Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh - Trở Về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh


Trở Về


Tinggggggggg…(máy đo nhịp tim báo hiệu tim đã ngừng đập)
-Bác sĩ!GỌI BÁC SĨ MAU LÊN… – người đàn ông hét lên.
-Con trai, con không thể có chuyện gì được.
Bác sĩ và 3 y tá chạy vào, gấp rút đo nhịp tim.
-Thưa bác sĩ!Tim bệnh nhân đã ngừng đập.
-Sốc Tim,nhanh lên.
– Devid ,nhất định ông phải cứu con trai tôi.
– Ông cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức. Ông có thể ra ngoài chờ.
Người đàn ông bước ra, bên trong không khí căng thẳng lên.
-Tình hình bệnh nhân.
– Nhịp tim 0, huyết áp 0, bệnh nhân đã ngưng thở.
-Tiến hành kích tim lần 1.
-Lần 2
-Lần 3
-Tăng điện.Lần 4.
-Lần 5.
Ting Ting
-Thưa bác sĩ.Tim bệnh nhân đã đập, huyết áp 98.
– Tốt! Cho bệnh nhân thở máy rồi chuyển về phòng chăm sóc đặt biệt.
– Vâng , thưa bắc sĩ.
Bác sĩ bước ra.
-Devid, nó sao rồi?
-Ông yên tâm, sức sống của nó rất mãnh liệt. Nhưng hiện giờ, nó đang hôn mê, tỉnh hay không còn tùy vào nó.
-Cảm ơn ông Devid.
– Không có gì đâu anh bạn. Tôi xem nó như con trai của mình, sinh mạng của nó quý giá hơn bất cứ ai. 30p nữa ông có thể vào thăm.
—–
Nhất Phong mở mắt ra, trước mặt là một màu trắng tinh và mùi thuốc sát trùng nồng nặc.
-Đây…đây là đâu?
– Ơ! Kai. Gọi Bác sĩ đến, mau lên.
Bác sĩ bước vào. Lấy ra một cái đèn nhỏ, soi vào hai bên mắt Nhất Phong.
– Rất tốt, con đã hồi phục. Đúng là kỳ tích, bác mừng cho cháu ,Kai.
– Người cảm ơn là cháu mới đúng bác Devid. Cảm ơn vì thời gian qua bác đã chăm sóc cháu.
– Không, người chăm sóc cháu là ba mẹ cháu và cả Kang. Ta chỉ hoàn thành nghĩa vụ của bác sĩ thôi.
– Dù sao thì công lao lớn nhất là của bác Devid , bác ấy cũng là người kéo cậu về từ cửa tử. Cậu chắc phải mang ơn cả đời rồi. – Kang đến vỗ vào vai Nhất Phong.
– Bác không cần cháu mang ơn, chỉ cần cháu mau khỏe lại để đánh cờ cùng bác thôi, haha.
– Tất nhiên, sau khi khỏe hẳn, cháu sẽ dành cả ngày đánh cờ cùng bác.
– Haha Được rồi, bác đi đây. Cháu nghĩ ngơi 1,2 ngày là có thể xuất viện.
– Vâng, chào bác.
Bác sĩ bước ra ngoài. Cùng lúc đó có một người bước vào.
– Bác gái! – Kang gọi
-Con trai! Con tỉnh lại rồi sao? – người đàn bà chạy đến nắm lấy tay anh.
-Mẹ. Con không sao, mẹ không cần phải lo lắng như thế.
– Không lo cho con thì lo cho ai, ba mẹ chỉ có con là con trai duy nhất là độc tôn của Hàn gia. Con mà không may có chuyện gì thì Hàn gia biết phải làm sao?
– Mẹ đừng lo, chẳng phải bây giờ con đã khỏe mạnh lại rồi sao.
– Mẹ không nói nỗi con nữa. Con và Kang ở đây, mẹ đi gặp bác sĩ. Lát mẹ và bố quay lại sau.
Nói xong, bà mở cửa bước ra.Nhất Phong nhìn qua Kang.
– Tớ đã hôn mê bao lâu rồi, công việc ở công ty hiện tại thế nào?
-Cậu đã hôn mê 2 năm rồi. Công việc ở công ty đến nay vẫn thuận lợi, lúc cậu gặp tai nạn một số cổ đông đã đề nghị giao chức Phó tổng giám đốc về cho Từ Tổng, tớ nghi ngờ Từ tổng mua chuộc cổ đông nên đã say người điều tra. Kết quả phát hiện Từ tổng liên kết với cổ đông Tập đoàn Phó thị và Trương thị, âm mưu lật đổ ghế tổng giám đốc của cậu. May là tớ phát hiện kịp thời và ngăn chặn việc bỏ phiếu, nếu không mọi chuyện sẽ khó lường.
– Đúng là lũ sâu bọ.
Kang bỗng nghĩ ra chuyện gì đó.
-Mà này, cậu định khi nào bay về Trung Quốc?
– Tháng sau – Anh kê tay ra sau đầu.
– Sao? Cậu định giao cho tớ hết à? Kai, tớ còn chuyện của tớ đấy.
– Chuyện của cậu tùy cậu giải quyết. Tớ còn rất mệt, tớ chưa muốn trở về.- Anh nhắm mắt lại.
– Đúng là hết nói nỗi cậu.
Hết chap
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN