Gió Đông Bên Em
Phần 12 - 1
“Ba đời ba kiếp chợt bừng tỉnh như giấc mộng
Năm tháng qua đi làm cạn khô dòng lệ
Mười dặm xa xôi biết khi nào còn giữ được nét xuân
Lại thấy ngọn gió vi vu dưới tán cây
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình”
Khi Thiên đến, tên Kỳ mặt sẹo bị trói vào thân cột, mồm miệng vẫn chửi rủa không ngừng
Một quyền đấm thẳng vào mặt tên khốn đó
– Đcmm. Thằng chó
Mắt Thiên đỏ ngầu, đến nắm đấm của hắn cũng run run. Xem chừng đã kiềm chế đến mức cực hạn
– Cắt từng ngón tay hắn.
Tên Kỳ thét lên một tiếng, một ngón tay rơi xuống đất, máu bắn tung toé. Hắn đau đớn, muốn lăn lộn cũng không lăn lộn nổi. Cảm giác thống khổ vô cùng
– Hàn đối xử với gia đình mày thế nào, con chó. Mày giết Hàn, có nghĩ đến ngày hôm nay không?
Kỳ thực, lão Vỹ thuê hắn làm đâm lén sau lưng Hàn, để Hàn không kịp trở tay. 60 tên thuộc hạ ẩn nấp trong giàn khoan chỉ là dương đông kích tây, làm phân tán tư tưởng của Hàn mà thôi. Chỉ có điều, lão Vỹ tính một, không bằng hắn tính mười. Hắn chờ Hàn giết chết lão béo, sau đó mới ung dung giết chết Hàn. Hắn bị AIDS giai đoạn cuối, khoản tiền lão Béo trả hắn đủ để vợ con hắn sống nốt quãng đời còn lại, hắn thừa cơ giết Hàn chẳng qua chỉ là mũi tên trúng hai đích mà thôi
Hắn đau đớn gào thét, tuyệt nhiên không van xin lấy một lời. Vừa lúc đó, một tên đàn em người ướt sũng chạy tới
– Anh Thiên….Đến xác…cũng không thấy.
– Chuyện này nhất định không được truyền ra ngoài, đặc biệt là đừng để Tố biết. Nếu không, tao cắt lưỡi từng đứa.
Khi quay lưng trở về, bóng hình liêu xiêu cô độc của cậu ta tựa như đau khổ tột bậc, chỉ là không thể hiện ra mà thôi.
****
Chiều muộn, Tố vẫn chưa thấy bóng dáng của Hàn, chẳng hiểu sao hôm nay cô cảm thấy rất nóng ruột, cứ đi ra đi vào. Có tiếng xe trở về, cô vội vàng mở cửa, chỉ thấy Thiên lững thững đi vào
– Anh Hàn ko về cùng cậu sao?
– Hôm nay có chút việc, anh ấy phải ra nước ngoài công tác đột xuất nên không gọi điện về thông báo được. Chỉ dặn tôi chăm sóc cho cô. Vài hôm nữa anh ấy sẽ về.
Tố hơi bất ngờ, bình thường, với tính cách của Hàn, nhất định anh ấy sẽ gọi về thông báo cho cô biết.
– Tôi biết rồi.
Vừa xoay người về phòng, Thiên chậm chạp mở lời
– Chị dâu
Lần đầu cậu ta gọi cô là chị dâu. Tố ngạc nhiên nhìn hắn
– Sao thế?
– Không có gì. Ăn rồi nghỉ sớm đi
Tố thở dài, bước về phòng. Không muốn ăn gì cả. Cô nhớ anh!!!
Nằm cả đêm không ngủ được, ruột gan cứ nóng như lửa, bứt rứt, cồn cào. Cô định ra vườn hít thở một lúc. Không ngờ lúc mới xuống được vài bậc cầu thang, lại nghe thấy tiếng Thiên nói chuyện với một tên vệ sĩ
– Vẫn chưa tìm thấy?
– Bọn em huy động rất nhiều tàu thuyền để tìm, cách gì có thể thử cũng đều thử qua. Nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy. E rằng….lành ít dữ nhiều.
– Mẹ kiếp, tìm tiếp. Tìm đến khi nào thấy thì thôi
– Vâng. Đại ca, đây là đoạn video trích xuất từ camera tại giàn khoan, anh xem đi
Thiên cầm lấy ipad, liếc mắt, tên vệ sĩ hiểu ý, lùi ra ngoài. Trong màn hình, cảnh tượng Hàn bị bắn hiện lên. Thiên đau đớn đến cực hạn, mắt hắn đỏ ngầu…. Mải chìm trong đau đớn đến nỗi, Tố đứng sau hắn từ lúc nào không hay.
****
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!