[Đam mỹ, đoản, ngọt văn] Đại sư huynh cùng tiểu sư đệ - Chương 3: Kết thúc (HẾT)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
290


[Đam mỹ, đoản, ngọt văn] Đại sư huynh cùng tiểu sư đệ


Chương 3: Kết thúc (HẾT)


Mấy ngày sau, đoàn người đại sư huynh trở về môn phái.

Chưởng môn hỏi đại sư huynh: “Lần đầu tiên gia nhập giang hồ, cảm giác như thế nào?”

Đại sư huynh một mặt đen thui, đứng dậy bỏ đi.

Đại sư huynh lại không phải kẻ ngốc, hắn làm sao không nhìn ra bảo hắn bồi một tên tiểu tổ tông chơi nhiều ngày là chưởng môn cùng các vị sư thúc sư bá bày mưu đặt kế.

Còn không phải là cảm thấy kinh nghiệm giang hồ của hắn nông cạn, sợ hắn hành sự lỗ mãng sao.

Sau đó lại biết được, thật đúng là không phải.

Bởi vì bồi tiểu thiếu gia chơi, có thể lấy tiền.

Tình cờ gặp lại, đã trải qua biến hóa nghiêng trời lệch đất, tiểu thiếu gia nay thành tiểu sư đệ, bị chưởng môn lãnh vào sơn môn, thời điểm gặp đứa bé kia mây trắng như cuộn vào ánh trăng.

Đại sư huynh còn đang luyện kiếm, đường kiếm tựa cầu vồng, tóc đen phi tán, mỗi chiêu mỗi thức như nước chảy mây trôi, phong thần tuấn tú, trên mặt không buồn không vui, cuối cùng ánh mắt vừa lúc chạm tới tiểu sư đệ.

Mấy nữ đồng môn đứng ở một bên xem đến mặt đỏ rần, một đoàn người ngươi xô ta đẩy, ríu rít mà cười.

Chưởng môn lôi kéo tiểu sư đệ, nhìn đại sư huynh hơi hơi mỉm cười: “Tu, ngươi lại đây.”

“Từ nay về sau, đây là tiểu sư đệ của ngươi.”

“Dẫn hắn đi nội môn nhìn xem các nơi đi.”

“Nhớ rõ, nhất định, nhất định không để hắn đi lạc.”

Đại sư huynh nhìn tiểu sư đệ đi ở phía trước, hiện giờ vóc người so với hắn đã cao hơn không ít.

Hắn nghĩ, nhất định sẽ không đánh mất. Cho dù ta có thất thủ buông ra, hắn cũng sẽ chạy trở về.

Đúng lúc này tiểu sư đệ đột nhiên quay đầu lại, nhìn thấy đại sư huynh ở phía sau hoảng hốt, híp mắt cười một cái.

Đại sư huynh nhất thời cảm thấy ấm áp toàn thân.

Từ nay về sau, bất luận là bóng trăng ở sơn môn, hay là ánh dương trên giang hồ, đều cùng ngươi nắm tay tiến tới.

Ngọt ngào như đường, ý chí kiên định như kiếm, cả đời chỉ có một tiểu thiếu gia.

—-
Tiểu kịch trường:

Ta yêu ngươi giống như ngươi yêu ta.

Tiểu sư đệ từ sau khi luận võ chấm dứt mỗi ngày đều đưa tô đường cho đại sư huynh ăn.

Hắn thường xuyên cũng sẽ lo lắng cho sức khỏe hàm răng của đại sư huynh, cảm thấy nếu lại đưa đường cho hắn quả thực là vì lợi của mình mà hại mạng của hắn.

Một lần hắn liền trực tiếp hỏi: “Đại sư huynh rốt cuộc là thích đường hay là thích ta?”

Nếu là yêu đường, ta có mặt hay không thì có gì khác biệt, không cần tặng hắn.

Nếu là yêu ta, phải nghe ta, có ta thì cần đường làm gì.

Đại sư huynh tiếp tục cắn đường không nói lời nào, tô đường từ má trái lăn đến má phải.

Này quả thực là nan đề.

Đại sư huynh do dự hồi lâu, mới chậm rãi nói: “Ta thích cẩu.”

Từ nhỏ bị gọi là cẩu đến lớn tiểu sư đệ còn có thể không rõ sao!

Trong lúc nhất thời, mạng chó này đều muốn trực tiếp đưa cho hắn.

——————–TOÀN VĂN HOÀN———————————-

Fall Moon: Hảo tâm nhắc nhở một chút đây ạ! Các bạn sẽ được gặp lại Đại sư huynh và tiểu sư đệ trong truyện [Nhị sư huynh cùng thiếu gia môn phái cách vách bỏ trốn] với vai trò làm cameo nhá =))))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN