Ký ức Ai Cập [Tự chuyện] - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Ký ức Ai Cập [Tự chuyện]


Chương 12


Nữ nô trước mặt Nefer có mái tóc hạt dẻ xoăn nhẹ ngang cằm, trên trán có buộc dây đay màu lục phớt, làn da sáng hơn người Ai Cập một chút, hạnh mâu nâu nhạt, mũi cao nhỏ môi mỏng hồng nhuận. Khuôn mặt nàng ấy rịn lên một tầng mồ hôi mỏng, miệng không ngừng thở dốc nhỏ nhẹ. (Ý là thở nhưng không quá mạnh, kiểu lấy lại hơi từ từ ấy) Nó sững người, tối mắt lại nhìn nàng ấy

– Nefertari tiểu thư, nước tắm đã chuẩn bị xong, mời người đi theo nô tỳ -Nữ nô hướng nó nhẹ nhàng nhả ra từng thanh âm trong trẻo rất êm tai.

– M.. Monjostep? -Nefertari ngẩng đầu lên tới cằm nàng, nhẹ giọng hỏi

– Dạ có thưa tiểu thư! -Monjostep đứng thẳng lưng hốt hoảng hô. Dáng đứng này… Là người trong quân đội mới phải chứ nhỉ! Nefertari con ngươi mở lớn. Thật là nữ nhân trong mộng của nó sao? Thật ư??

– Nefertari tiểu thư, đi thôi! -Monjostep khá ngạc nhiên nhưng vẫn khom người mời nó. Nefertari vô thức đưa tay lên sờ sờ khuôn mặt Mộc Lạp Đề. Làn da hơi thô, mũi rất cao, thẳng tuột thật đẹp. Monjostep thấy nó cứ xoa xoa mặt mình, không khỏi ngượng ngùng hồng hai bên má

– Tiểu thư.. Nefertari tiểu thư?

– À được, ta đi liền! Chuyện y phục…. -Nefertari giật bắn mình, lúng túng cúi đầu loạn xạ tay chân trong không trung. Monjostep bật cười thành tiếng, lại nhẹ nhàng cúi xuống nó

– Y phục… Đã có sẵn rồi thưa tiểu thư. Người chỉ cần theo nô tỳ đi tắm là được rồi! -Hai người một cao một thấp đi trong cung điện, lúc này nó cứ ngước lên nhìn Mộc Lạp Đề mãi. Nàng ấy cao quá…. Đấy là điều đầu tiên nó nghĩ về Mộc Lạp Đề. Quả thật ở hiện đại 15 tuổi 1m68 nó đã cao hơn hẳn mọi người một cái đầu. Nhưng lúc này đây nó lại chỉ đến giữa cổ Mộc Lạp Đề. Đường đi cũng không xa lắm, mấy chốc nó đã tới nơi rồi. Mộc Lạp Đề đẩy nhẹ cửa ra, đập ngay vào mắt nó chính là một hồ nước trong vắt được mấy nữ nô nữa quỳ gối rải hoa lên. Cánh hoa xanh sẫm đẹp mắt trôi lềnh bềnh trên mặt hồ, bên thềm còn có một khay đồng bên trên là 3 loại bình gốm. Nefertari được một nữ nô nữa dẫn dắt xuống hồ, chân vừa thả xuống, nước mát lạnh như xộc lên tới thân người. Nước ở đây không quá lạnh, chỉ man mát dễ chịu, hương hoa sen phảng phất như có như không lại càng mê người. Hồ nước này không phải nằm trong một căn phòng lớn kín mà là nằm giữa như thế nào nhỉ? Các cột đá cao xếp đều nhau không có cửa, ta có thể vừa tắm vừa ngắm sao trên trời, nhìn ra ngoài cồn cát mênh mông kia.

– Nefertari tiểu thư!! Khi tắm phải cởi kalashiris ra chứ!? -Một nữ nô cúi người thấy nó cứ như vậy mà ngồi trong hồ, không khỏi thốt lên, tiến tới giúp nó cởi ra. Nefertari khá ngượng khi có người giúp mình tắm như vậy, mất tự nhiên đằng hắng vài tiếng.

– Nefertari tiểu thư, người muốn dùng loại dầu nào? Nguyệt quế? Oải hương? Đinh hương? La Lăng? Người muốn dùng loại nào? -Monjostep quỳ một gối xuống bên nó, tay không ngừng lựa chọn. Nefertari do dự một chút, chọn lấy oải hương dầu. Mùi thơm nhẹ nhàng thoang thoảng không quá nồng quả thực là lựa chọn tốt nhất đối với nó. (Dị ứng với mùi hương quá nồng)

Monjostep đổ dầu ra tay, miết nhẹ rồi xoa từ cổ xuống đến lưng nó, còn rất biết vị trí bóp nữa. Tay nàng tuy không được mềm, còn có vết chai sạn nhưng nó lại không cảm thấy dát hay gì cả mà ngược lại rất thoải mái. Nữ nô còn lại kia cũng ra lấy một chút dầu xoa lên tóc nó rồi xông hơi. (gội đầu thời xưa đấy mấy gái ạ) Nefertari cứ thoải mái tận hưởng đãi ngộ này, mãi cho đến khi đứng dậy Monjostep mới dẫn nó về phòng. Lúc đi qua hành lang cũ Nefertari bỗng cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng nhìn mình. Trực giác cho nó thấy, loại cảm giác này cực kỳ nguy hiểm, nó đến từ…. Nefer dừng lại người, quay phắt về phía bãi cát bên trái mình. Một loại ánh mắt tròn vo vàng bóng trừng lớn nhìn nó vô cùng áp bách. Loại ánh mắt này như là đang nhìn con mồi hấp dẫn mình vậy (thì thật là thế mà!). Thi thoảng trong màn đêm tĩnh lặng này còn có một loại âm thanh gầm gừ….. Nó sợ cứng người, đứng yên không nhúc nhích. Mộc Lạp Đề không để ý tới sự bất thường của nó, đã dẫn trước một quẹo hành lang. Ánh trăng dịu dịu phủ lên lớp thân đầy lông lá của thứ vật làm Nefer sợ tới bủn rủn người. N.. Này là.. Sư tử!!! Ôi mẹ ôiiiiiiiii!!!!!! Cíu connn!!!!!! Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!!!!!!!! Bổn cung chưa muốn chết đâuuuuuuuuuuuuuuuu!!!

Sư tử to lớn một đường cong uyển chuyển bổ nhào về phía nó, Nefertari sợ tới mức chẳng còn nghĩ được gì cả, đùi run lên, đứng im trân trân nhìn vật thể kia nhảy về phía mình. Trong bóng tối bỗng dưng lóe lên một tia sáng lạnh, dáng người vững vàng đứng trước mặt che chắn cho nó. A?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN