Bạn Cùng Phòng Ta Chắc Không Phải Omega
Chương 12
(*) Tui cũng không biết nx:vv. Mà chắc đại khái là mấy anh giai nhìn bự bự mà trái tim pha luê ấy:33. Như thụ trong Dị Loại của Phong Tử Mao á.
Vóc dáng có so ngang với Alpha thông thường, trái tim lại mang một màu thiếu nữ hồng phấn mỏng manh. Mỗi ngày bùm bùm chát gõ tin nhắn gửi cho anh bạn trai lạng lùng băng sơn. Có lần tôi len lén liếc qua nhìn thử, cả một hàng dài tin nhắn toàn là teencode, suýt chút nữa là chói mù mắt.
Ở bề ngoài thì cũng ra dáng lắm, thấy cặp mắt German chuẩn bị lướt qua liền rụt hai cánh tay thiếu nữ mảnh mai yếu ớt về, đầu cao lưng thẳng, lập tức trở thành cây liễu phất phơ trong trong gió.
German ôm tôi một lúc lâu mới bị tôi đẩy ra, cánh tay vẫn còn khoát lên bả vai tôi, mắt nhìn thẳng về bạn cùng phòng cũ tôi, “Cậu này là?”
Miệng tôi vừa mở còn chưa kịp nói, bạn cùng phòng cũ đã nhanh chóng nhảy ra, “Bạn trai cũ.”
Tôi:”…………….?”?? Ma diễn viên nhập??????
“Ồ?” German quay đầu nhìn tôi, “Vậy thì thật không may nhỉ.”
Tôi không cảm xúc hút một ngụm trà sữa, tầm mắt German lập tức chuyển lên ly trà sữa trong tay tôi.
“Chia tay rồi mà còn uống trà sữa người ta? Mau trả lại!”
Tôi: “??” Hello?? Hai đứa tụi bây nhập diễn nhanh quá vậy?
Bạn cùng phòng cũ cười cười: “Em ấy thích uống, tôi mới cố ý mang.”
Tôi: “….” Nhìn được cái không tình nguyện ẩn trong nụ cười.
Tôi bĩu môi, nhét ly trà sữa vào lại tay bạn cùng phòng cũ, “Tự cậu uống đi.”
Bạn cùng phòng cũ còn chưa kịp cầm lấy, tay của tôi đã bị German lôi về lại, “Làm gì mà uống được một nửa lại đưa cho người ta? Quá mất vệ sinh, cậu cứ uống đừng trả lại.”
Tôi: “…”
Bạn cùng phòng cũ: “…”
Anh giai, rồi rốt cuộc anh muốn thế nào đây.
German nắm lấy tay tôi, “Chúng tôi phải đi ăn cơm rồi, gặp sau.”
Ánh mắt bạn cùng phòng cũ bay tới, tôi còn chưa kịp hiểu được cái gì, đã bị German túm đầu lôi đi mất.
Đi được nửa đường. German thả tay tôi ra, không hiểu sao tôi lại thấy mất mát.
…. Không được, không thể tiếp tục thế này được, tôi phải giữ khoảng cách, hình mẫu lý tưởng của tôi là beta nữ hiền thục hào phóng.
German không lên tiếng, khuôn mặt âm trầm, chẳng có cảm xúc gì nhìn hướng bên đường.
Sóng mũi thẳng tắp, võng mạc xanh xám, tiểu nhân trong lòng tôi một giây liền loạn.
Không được không cong được…
Tôi giải thích: “Đó là bạn cùng phòng cũ của tôi, cậu ta nói bậy đấy, cậu đừng để ý…”
“Tôi biết.”
German lạnh lùng liếc nhìn tôi.
Tôi cũng không biết vì sao German lại tức giận, thế nhưng trong lòng cũng nghĩ là đúng, bởi vậy giọng điệu nói chuyên cũng nhẹ bớt hai phần.
“Tôi, tôi là thẳng…”
Âm thanh của tôi càng co càng nhỏ, cậu ta chẳng hể trả lời, tôi cứ nghĩ là cậu ta không nghe thấy.
Mãi đến tận hai phút sau, cậu ta mới nói: “Tôi biết. Ngày đầu tôi chuyển đến kí túc xá, video cậu coi là một nam một nữ.”
Lúc nói câu này cậu ta đưa lưng về phía tôi, nói xong mới quay đầu lại nhìn tôi.
Không có gì cả.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!