Học viện Charles (Académie Charles) - Chương 01: Lara
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Học viện Charles (Académie Charles)


Chương 01: Lara


Lara Thomas, 15 tuổi, sơ trung năm thứ tư, chuẩn bị ra trường. Hôm nay cũng như mọi khi, cô gái nhỏ tung tăng trở về nhà sau một ngày học hành mỏi mệt. Anne, cô bạn thân nhất của Lara không đến trường, nghe đâu vì cô nàng bị bệnh đậu mùa. Lara không vui chút nào về chuyện đó, cô cũng muốn lo lắng cho Anne lắm, nhưng chắc chín đến mười phần là nhỏ đó lại kiếm cớ để xin nghỉ. Chao ôi, có một ông anh làm bác sĩ quả là một điều tuyệt vời, nếu bạn tự dưng không muốn đi học, giấy khám bệnh đi kèm đơn xin nghỉ học sẽ mang tính thuyết phục hơn cả việc bố mẹ bạn tự mình đến xin nghỉ.

Lara lại một lần nữa thở dài vì mình không có một ông anh trai ngầu bá cháy như Anne, rồi vỗ hai bên má đầy tàn nhang của mình: Cố lên nào Lara, cô gái xinh đẹp nhất vùng cỏ, con gái ngoan của ba Adrian, ta sẽ làm món bò hầm vào bữa tối, và cả rau trộn nữa chứ. Ăn thật nhiều rau và mớ tàn nhang đáng ghét này sẽ đi đời hết.

Sau bữa tối ấm cúng bên người cha hiền lành, Lara nhỏ nhắn trở về phòng của mình và tiếp tục mơ mộng. Sẽ có một chàng hoàng tử cưỡi bạch mã ngang qua cửa sổ, bị choáng ngợp trước vẻ đẹp của nàng công chúa Lara kiều diễm, chàng sẽ nắm lấy bàn tay ngọc ngà này, đưa ta đi cùng đến lâu đài được xây bằng đá cẩm thạch, điểm xuyết cơ man những viên ngọc quý của chàng. Chàng sẽ cầu hôn ta dưới tiếng chuông đinh đang của nhà thờ Đức Bà, ta sẽ mặc trên mình bộ váy cưới trắng bồng bềnh những dải lụa, giống như một chiếc bánh kem khổng lồ với thật nhiều hoa hồng và cherry trên đó…

Kính coong! Kính coong!

Tiếng chuông cửa đánh thức nàng công chúa khỏi giấc mộng của mình, nàng đã không kịp nói lời tuyên thệ thiêng liêng nhất trước vị hôn phu điển trai, thậm chí còn không nhớ nổi gương mặt người ấy. Lara thẫn thờ bước xuống cửa. Ồ, là người đưa thư. Cô nhận thư, nói lời cảm ơn với cậu bé thậm chí còn nhỏ tuổi hơn mình. Lật những chiếc phong bì, phân loại thư của cha, các loại hoá đơn, và…

Một phong thư màu đen, điểm tô những hạt bụi trắng lấp lánh, ghi “Gửi cô Lara Thomas”. Lara ngạc nhiên vì có người lại gửi thư cho mình, vội bỏ những lá thư khác xuống, cẩn thận bóc ra bì thư, cái phong bì này thật đẹp quá, cô muốn giữ lại nó.

Sau một phút, cả căn nhà bị bao phủ trong tiếng hét của cô gái nhỏ.

– Mình có đang nằm mơ không? Giấy mời học vào Học viện Charles… – Charles là học viện tư nhân đứng đầu cả nước, với học phí khổng lồ mà chỉ có những cậu ấm cô chiêu sinh ra đã ở vạch đích trả được. Sau khi tốt nghiệp Charles, bạn có thể trở thành một minh tinh màn bạc, một đầu bếp năm sao, một thương gia tài ba, một chính trị gia lỗi lạc… Mọi học viên tốt nghiệp ở Charles, dù là ở bất cứ ngành nghề nào, sau này đều sẽ trở thành những vĩ nhân trên mọi lĩnh vực. Học viện Charles được mệnh danh là “nơi khởi đầu của những gã khổng lồ” không hề là lời nói qua loa, những ông lớn chưa chắc đã là học viên của Charles, nhưng học viên tốt nghiệp Charles chắc chắn sẽ là những ông lớn.

Và cả học bổng toàn phần khoá học nữa… Lara run run nhìn một dãy các con số “0” kéo dài. Đây… chắc không phải lại trò đùa dai của Anne đó chứ… Đúng rồi, mình sẽ kiểm tra trên mạng… Danh sách học viên mới của học viện Charles luôn được công khai trên trang web do Hội đồng lập ra.

Nghĩ là làm, chạy vội vào phòng của ba, ném những lá thư còn lại lên bàn, Lara mở máy tính. Vào trang web học viện, bắt đầu tìm kiếm…

Lara… Lara… đây rồi, Lara Thomas, sinh ngày 12/07/1999, địa chỉ số… đúng là mình rồi! Không thể tin được, cô nhảy cẫng lên vì sung sướng. Ôi, cô muốn báo ngay cho ba Adrian và nhỏ Anne. Một lúc sau, cố kiềm lại tiếng tim đập dồn dập trong ngực, Lara run run đọc tiếp những thông tin học viên mới cần biết. Khoá học sẽ bắt đầu vào tuần sau, học viên mới cần chuẩn bị… Nhìn danh sách vật dụng cần thiết, mắt cô gái như muốn lồi cả ra. Chỉ riêng bộ đồng phục của họ cũng đủ đóng ba năm học ở trường bình thường của cô. Lara ỉu xìu. Học bổng toàn phần chỉ chi trả học phí và phí sinh hoạt, những thứ kia cô phải tự mua. Nhưng cô làm gì có nhiều tiền đến thế? Ôi chao, chẳng lẽ cô phải từ bỏ giấc mơ vừa mới bắt đầu của mình hay sao…

Nhưng khi Lara đã ủ dột được ba ngày, buổi sáng ngày thứ tư, trước thời gian học viện khai giảng một ngày, khi cô đang tiếp tục đếm từng ngày cơ hội tuột khỏi tầm tay, một bộ đồng phục màu đen nằm trên bàn hấp dẫn ánh mắt cô. Váy ngắn xếp ly, sơ mi trắng với diềm đăng ten màu vàng, cà vạt đen, áo khoác da màu đen thêu hình những chú nai trắng chạy trên tuyết. Trên ngực áo đính huy hiệu của… học viện Charles! Trời đất quỷ thần ơi! Lara vội chạy xuống, ôm chúng lên ngắm nghía. Không tin được vào mắt mình, hốc mắt cô đỏ bừng, những giọt nước mằn mặn nóng hổi lăn xuống gò má đầy tàn nhang.

Phía dưới bộ đồng phục, là một tờ giấy nhỏ mà cô biết do ba để lại trước khi đi làm, vẫn nét chữ quen thuộc ấy.

“Ba nghe nói đồng phục cần phải mua đầu tiên, những thứ còn lại thì lúc nào cần học mới phải mua. Cố lên con gái yêu của ba. Yêu con, ba”

Giờ thì cô gái nhỏ không kiềm giữ được nữa, khóc toáng lên, tiếng nức nở vọng đầy căn phòng. Niềm hạnh phúc xen lẫn với cảm động và hổ thẹn tràn ngập tâm trí Lara, đến tận sáng ngày hôm sau, khi ba cô gõ cửa phòng, giục cô thay đồng phục để đến trường, hốc mắt cô vẫn sưng đỏ.

– Ba, con đi đây! Ba nhớ giữ gìn sức khoẻ… – Ngậm ngùi vẫy tay, cô trách mình sao không dậy sớm hơn để nói chuyện thêm với ba, bởi vì trong ba tuần tới, cô sẽ không gặp lại ông.

Adrian Thomas giơ ngón tay cái lên, gửi một lời động viên đến cô con gái nhỏ của mình. Khi xe đón học viên đã đi xa, người đàn ông mới quay trở vào phòng. Hôm nay lượng công việc của ông phải tăng gấp đôi, gấp ba mới được. Những người anh em, thậm chí là cha ông, ông nội của Lara khi nghe tin con gái ông được nhận vào học viện Charles, bản thân lại không đủ tiền để mua dù chỉ là một bộ đồng phục cho con, đã đồng loạt cho ông mượn tiền, số tiền có thể xem như một nửa gia sản của họ, riêng cha ông là cả cuốn sổ tiết kiệm về già. Để đáp lại tấm chân tình của họ, ông phải làm việc thật chăm chỉ để trả nợ.

– Và con nữa nhé con yêu, con đã nhận được sự chúc phúc của cả dòng họ trên bộ đồng phục ấy đấy, cố lên nhé. – Ông nhủ thầm.

Còn Lara, cô đang bắt đầu những bước đi đầu tiên trên con đường dẫn đến một tương lai đầy những điều lý thú và kỳ diệu… Nhưng có lẽ không chỉ thế…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN