Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh - Tốt Nghiệp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Hồn Ma Kia!Em Yêu Anh


Tốt Nghiệp


Mỹ Linh bước ra khỏi phòng thay đồ với bộ váy cưới trắng, trễ vai, tà váy được đính pha lê lấp lánh,khuôn mặt được makeup kĩ càng ,tóc búi cao thanh thoát.
-Wow!Mỹ Linh,mày đẹp thiệt, thật không chê vào đâu được.
Hà Mi cũng bước ra với bộ váy cưới màu trắng tay dài cổ điển tà váy bồng bềnh được đính hạt đá lấp lánh.Gương mặt cũng được makeup xinh đẹp,tóc tết gọn gàng.
-Mày cũng xinh hết phần thiên hạ rồi còn gì. Haha…
-Haha.Thôi ra ngoài đi Minh Khang với Hoài Phong đang đợi đó.
-Ừ!Ra thôi.
Tôi nắm tay Hà Mi bước ra,bên ngoài Đặng Minh Khang và Trần Hoài Phong đã chờ ở đó,hai người khoát lên người bộ áo vest đen thanh lịch.
– Chào hai công chúa của tôi.
-Xin chào!Hai cậu xong bao giờ đấy?
-Lâu rồi!Chỉ còn đợi hai người nữa thôi.
-Hai chúng tôi xong rồi đi thôi.
Chúng tôi ra xe chuẩn bị cho một buổi chụp hình trong cuộc thi cuối cấp với chủ đề ”THANH XUÂN ĐẸP NHẤT KHI NÀO?”-theo cô nghĩ thanh xuân đẹp nhất khi chúng ta cùng nhau trải qua những tháng ngày học sinh, cùng nhau đi khắp nơi,gặp được nhiều bạn mới,biết được nhiều cái hay, nhưng có lẽ Thanh Xuân đẹp nhất khi có những người cùng bạn tạo ra những kỷ niệm đẹp.
Buổi chụp hình diễn ra suông sẽ,đoàn của chúng tôi đã xuống Đà Lạt,Vũng Tàu và Sapa.Cả lớp 12A1 của chúng tôi đã có 1 kí ức nho nhỏ về Những ngày đầu tiên của tuổi trưởng thành.
Sau khi đi Đà lạt , Sapa .Chúng tôi đổi trang phục và dừng chân tại Vũng Tàu để tiến hành chụp bộ ảnh kỷ yếu ở bãi biển.
Lát sau…
-Ây!Mệt, nhưng mà vui quá ha?-Hà Mi và tôi ngồi xuống 1 góc đá nhỏ của bãi biển Vũng Tàu.
-Ừ!Cuối cấp rồi,tao cũng không biết sau này sẽ ra sao nữa.
-Tau sẽ trở về Trung Quốc.
– Sao? Bố mầy sẽ làm khó mầy cho xem.
– Tao quen rồi, nên không còn sợ nữa.
Tôi quay sang Hà Mi.
– Mầy sẽ đi cùng tao chứ?
– Tất nhiên, vỗn dĩ tao cũng muốn sang đấy từ lâu rồi.
– Có bạn thân như mầy đúng là tốt thật. – cô ôm lấy Hà Mi
– Thôi thôi. Đúng là trẻ con…
– Trể rồi, chúng ta về Khách sạn thôi. – Tiếng Minh Khang gọi.
– Ok!
———————————
“Chuyến chụp hình đã kết thúc.Trong những ngày cuối cùng còn ngồi trên ghế nhà trường,chúng tôi đã tự hứa với nhau là 12A1 chúng tôi sẽ đỗ tất cả trong kì thi cuối cấp lần này.Chúng tôi đã cùng học,Cùng chơi,cùng cười đùa,lúc này chỉ mong sao thời gian đừng trôi nhanh quá để chúng tôi có thể gần nhau thêm chút nữa,cùng chia sẽ với nhau những chuyện vui buồn.”
Thoắt cái đã đến ngày lễ tốt nghiệp và lời hứa đó đã thành sự thật khi tất cả học sinh 12A1 đều tốt nghiệp và đỗ Đại Học.
-Cuối cùng chúng ta cũng đã làm được.-cô thở phào nhẹ nhỏm.
-Mầy lớn điểm nhất trường đó Mỹ Linh,Tận 20đ tròn.
-Điểm của mầy cũng lớn mà, 19,5đ
– Thì tao phải đeo sát chân mầy chứ haha.
Cả hai bật cười. Bỗng đằng xa , tiếng mọi người xôn xao vây kính người nào đó.
– Ơ, hình như đó là Kang. – Hà Mi tiến đến.
– Kang? – cô thắc mắc đi theo.
Hai người lách vào đám đông.
– Ơ? Kang, cậu về bao giờ đấy?
– Tớ vừa xuống sân bay là chạy ngay đến đây. – Kang cố lách ra bên ngoài. Các cô gái cứ lấy điện thoại chụp lấy chụp để như thể cậu là người nổi tiếng. 3 người bảo vệ cố gắng ngăn chặn…
– Woa, Fan đông thật đấy. – Cô cảm thán.
– Haly à, đây là hoa của cậu. – Kang lấy ra bó hoa hồng tặng Hà Mi.
Hà Mi nhận lấy đóa hoa. Rồi xoay người sang tôi.
-Xin giới thiệu với mầy, đây là Kang. Cậu ấy cũng là người Trung Quốc đấy.
– Ô, Nihao! Tôi tên Trần Mỹ Linh.
-Ô, Nihao. Tôi tên Quách Tuấn Minh, cứ gọi tôi là Kang.
– Kang, cô ấy cũng là người Trung Quốc.
– Thế à? Xin chào cậu.
Cuộc gặp mặt bất ngờ với người bạn của Hà Mi sẽ dẫn đến một câu chuyện mới…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN