt khóc) nếu em k có con thì sao hả anh,em sợ lắm và em thực sự muốn có con …

-chúng ta sẽ ra nước ngoài chữa trị…anh tin là sẽ được,bác sỹ nói có nguy cơ thôi chứ đâu có nói là không được

-Nhưng nếu k được thì sao

-Điên,có thế cũng bỏ ăn,kiểu gì cũng được,hơn nữa Thuỷ cô ấy cũng sắp sinh rồi nên em có hay không với anh cũng k quan trọng

-Không được,đàn bà hay ích kỉ,em muốn con của chúng ta

-Được rồi sẽ có …sẽ có

Lâm đưa tôi đi chữa trị sang cả nước ngoài…chúng tôi quyết định làm phương pháp cấy IVF…lúc tôi phải kích trứng,phải tiêm Lâm luôn ở bên cạnh tôi…anh chưa một lời than phiền và tôi cảm thấy hạnh phúc vì điều đó…

Mẹ Lâm gọi điện

Mẹ L: Bỏ nó đi con,nó có đứa con để giữ cuộc hôn nhân mà còn chẳng làm được thì giữ cái đứa gái độc đó trong nhà làm gì,giờ lại còn phải đưa nó đi chữa,có ễnh ra mẹ còn phải tặc lưỡi cố chấp nhận ,thế mà còn xịt nữa thì bỏ đi con

-Mẹ này,bỏ vợ là hay lắm à

-K hay nhưng nó k hợp với con

-Thế nào là hợp và thế nào là k hợp,con chỉ biết con yêu là đủ còn hợp hay không chỉ có con biết chứ mẹ sao có thể biết

-Con giờ lớn rồi k nghe mẹ thì sau này hối hận

-Con chưa bao giờ hối hận về sự lựa chọn của mình…

Tôi sau khi chuyển phôi phải kiêng đi lại

Lâm: Nghỉ ngơi nhé,anh giờ phải lên công ty

-Anh đi đi em ngủ là khoẻ

-Uk mệt thì nghỉ đi…( hôn lên trán tôi)

Sau vài ngày chuyển phôi tôi thử thai nhưng k có vạch nào,xét nghiệm máu báo không có thai…tôi đã bị hỏng và kể từ ngày đó tôi càng trở nên ít nói,cả ngày không nói chuyện với chồng câu nào…

Mẹ tôi gọi điện: Này con con Hân nhà mình sắp lên học đại học đấy ( Hân em gái cùng cha khác mẹ với tôi)

-Nó đỗ rồi hả mẹ…

-Uk đỗ rồi mẹ đang tính bảo nó qua con ở ít ngày vì nhà mình đang xây lại nhà phải 3 tháng nữa mới xong…

-Mẹ bảo nó qua đây con đón…

-Uk để mẹ bảo em qua nhé

Hân là em gái cùng cha khác mẹ,mẹ tôi mới nhận sau khi mẹ con bé mất,giờ mẹ tôi cũng coi Hân như con thường xuyên gửi tiền về cho Hân ăn học,con bé cũng rất ngoan và nhìn rất giống tôi…

Hân đón xe ôm đến khu biệt thự con bé ngơ ngác nhìn rồi thấy Phương vẫy tay

Phương: Chị ở bên này…

Hân tay sách túi đồ thở hổn hển

-Chị ,nhà ở đây to nhỉ

-Uk vào đây,eo lâu không gặp cao quá rồi

-Chị hỏi câu nữa khéo em lấy chồng rồi ý

-Dạo này chị bận quá,nào lại đây

Hân vừa bước vào nhà thì Lâm đi từ trên cầu thang xuống trong chiếc áo sơ mi kẻ và quần bò…

Lâm: Tập hồ sơ anh để trên bàn em có thấy đâu không

Hân lần đầu nhìn thấy anh rể phong độ chững chạc lại đẹp trai bóng sáng khiến con bé ngẩn ngơ…

Phương: Đây là em gái em

-Em gái,sao a chưa nghe bao giờ nhỉ

-Bọn em cùng cha khác mẹ

Lâm: Nhưng mà giống nhau,chào em

Hân ấp úng “ vâng…vâng em chào anh”

Lâm: Vợ anh dạo này hay stress có người bầu bạn là vui rồi,cứ thoải mái nhé…

-Dạ vâng…

Hân e thẹn ngẩng lên nhìn Lâm…

Tôi rủ Hân…

Tôi: Đi mua đồ đi…chị tặng nhân ngày đỗ đại học…

Đến trung tâm thương mại tôi dơ thẻ ra nhân viên từ chối

Nhân Viên: bên trên có dặn là chị đang đi mua đồ nên chị cứ cầm đồ đi ạ

-Thế sao được,cứ tính tiền bình thường đi em

-Dạ thôi chị ( nhân viên cứ sợ sệt)

Hân: Sao họ lại vậy hả chị

-Chồng chị là chủ sở hữu toà nhà này nên họ mới vậy

-Tập đoàn LK nổi tiếng đó á,quê em họ mở siêu thị mấy cái to đùng ở đó

-Uk đung rồi

-Oài chị lấy chồng giàu sướng thật đấy

-Sướng cái này sẽ khổ cái khác chẳng cái gì được hoàn hảo cả em ạ…

Tôi và Lâm cãi nhau vì chuyện con cái

Lâm: Anh bảo em là nghĩ ít thôi sao em cứ tự làm khổ mình vậy

-Em sẽ cấy luôn đợt nữa

-Bác sỹ nói sức khoẻ của em k cho phép còn gì…

-Em sẽ cố được,cố là được

-Nhưng k được em hiểu k

-Anh chỉ muốn có con vs người khác mà k muốn có con vs tôi chứ gì

-Anh chán thật sự đấy đến bây giờ em vẫn nghĩ như thế…

Lâm tức giận rồi rời khỏi nhà

-Phải anh chán đi,chán luôn đi

Tôi bật khóc…nhìn từ trên thấy Lâm lái xe vút đi…

Hân đứng ở dưới nhà nghe rõ mọi chuyện…cô gái thở dài vì thấy chị cãi nhau với chồng…thấy Phương đi xuống

Phương: e chưa ngủ à

-Em chưa,lại khóc rồi thôi kệ đi

-Chị mệt mỏi lắm nhưng chị nghĩ anh ấy k muốn có con với chị

-Nghĩ ngắn thôi nghĩ xa quá là tự làm khổ mình đó chị…

Phương đang ngồi thì anh trai gọi

Anh: Mẹ bị trúng gió a vừa đưa đi cấp cứu

-Để e vào luôn đây

Hân: Sao thế chị mẹ bị sao

-Cứ ở nhà mẹ bị trúng gió chị vào xem thế nào đã …ngủ đi mai còn đi học

-Có thế nào gọi về cho em nhé…

Lâm đi về trong tình trạng say khướt,bên ngoài sấm chớp ầm ầm dữ dội…anh ta mở cửa phòng rồi k thấy Phương…anh ta sang gõ cửa phòng Hân

Lâm: Về phòng đi ,về rồi nói chuyện

Hân ra mở cửa thấy nồng nặc mùi rượi…tóc hân xoã ngang vai rất giống Phương…Lâm tóm lấy cổ rồi hôn ngấu nghiến khiến Hân không kịp phản ứng

Hân: anh…

-Anh yêu em thế nào em chẳng hiểu đâu…

Lâm đẩy Hân vào phòng…

Hân: Anh nhầm rồi,anh say quá rồi đấy

Lâm kéo toạc áo của Hân rồi ôm lấy nhanh tay vén quần của Hân…

Hân: đừng mà

-Là vợ chồng rồi mà cô luôn kháng cự tôi,cô nói đi có phải cô nghĩ k có thai được thì sẽ bỏ tôi phải không…bỏ để cô tự do vs ngy cũ chứ gì

-Anh ơi em …

Lâm tụt quần rồi đưa vào quan hệ…Hân đau chảy nước mắt

Hân: K được…

Tôi vào viện thấy chị dâu khóc lớn

Chị dâu: Phương ơi mẹ…

-Mẹ sao hả chị

-lúc tối mẹ còn nói chuyện vs con bé Hân vậy mà lúc sau mẹ đi tắm rồi bị cảm đưa đến cấp cứu bác sỹ nói mẹ mất từ trên đường đến viện rồi…

Tôi như suy sụp hoàn toàn…

Mẹ…mẹ ơi con đây mà ( tôi chạy vào thấy mặt mẹ và tay chân tím ngắt lại) mẹ ơi con đây mà ,mẹ…mẹ ơi…sao mẹ chẳng nhớ đến con mai là dỗ anh Phong mà mẹ…mẹ còn dặn con mai về sớm mà,mẹ…mẹ ơi về với con đi mẹ…mẹ …( tôi quát lên)

Anh: Bình tĩnh đi em

-Mẹ …anh ơi mẹ k bỏ em đâu,mẹ bảo chờ thấy em đẻ con rồi đi du lịch mà

-Nhà đang xây đúng thật là độc…anh cũng nhớ mẹ …

Hai anh em chúng tôi ôm nhau khóc…

Lâm đến gần sáng mở mắt dậy thấy tiếng khóc bên tai…anh ta bật dậy…thấy Hân nằm cạnh sợ hãi k mặc đồ

Lâm: hôm qua anh…anh làm gì em rồi…

Thấy trên cổ và tay Hân đầy vết bầm…anh ta sợ đứng bật dậy mặc vội quần

Lâm: Em làm ơn quên đi ,anh xin lỗi…làm ơn quên chuyện này đi nếu em cần tiền hay gì thì bảo anh,chuyện này lộ ra sẽ chăng tốt cho ai …

Lâm rời khỏi phòng đóng cửa thấy Phương gọi 9 cuộc gọi nhỡ…anh ta vội gọi lại

Lâm: Anh đây…anh ngủ quên

Phương: Mẹ mất rồi…

Lâm: Bình tĩnh anh đến ngay đây…mẹ mất khi nào

Hân chạy theo

Hân: Mẹ mất ạ…

Phương: Hân nó dậy rồi à,vậy a bảo Hân mẹ mất rồi đến viện đi…

Lâm trên xe chẳng nói năng câu gì vs Hân…anh ta coi như không có gì,đến viện thì ôm lấy Phương

Lâm: Được rồi đừng khóc nữa

-Mẹ mất rồi anh ơi,mẹ em mất rồi

Hân thấy Lâm ôm lấy Phương trong lòng lại thấy có chút đố kị…sấm chớp bên ngoài như báo hiệu cho những điều không tốt sắp xảy ra!

– [ ]

Yêu thích: 3 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN