Thiên Long Bát Bộ - Hồi 248
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
16


Thiên Long Bát Bộ


Hồi 248



Ba La Tinh đáp:

– Ta nào có nói sai đâu.

Huyền Từ nói:

– Đại Kim Cương quyền kinh của phái Thiếu Lâm, ngươi có đọc trộm chưa?

Ba La Tinh đáp:

– Chưa, ta chỉ mượn bộ kinh Kim Cương để đọc thôi.

Huyền Từ hỏi thêm:

– Thế còn Bát Nhã(39.9) chưởng pháp, ngươi đã đọc trộm chưa?

Ba La Tinh đáp:

– Chưa, ta chỉ mượn đọc một bộ tiểu phẩm Bát Nhã Kinh.

Huyền Từ hỏi tiếp:

– Thế còn Ma Ha chỉ quyết của phái Thiếu Lâm, không lẽ ngươi cũng chưa từng coi lén hay sao? Hôm Huyền Tiệm sư đệ bắt gặp ngươi ở bên cạnh Tàng Kinh Lâu, chẳng phải là lúc ngươi vừa ăn trộm bộ chỉ pháp yếu quyết đó từ bí các lẻn ra đấy ư?

Ba La Tinh đáp:

– Tiểu tăng chỉ vào Tàng Kinh Lâu mượn xem bộ Ma Ha Tăng Chỉ Luật. Đời Tấn bên quí quốc, năm Long An thứ ba, cao tăng Pháp Hiển sang Thiên Trúc chúng tôi thỉnh kinh, được rất nhiều bản kinh quí giá, trong đó có cả Ma Ha Tăng Chỉ Luật. Tiểu tăng mượn đọc bộ kinh này không biết đã phạm vào giới luật gì của quí tự?

Y thông minh cơ biến, học vấn uyên bác, nếu không sư huynh y đã chẳng sai đảm trách việc trộm kinh nặng nề này, bây giờ ăn nói cứng cỏi, chối phắt tất cả mọi việc ăn trộm kinh thư võ học, lại còn dồn chùa Thiếu Lâm vào chỗ đuối lý. Huyền Từ nhíu mày, miệng niệm A Di Đà Phật, nhất thời chưa biết phải biện luận với y cách nào.

Đột nhiên bên cạnh hơi có gió động, áo vàng thấp thoáng, vù một cái một người đã nhắm Ba La Tinh đánh ra một quyền, quyền phong đúng ngay vào huyệt Chí Dương ở sau lưng vừa nhanh vừa mạnh, cực kỳ lợi hại. nguồn t r u y ệ n y_y

Chiêu đó quá ư bất ngờ, xem ra không thể nào giải cứu được. Ba La Tinh lập tức lật ngược tay lại, chưởng trái thủ ngay huyệt Thần Đạo, chưởng phải án ngữ huyệt Cân Súc, lòng bàn tay ngửa ra ngoài, chưởng lực đẩy ra. Huyệt Thần Đạo nằm ở trên huyệt Chí Dương còn huyệt Cân Súc thì nằm ở bên dưới, song chưởng đan lại thành một bức tường chắn, bảo vệ huyệt Chí Dương, thủ pháp cực kỳ xảo diệu.

Mọi người trong Đại Hùng Bảo Điện thấy chiêu số của y thật vững vàng, tưởng chừng như hai người cố ý diễn tập để y có dịp được lộ chút tài nghệ, cũng chẳng khác gì anh em đồng môn sách chiêu, biểu diễn chưởng pháp thượng thừa, nhịn không nổi ai nấy cùng kêu lên:

– Hảo chưởng pháp!

Chưởng lực của Ba La Tinh đánh dạt quyền của người kia đánh tới, quyền đó liền biến thành chưởng, chém ngang vào sau ót Ba La Tinh. Bấy giờ mọi người đã nhìn rõ, người tấn công lén là một tăng nhân trung niên của chùa Thiếu Lâm. Hòa thượng đó biến chiêu cực nhanh, Ba La Tinh vừa quay đầu lại, hữu chưởng lại lập tức chém xuống liền.

Ba La Tinh liền nhắm cạnh bàn tay nhà sư kia đâm ngón tay bên trái ra, nếu y không thu chiêu thì thể nào huyệt Hậu Khoát bên ngón tay út cũng bị trúng chỉ, khi đó toàn lực của Ba La Tinh tụ vào ngón tay, lập tức phế ngay bàn tay nhà sư kia. Chỉ đó trông thì bình thường không có gì lạ nhưng bộ vị chuẩn xác, lực đạo ngưng tụ, không phải tầm thường. Có người buột miệng kêu lên:

– Hảo chỉ pháp!

Tăng nhân kia lập tức thu chưởng về, song quyền đánh liên hoàn, chỉ nháy mắt đã đấm ra bảy cái. Bảy quyền đó chia ra đánh vào trán, cằm, cổ, vai, tay, ngực và lưng Ba La Tinh nhanh không thể tả. Ba La Tinh không cách nào tránh né, cũng đánh ra liên tiếp bảy quyền, chỉ nghe bình bình bình bình bình bình bình bảy tiếng ròn rã, quyền nào cũng đánh trúng một quyền của nhà sư kia.

Y chỉ trong một sát na nhấp nháy mà quyền nào cũng đánh trúng một quyền của địch nhân, nếu không phải đã từng luyện tập nhuần nhuyễn thì dù võ công có cao hơn cũng không ai có khả năng đó được.

Bảy quyền đánh xong rồi, Ba La Tinh chợt nghĩ ngay ra một chuyện, kêu lên một tiếng hoảng hốt, nhảy lùi về sau. Trung niên tăng nhân kia không đuổi theo, chỉ chậm rãi lui lại ba bước, chắp tay hành lễ với Huyền Từ và Thần Sơn, nói:

– Tiểu tăng vô lễ, xin thứ tội cho.

Huyền Từ cũng cười khì khì chắp tay đáp lễ. Thần Sơn mặt hầm hầm, hừ một tiếng. Huyền Từ quay sang Quán Tâm, Đạo Thanh, Giác Hiền, Dung Trí tứ tăng nói:

– Xin bốn vị sư huynh chủ trì công đạo.

Trong đại điện bỗng chốc lặng như tờ. Từ khi Thần Sơn thượng nhân đề cập đến việc chùa Thiếu Lâm giam giữ nhà sư Thiên Trúc Ba La Tinh, Hư Trúc biết là chuyện trước mắt không liên can gì đến mình, trong lòng nhẹ nhõm, đến khi một vị sư thúc tổ ra tay tập kích Ba La Tinh nhưng y đều hóa giải được, hai người sách chiêu xong rồi lui ra, Hư Trúc thấy hai bên ra chiêu công thủ không có gì đặc biệt, nhưng chẳng hiểu sao phương trượng bản tự ra chiều đắc ý, còn đối phương lại có vẻ sượng sùng, mặc dù ba chiêu vừa rồi Ba La Tinh chưa lộ vẻ gì là kém thế.

Quán Tâm đại sư tằng hắng một tiếng nói:

– Ba vị ý ra sao?

Đạo Thanh đại sư đáp:

– Ba chiêu Ba La Tinh sư huynh vừa sử dụng, chiêu thứ nhất dường như là chiêu Thiên Y Vô Phùng trong Bát Nhã chưởng pháp, chiêu thứ hai tựa hồ chiêu Dĩ Dật Đãi Lao trong Ma Ha Chỉ, còn chiêu thứ ba thì hẳn là chiêu Thất Tinh Tụ Hội trong Đại Kim Cương Quyền.

Thần Sơn thượng nhân liền tiếp lời:

– Ha ha, Phật môn Trung Thổ quả nhiên chịu ơn nước Phật Thiên Trúc không phải là ít. Năm xưa Đạt Ma tổ sư đem võ học Thiên Trúc qua phương đông, truyền cho phái Thiếu Lâm, võ kỹ lưu truyền đến ngày nay, thành thử cao tăng Thiếu Lâm khi ra tay cũng vẫn còn ăn khớp với võ công Thiên Trúc, quả là điều đáng mừng đáng vui thay. Bát Nhã, Ma Ha cũng là Phạn ngữ, còn Kim Cương thì là Phạn thần, đông với tây là một, vạn pháp đồng nguyên, phải nói là võ học không phân biệt cảnh giới, ha ha! Ha ha!

Quần tăng Thiếu Lâm nghe ông ta nói thế, ai nấy đều có vẻ tức tối. Mới rồi Ba La Tinh chối phắt việc mình coi trộm võ công bí lục của chùa Thiếu Lâm, khó có thể nói ai phải ai sai. Nhà sư Thiếu Lâm tuổi trung niên kia pháp danh Huyền Sinh, là sư đệ của phương trượng, võ công cực cao, tính tình cương mãnh, đột nhiên xuất kỳ bất ý tấn công Ba La Tinh. Ông ta đã tính trước rồi, chiêu số và phương hướng tấn công sẽ ép Ba La Tinh phải dùng Bát Nhã chưởng, Ma Ha chỉ và Đại Kim Cương quyền để sách giải, nếu như Ba La Tinh chưa từng học ba môn này thì phải sử dụng công phu bản môn chống đỡ, còn như mới học đang thao luyện, đêm ngày suy nghĩ, tay chân quen thói công phu của phái Thiếu Lâm, trong chớp mắt không kịp tính toán, thể nào cũng dùng những chiêu thức thuận tiện nhất đem ra ứng phó. Ngờ đâu Thần Sơn cưỡng từ đoạt lý, lại nói ngược ngạo đây là công phu Thiên Trúc.

Võ công chùa Thiếu Lâm quả thực bắt nguồn từ Đạt Ma tổ sư. Bồ Đề Đạt Ma là người Thiên Trúc, đời nhà Lương đi qua Trung Hoa, cùng Lương Võ Đế giảng luận Phật pháp, hai bên không hợp nhau nên về ẩn cư nơi chùa Thiếu Lâm, truyền Thiền tông tâm pháp và tuyệt thế võ công là chuyện ai ai cũng biết. Thần Sơn thượng nhân là người cực kỳ cơ biến, khăng khăng bảo rằng Bát Nhã chưởng, Ma Ha chỉ và Đại Kim Cương quyền đều từ Thiên Trúc truyền qua, nếu vậy Ba La Tinh biết sử dụng thì chẳng có gì lạ, không thể vì thế mà vu cho y đọc trộm võ công bí cập của phái Thiếu Lâm.

Huyền Từ ôn tồn nói:

– Phật pháp và võ công bản tự đều từ Đạt Ma tổ sư truyền xuống, quả đúng như vậy không sai. Đến từ Thiên Trúc, trả lại cho Thiên Trúc, âu cũng hợp tình hợp lý. Ba La Tinh sư huynh chỉ cần nói thẳng như thế, bản tự sẽ đem tất cả võ kinh của tổ sư để lại cung kính chép ra trao tặng.

Thế nhưng Bát Nhã chưởng là do phương trượng đời thứ tám của bản tự Nguyên Nguyên đại sư sáng tác, Ma Ha chỉ là do vị Thất Chỉ đầu đà công quả trong chùa bốn chục năm nghĩ ra, còn Đại Kim Cương quyền pháp là do sáu vị cao tăng đời thứ mười một hàng chữ Thông, cùng nhau công phu nghiên cứu ba mươi năm mới thành. Ba môn đó toàn là võ công Trung Thổ, so với công phu Thiên Trúc dĩ ý ngự kình, dĩ kình phát lực hoàn toàn khác hẳn. Các vị sư huynh đều là võ học cao nhân, sai biệt bên trong thoạt trông là thấy, chẳng cần lão nạp phải nhiều lời.

Quán Tâm đại sư, Dung Trí đại sư đều biết lời của Huyền Từ không sai, cùng quay sang nói với Thần Sơn thượng nhân:

– Ý của sư huynh ra thế nào?

Thần Sơn thượng nhân mỉm cười nói:

– Lời của phương trượng chùa Thiếu Lâm hẳn là cao minh rồi, có điều vẫn còn cố ý phân biệt môn hộ giữa Trung Hoa và Thiên Trúc. Thực ra dưới con mắt của nhà Phật chúng ta, chúng sinh vô biệt, Trung Hoa, Thiên Trúc đều là giả danh hư huyễn. Hôm trước Triết La Tinh sư huynh cùng tiểu tăng bàn luận về võ công Trung Thổ, Thiên Trúc xem giống nhau khác nhau thế nào, cũng đã từng đề cập đến các chiêu số trong Bát Nhã chưởng, Ma Ha chỉ và Đại Kim Cương quyền. Y nói rằng chiêu Thiên Y Vô Phùng, tiếng Phạn gọi là A Đại Khởi Da, dịch thành tiếng Hoa có nghĩa là Mạc Khả Danh Trạng,(39.10) chiêu đó tay phải chưởng lực tuy nhẹ mà là thực, chưởng bên trái lực chìm mà là hư, hư thực đắp đổi lẫn nhau, kẻ địch nếu như không nhìn ra ắt là rất dễ mắc bẫy. Phương trượng sư huynh xem câu đó của Triết La Tinh sư huynh có đúng hay không?

Mặt của Huyền Từ thoáng hiện sắc vàng nói:

– Nhãn quang sư huynh quả là sắc bén, bội phục, bội phục!

Thần Sơn thông minh dĩnh ngộ, kiến thức võ học cực cao, chỉ xem Ba La Tinh và Huyền Sinh hai bên đối chưởng, đã nhìn ra ngay chỗ tinh nghĩa của chiêu Thiên Y Vô Phùng, giả vờ nghe từ Triết La Tinh, cốt để chứng minh đây là võ học Thiên Trúc. Y thấy Ba La Tinh và Huyền Sinh hai người trao đổi ba chiêu cực kỳ xảo diệu, trong bụng càng thèm muốn võ công của phái Thiếu Lâm, trong bụng nghĩ thầm: “Mấy gã thầy chùa Thiếu Lâm đúng là đồ ăn hại, các đời trước truyền lại võ công cao minh là thế, xem ra chỉ lãnh ngộ được độ ba thành. Cứ để vào tay ta nghiên cứu qua, thêm vào biến hóa, chỉ vài năm là cùng là đã ăn đứt bọn bị thịt này rồi.”

Huyền Từ biết ngay câu nói của Thần Sơn chỉ vì xem chiêu số của Ba La Tinh mà nhìn ra, những gì Triết La Tinh nói, chẳng qua do y bịa ra, thế nhưng chỉ trong phút chốc mà y đã nghĩ ra được những bí áo trong môn chưởng pháp cao thâm này, quả là vừa thông minh, vừa sắc sảo, trên đời ít ai có được. Ông hơi trầm ngâm rồi nói:

– Huyền Sinh sư đệ, phiền sư đệ sang Tàng Kinh Lâu, đem kinh tịch ba môn công phu này về đây cho các vị sư huynh xem thử.

Huyền Sinh đáp:

– Vâng!

Rồi quay người đi ra khỏi điện, chẳng mấy chốc đã quay về giao lại cho Huyền Từ. Đại Hùng Bảo Điện và Tàng Kinh Lâu cách nhau đến ba dặm, Huyền Sinh trong một thoáng đã mang kinh tới, thân thủ quả là nhanh nhẹn. Người ngoài không biết nội tình, chẳng có gì lạ nhưng chúng tăng của chùa Thiếu Lâm không ai là không cảm phục ngầm.

Ba bộ kinh thư đó giấy đã ố vàng ngả màu đen, đủ biết đã cũ lắm rồi. Huyền Từ để kinh thư trên chiếc án sách nói:

– Các vị sư huynh xin xem thử ba bộ kinh thư này công lao sáng tác thế nào? Nếu như các vị không tin lời lão nạp, không lẽ những vị phương trượng đời trước đều là cao tăng đức độ lại cũng vọng ngữ dối người hay sao? Không lẽ lại cũng đoán trước được việc xảy ra hôm nay nên từ mấy trăm năm trước đã viết sẵn những hàng chữ này để đến bây giờ cưỡng từ đoạt lý?

Thần Sơn giả vờ như không nghe thấy những điều bóng gió, cầm quyển Bát Nhã chưởng pháp lên xem, từng trang từng trang giở ra đọc. Quán Tâm đại sư cũng cầm xem Ma Ha chỉ bí yếu, còn Đạo Thanh đại sư thì coi Đại Kim Cương quyền thần công. Quán Tâm, Đạo Thanh chỉ coi lướt qua vài trang mở đầu và lời bạt rồi đưa qua cho Giác Hiền, Dung Trí. Bốn vị cao tăng đều biết đây là võ công bí bản của phái Thiếu Lâm, mình là cao thủ danh túc của phái khác, thân phận cao cả, không nên coi những điều bí ẩn của người ta, hơn nữa Huyền Từ đại sư là một cao tăng đời nay, nếu đã nói thế không lẽ còn giả, nếu săm soi xem kỹ chẳng hóa ra có bụng nghi ngờ hay sao, như thế quả là bất kính.

Riêng Thần Sơn thượng nhân thì lại làm như thật, từng trang từng dòng đọc rất kỹ càng, hiển nhiên cố tìm những gì sơ sót bên trong để bắt bẻ Huyền Từ. Trong đại điện ngoài tiếng thở nhè nhẹ của mọi người và tiếng giở sách loạt soạt, không còn gì khác. Thần Sơn thượng nhân đọc hết quyển Bát Nhã chưởng pháp rồi lại xem qua đến Ma Ha chỉ bí yếu, rồi coi đến Đại Kim Cương quyền thần công, đều chậm rãi xem thật kỹ.

Quần tăng phái Thiếu Lâm chăm chăm nhìn vào mặt Thần Sơn xem ông ta có tìm thấy trong ba bản cổ tịch này điều gì để cãi lại hay không, nhưng thấy mặt ông ta vẫn trơ trơ, không vui mừng mà cũng không thất vọng. Chỉ thấy ông ta chậm rãi xem cho kỳ hết, gập bản Đại Kim Cương quyền thần công lại rồi, hai tay bưng lên trả lại cho Huyền Từ phương trượng, nhắm mắt suy nghĩ, không nói một lời. Huyền Từ thấy bộ dạng ông ta như thế không đoán được tình huống ra sao.

Một lúc sau, Thần Sơn thượng nhân mở mắt ra quay sang nói với Triết La Tinh:

– Sư huynh, hôm đó sư huynh đọc Bát Nhã chưởng yếu quyết cho lão nạp nghe, ta nhớ được tiếng Phạn là như vầy: “Nhân khổ nải la tư, bất nhĩ cam nhi tinh, kha la ba cơ tư thản, binh na tư nê, đại nhĩ bất thản la…” dịch sang tiếng Hoa thì là: “Nếu như đêm dài không an, trong lòng hoang mang, không biết làm sao nhiếp phục thì hãy luyện nội công yếu nghĩa thứ nhất của Bát Nhã chưởng.” Có phải đúng thế không?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN