Vị Ngọt Của Chocolate Đen - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
217


Vị Ngọt Của Chocolate Đen


Phần 3


VỊ NGỌT CỦA CHOCOLATE ĐEN 3
*********************

Ôi thần linh ơi , chị hàng nước chả mấy khi thấy giai đẹp , nhìn Long chằm chằm từ đầu xuống chân rồi lại từ chân lên đầu , vồn vã hỏi chuyện như người quen lâu ngày gặp
– em giai ở đâu đến đấy ? Mới thuê nhà gần đây à ? Em bao nhiêu tuổi ? Đang làm nghề gì ? Có người yêu chưa ?
Long cảm thấy khó chịu khi bị người khác chất vấn như vậy, từ xưa đến nay chỉ có duy nhất 1 người được phép chất vấn hắn – đó là đại ca , còn lại chưa 1 ai dám mở miệng hỏi lai lịch của hắn cả , mà cũng đúng thôi , trên là đại ca , dưới là hắn , còn có kẻ nào dám chất vấn hắn đây ?! Từ khi học cấp 2 , hắn đã gặp và đi theo đại ca rồi , cùng cảnh không cha không mẹ , đại ca cũng thương lắm . Khi ấy đại ca cũng chỉ mới học cấp 3 , nhưng vừa mới bước chân vào lớp 10 đã thành đại ca học đường , oanh tạc khắp khu vực rồi , mấy thằng nào nổi nổi ở các trường xung quanh chẳng ai là ko biết hắn , đến cả mấy lão dân phòng nhìn thấy hắn còn phải rén , thầy cô giáo trong trường coi như không tồn tại cho đỡ mệt óc vì hắn thuộc diện gia đình chính sách , muốn đuổi học lắm mà không được . Có gì lạ đâu , không cha không mẹ , còn cái gì để mất , hận đời hận người , đi học cho vui chứ nghề chính là cầm tuýp sắt đi lùa thiên hạ , thằng nào ngo ngoe là ăn cả cái ống tuýp vào đầu rồi , chỗ nào càng đông lại càng vui , thế nên mới mười sáu tuổi mà ra vào công an phường như đi chợ , cứ mỗi lần bị bắt là ông bà nội hắn phải vác hết giấy tờ gia đình chính sách ra rồi ngồi kể lể công cán của ông bà với đất nước ra sao cả ngày trời, và cuối cùng cũng luôn là câu chốt quen thuộc
– thằng bé nó bất cần thế là do nó bị … nhiễm chất độc màu da cam , chấp gì cái thằng đioxin ý !
Công an cũng đành lắc đầu chào thua . Thế là Đại ca có biệt danh là Hoàng đioxin từ đó .

Lần ấy Hoàng đioxin gặp nạn thật sự , lỡ tay phang viên gạch vào đầu 1 dân anh chị vì đi ngang qua thấy gã đang mắng 1 cụ già đã lỡ va phải người khi đi đường , tên dân anh chị trợn mắt xô ngã cụ già để trả lại cho gã công bằng , mọi người xung quanh bức xúc lắm nhưng chẳng ai dám lên tiếng để tự chuốc lấy tai hoạ cả , Hoàng chẳng suy nghĩ gì , vớ ngay viên gạch bên đường đập thẳng vào đầu tên anh chị khiến gã máu me be bét , không ngờ rằng đi cùng tên anh chị đó còn có 4,5 tên nữa đang đứng xung quanh , thế là bọn chúng rút mã tấu đuổi Hoàng chạy re kèn , náo loạn cả khu phố . Chạy luồn lách khắp các ngõ ngách mà chúng vẫn bám như sam , chợt trong phút nguy cấp đầu óc kém thông minh lại rẽ cmn vào ngõ cụt , kiểu này xác mẹ nó định mất cánh tay rồi , bỗng thấy có thằng bé chừng 12-13 tuổi đang cố kéo cái cửa sắt hoen rỉ đã mờ hết nước sơn chuẩn bị vào nhà , Hoàng chạy vội về phía căn nhà ấy , đẩy thằng bé vào trong , kéo mạnh cánh cửa cái rầm , rồi nhìn ra phía ngoài qua khe cửa . Bọn anh chị đã chạy tới nơi , chúng cứ cầm mã tấu khua khoắng loạn xạ :
– dkm thằng ranh con kia , mày đang chui góc nào , khôn thì ra đây bọn tao còn nương tay , mà đm để bọn tao bắt được tao chém cho nát đầu , có ra ko thì bảo ????
Kiểu này chết đến đít rồi , bọn bất hảo này chẳng ngại ngần gì mà phá cửa xông vào kiểm tra từng nhà 1 đâu , mà xung quanh đây nhà nào cũng khoá trái bên ngoài , chỉ có căn nhà này là ko khoá , chẳng cần mất nhiều thời gian chúng nó sẽ bắt được Hoàng . Bây giờ có ra cũng đéo yên với chúng nó đâu , ý của chúng nó nương tay là tay nào cầm gạch thì tay đó đứt , còn ko nương tay thì chết ko toàn thây , kiểu đéo nào cũng chết , mồ hôi vã ra như tắm , mặt trắng bệch chẳng còn tí máu nào , Hoàng chắc nhẩm cái chết trong tầm tay rồi . Bỗng thằng bé chủ nhà tiến lại gần , giựt giựt gấu áo Hoàng :
– Đi đường này !
Lần đầu tiên trong cuộc đời Hoàng hiểu thế nào là cá gặp nước , ngẩn ra trong tích tắc rồi vội vã đi theo thằng bé . Hoá ra phía sau nhà có 1 cái sân được bao quanh bởi tường rào gai kẽm cũng rỉ sét như cái cửa trước nhà, chỉ cần đạp 1 cái là hạ gục được nó , ngay sau cái rào kẽm đó là cái cống thối , nước đen ngòm ngổn ngang rác thải . Thằng bé dùng tay kéo 1 góc cái rào ra hất đầu về phía Hoàng
– Hết đường !
Thằng bé này thoạt nhìn trắng trẻo ngây thơ , nhưng nổi bật lên giữa khuôn mặt búng ra sữa là đôi mắt sắc và lạnh như dao vậy , linh tính mách bảo Hoàng rằng thằng bé này không hề ngây ngô như cái vẻ ngoài của nó
– tên gì ?
– Long !
– nhớ rồi ! Sẽ gặp lại !
Hoàng vỗ vỗ tay lên vai thằng bé thay lời cảm ơn rồi luồn qua góc tường rào nhảy xuống cái cống .
Bóng Hoàng vừa đi khỏi thì tiếng đập cửa ầm ầm bên ngoài làm Long giật mình , như người vừa bừng tỉnh cơn mê
– chết mẹ rồi , làm gì với bọn đầu trâu mặt ngựa kia bây giờ ??!
Giây phút Hoàng đẩy Long vào làm thằng bé bất ngờ , trợn tròn mắt hết nhìn Hoàng rồi nhìn ra cửa , nhận thấy tình hình có vẻ căng thẳng , bản năng anh hùng trong Long trỗi dậy , chả biết tốt hay xấu nhưng cứu 1 mạng người hơn xây 7 toà tháp , nó vẫn muốn làm Batman siêu anh hùng mà , cố tỏ ra cái vẻ lạnh lùng cho nó ngầu , nhưng trong lòng thì sợ vcđ . Vừa chạy ra mở cửa mà chân Long cứ xoắn hết cả vào như vãi ra đến nơi
– thằng kia , có thấy thằng nào mặc áo trắng chạy qua không ?
– dạ không ạ , cháu vừa đi học về , có thấy ai đâu !
Mẹ , lúc nãy nói chuyện với Hoàng đioxin giọng điệu ngầu lắm cơ mà , gặp mấy thằng hổ báo này ngoan ngay ! Ngó thấy cái mặt thằng bé non choẹt , đôi mắt mở to tròn lại ăn nói lễ phép , chắc nhẩm nó không điêu đâu , mấy tên dân anh chị nhìn Long 1 lúc rồi hậm hạch quay đi
– dkm nhà nó chứ , tao mà gặp lại nó thì tao tiễn nó về với cả lò nhà nó luôn , dkm..!!!
Nuốt nước bọt đánh ực 1 cái , Long lau mấy giọt mồ hôi vã ra quanh trán , trong lòng thầm gọi tên người mẹ quá cố !

Vài hôm sau , Hoàng đioxin quay lại căn nhà có thằng bé đã cứu hắn , thằng bé đi học chưa về , chỉ có Ngoại nó với đôi mắt mờ mờ đang rờ rẫn nấu cơm , lúc này hắn mới bình tĩnh quan sát xung quanh ngôi nhà , nói là nhà cho nó oai, có khác túp lều là mấy đâu , trong nhà chỉ có mỗi cái giường xập xệ , cái bàn học gãy chân , đèn thì tù mù ánh lên những vết rêu xanh trên bờ tường ẩm ướt . Hoàng chém gió giới thiệu mình là thành viên Đoàn trường tới thăm hỏi những học sinh hoàn cảnh , cũng may bà lão mắt mờ chứ mà nhìn cái mặt gân cốt của Hoàng , cánh tay trang trí mấy vết sẹo chằng chịt thì cũng chết khiếp , có mà thành viên Đoàn xiếc chứ Đoàn trường cái nỗi gì . Bà lão rơm rớm nước mắt kể về hoàn cảnh của Long cho Hoàng rồi chỉ lên cái ban thờ có ảnh người phụ nữ với nụ cười hiền hậu
– mẹ nó đấy ! Con bé cả đời chả làm hại ai bao giờ , vậy mà ông trời nỡ chia cắt mẹ con nó , thằng bố thì biệt tăm biệt tích , đám tang vợ mà còn chẳng thèm về .
Lòng Hoàng trùng xuống , chợt cái ý nghĩ phải bảo vệ bà cháu Long cứ thôi thúc Hoàng , nắm tay bà lão từng câu chắc nịch
– bà yên tâm , từ giờ cháu sẽ chăm sóc giúp đỡ em Long , bà cứ coi cháu như là cháu trai của bà .
Từ đó , lúc nào Long cũng lẽo đẽo theo sau Hoàng , bất cứ lúc nào đi học về hắn lại tìm Hoàng , 2 anh em cùng nhau về ở trong căn nhà của bà cháu Long . Thi thoảng Hoàng lại tạt té về nhà thăm ông bà nội mấy hôm , mỗi lần Hoàng quay lại là y như rằng sẽ sắm thêm đồ mới cho Long , hôm thì thay cái bóng đèn , hôm thì mua cả cái bàn học mới cho , có lần còn mua hẳn thùng sơn , 2 anh em hì hụi sơn lại căn nhà cả buổi chiều . Ông bà Hoàng ăn lương nhà nước cũng dư dả , chưa kể các cô chú cũng đi làm có tiền , chắc mỗi lần hắn về lại bòn rút của ông bà mà đi sắm sửa cho Long . 2 anh em cứ lớn dần bên nhau qua thời gian , cùng nhau ăn ngủ , cùng nhau học hành , từ khi ở cùng Long , Hoàng cũng chăm chỉ học lắm , để còn về dạy Long nữa chứ , dạy học , dạy cả đánh nhau , chẳng có cuộc chinh chiến nào của Hoàng mà thiếu Long , có lần Hoàng đã lĩnh thay cho Long cả 1 nhát dao , từ đó Long thề rằng , cuộc đời này , sống chết là do Hoàng quyết định .
Tốt nghiệp cấp 3 cả 2 anh em đầu quân cho 1 anh chị có tiếng trong vùng , thông minh , nhanh nhẹn , bản lĩnh và cả liều lĩnh nên 2 anh em được đại ca tin tưởng lắm , dần dần cho quản lý hết các đường dây làm ăn từ cho vay nặng lãi tới bảo kê nhà hàng, khách sạn , karaoke . Năm Long 23 tuổi , vị đại ca gặp nạn phải vào tù , quyền hành được giao toàn bộ cho Hoàng , 2 năm sau , vị đại ca không may chết trong ngục , không gia đình vợ con , tất cả đường dây và tài sản nghiễm nhiên do Hoàng và Long đứng đầu . Từ khi lên nắm quyền , Hoàng xử lý tài sản của đại ca đâu ra đấy , anh em nào cũng có phần nên huynh đệ nể lắm , chẳng ai phản đối vị trí của Hoàng , công việc cũng được điều chỉnh ko còn chuyện đòi nợ đẫm máu như trước đây nữa , chỉ làm việc với 1 nguyên tắc , chỉ đòi của kẻ giàu , còn với những hoàn cảnh thực sự khó khăn , anh em Hoàng còn tạo điều kiện làm ăn để có tiền trả nợ . Không những dân giang hồ nể sợ danh tiếng Hoàng , mà cả những người được Hoàng giúp đỡ lúc khó khăn , đều rất kính trọng . Vậy nên người trong giới luôn ví Hoàng và Long như là Batman và Robin của đời thực .
Rồi Hoàng và Long mở thêm nhiều nhà hàng , khách sạn , nhà nghỉ của riêng mình , không chỉ là bảo kê nữa . Khi Hoàng tròn 32 tuổi còn Long 27 tuổi đã sở hữu khối tài sản kếch xù . Dù được Hoàng giao cho nhiều mảng để quản lý nhưng lúc nào Long cũng chỉ làm về khách sạn nhà nghỉ , vì giữa nó và Long , có 1 mối duyên nợ thâm sâu , vì nó mà cuộc đời Long đã rẽ sang 1 trang khác , Long cứ có cảm giác rằng , từ những cái nhà nghỉ khách sạn này , Long sẽ tìm được cái bấy lâu nay hắn vẫn đau đáu trong lòng , sẽ làm thay đổi cuộc đời hắn – 1 lần nữa !

****
– em? Em có người yêu chưa ?
Chị bán nước nhấn mạnh lại cái mà chị quan tâm nhất !
– chị đoán xem!
– ôi làm sao mà chị biết được , nếu chưa có thì để chị giới thiệu cho mấy đứa em chị , chân dài hot gơn nhé , ko phải loại thường đâu !
Long nhếch mép cười rồi quay đi . Đùa à ! Cái mặt này lại còn phải nhờ giới thiệu nữa á ?! Đây chỉ có gái tự bu vào chứ chẳng phải đi tìm làm gì nhé ! Mà hot gơn nào mà quen bà hàng nước này thì cũng đoán được đến 98% nguồn gốc xuất xứ , đây đẹp trai chứ ko ” dế dái ” nha …!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN