Ngược đãi , giam cầm sinh ái (np , caoh)
Huấn luyện địa ngục [9]
Mạc Tuyết dường như đọc hiểu Hạ Miều đang nghĩ gì mà mở miệng giải thích: “Yên tâm đi, khối băng ấy đã được tính toán kĩ, chỉ cần cô ta không hoàn toàn ngồi lên nó thì sẽ không bị thương nặng, mà nếu cô ta ngồi hẳn xuống thì cùng lắm là mất khả năng sinh dục thôi”. Vửa nói Mạc Tuyết vừa sờ lên cái bụng bằng phẳng của Hạ Miều.
Hạ Miều thu lại ánh nhìn rồi chuyển sang xem căn phòng đối diện. Ánh mắt cô vì nhân vật chính trong phòng mà sáng lên.
Dưới ánh đèn trong phòng là một thiếu niên xinh đẹp, cơ thể nhỏ nhắn đó càng làm nổi bật lên vẻ non nớt tươi trẻ của cậu ta. Cậu ta nhìn như là một cậu bé mười bốn tuổi. Mà lúc này đây, cậu bé đang xích lõa, miệng thì không ngừng bú mút nơi mẫn cảm của người đàn ông. Mà người đàn ông thì vừa đánh vừa chửi cậu.
Đây là…luyến đồng!!!! Hạ Miều lập tức rút ra kết luận. cô cảm thấy hưng phấn khi được chứng kiến cảnh nam nam hoan ái.
Mạc Tuyết nhìn ánh mắt sáng như sao của Hạ Miều thì cười nói “thì ra đây là khẩu vị của cô”. Tiếp theo đó thì Mạc tuyết nương theo ánh mắt của Hạ Miều mà nhìn vể phía cậu bé, sau đó lại chau mày nói: ” có gì hay đâu, lần tới có cơ hội tôi sẽ biểu diễn cho cô xem”
Nói xong lời này thì cả Mạc Tuyết và Hạ Miều đều hoá đá.
Mạc Tuyết thì vì câu nói của mình mà sốc. Hắn chưa bao giờ tốt với ai. Đây đúng là một dấu hiệu xấu!
Nếu mà Hạ Miều biết Mạc Tuyết nghĩ gì thì chắc chắn sẽ tức giận mà phản bác lại. Như vậy là đối tốt với người ta, tôi khinh…tốt ở chỗ nào chứ…đây là khoe mẻ thì có!
Hạ Miều giờ cũng không để ý Mạc tuyết vì cô đang đắm chìm trong trí tưởng tượng phong phú của mình.
_
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!