[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm - Chương 19 Bị Lừa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
775


[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm


Chương 19 Bị Lừa


Có cậu trai đẹp long lanh đứng trước cửa tiệm mình thật quá thu hút rồi. Chị chủ tiệm ra bắt chuyện.

“Chào em trai, em muốn mua hoa à?”

“À không, em đợi bạn, là người đáng yêu đang ngồi cắm hoa đó ấy.” hắn chỉ vào trong tiệm.

Chị chủ tiệm ồ ồ ngưỡng mộ “Em trai thật ga-lăng, khen người ta thẳng thế đấy. Hai đứa là người yêu đấy à?”

“Chỉ đơn thuần là bạn bè thôi chị đừng nghĩ nhiều.”

“Được thôi!” chủ tiệm chẹp miệng tiếc nuối, đẹp đôi thế kia a.

“Em có chuyện muốn nhờ chị được không ạ?”

“Ồ được, em cứ nói.”

“Sức khoẻ cậu ấy không tốt nên xin hãy hạn chế công việc nặng nhọc cho cậu ấy. Nếu cậu ấy có gặp chuyện gì thì xin hãy gọi số em ạ.” Khương Ngưng gửi số điện thoại cho chủ tiệm.

Chủ tiệm sảng khoái gật đầu.

“Em trai quan tâm người ta như vậy khiến không nghĩ hai đứa yêu nhau cũng khó. Đi cạnh nhau nhìn như trời sinh một đôi ấy.”

Khương Ngưng chỉ nhoẻn miệng im lặng trước lời trêu đùa của chủ tiệm.

“Để …. Để cậu đợi lâu rồi. Mình đi thôi.” Hoa Tiểu Khanh bê chiếc thùng carton cúi đầu chào chị chủ “Em về đây ạ!”

Chị chủ vẫy tạm biệt họ.

Khương Ngưng giành bưng thùng carton từ tay Hoa Tiểu Khanh “Mama tiểu bảo không nên vác nặng.”

“Nhưng trong thùng chỉ là giấy làm hoa …. Không nặng đâu.”

Khương Ngưng và Hoa Tiểu Khanh sóng vai đi siêu thị mua thực phẩm. Khương Ngưng cuối cùng chấp thuận cho phép Hoa Tiểu Khanh xách cà chua và hành.

Chủ tiệm dọn chậu hoa cuối cùng vào, cửa tiệm mở ra.

“Xin lỗi quý khách, tiệm đã đến giờ đóng cửa rồi ạ.”

“Tôi có một bữa tiệc sinh nhật vào 2 ngày sau vì ấn tượng phong cách cấm hoa mới của tiệm nên tôi muốn nhờ người đã tạo ra những chậu hoa xinh đẹp ấy đến thiết kế hoa trưng bày bàn tiệc.”

——
“Tiền thù lao rất hậu hĩnh đấy nhé.” chủ tiệm khoe khoan.

Hoa Tiểu Khanh di di chân “Nhưng … ..em chắc không đủ tài cán kham nổi toàn bộ bàn tiệc đâu ạ. Lỡ không hoàn thành yêu cầu của người ta thì rắc rối cho chị mất.” vì chủ tiệm chưa gì đã nhận tiền đặt cọc.

Chủ tiệm vỗ vai Hoa Tiểu Khanh “Em yên tâm, chị hỏi rõ ràng trước rồi. Người ấy bảo em chỉ cần trang trí 10 bàn chính thôi.”

Chủ tiệm đưa cậu tờ giấy ghi địa chỉ.

—–
Hoa Tiểu Khanh hôm sau lần theo địa chỉ ghi trên mẩu giấy. Cũng không xa lắm, đi xe buýt tầm 10 phút là đến nơi

Hoa Tiểu Khanh bấm chuông cửa.
Nữ hầu “Cậu là thợ cắm hoa mà cô chủ nhắc tới đúng không?”

Hoa Tiểu Khanh gật đầu.

“Mời cậu theo tôi.”

Hoa Tiểu Khanh được dẫn vào phòng khách, sự hoa lệ của đồ nội thất khiến cậu ấy choáng ngộp và căng thẳng.

Đây đúng là một căn nhà sa hoa tràn lệ, lỡ mình vô ý làm hư gì đó thì không đền nổi cho người ta đâu.

“Cậu đứng đây chờ một chút, tôi đi báo cho tiểu thư.”

Hoa Tiểu Khanh thấy lạ, người nơi đây có vẻ không thân thiện, đạo đãi khách cơ bản không có. Đúng là không đoán nổi suy nghĩ của người giàu.

“Mà mình cũng chỉ là người làm thuê.”

Hoa Tiểu Khanh đứng chờ 30 phút, cậu đi đi lại lại, hai chân muốn tê rần.

“Sao lâu quá.”

Du Nhiên Nhiên lúc này mới từ bậc thang duyên dáng bước xuống.

Du Nhiên Nhiên coi thường “Thật không có phép tắc, ai cho các ngươi tự tiện để một tên tiện dân xuất hiện ở đây hả?”

Nữ hầu “Tiểu thư, đó là thợ cắm hoa được mời đến.”

“Ra là thế à. Nếu là người do ta mời đến thì các ngươi phải rõ phép tắc đãi người chứ. Chuẩn bị trà.”

“Vâng tiểu thư.”

Hoa Tiểu Khanh không rõ sao vị tiểu thư này lời nói và thái độ chứa đầy địch ý với cậu.

“Khi nãy có chút hiểu lầm mong cậu bỏ qua.”

“Không … Không sao.” Hoa Tiểu Khanh xua tay.

“Bởi thay vì tưởng cậu là thợ cắm hoa, ta lại tưởng nhầm cậu là một tên omega rách rưới thèm khát trèo cao bám víu alpha.”

Hoa Tiểu Khanh cảm giác không an toàn, chân lùi về sau, cô ấy biết cậu là omega?

Đột nhiên 2 tên vệ sĩ giữ chặt cậu lại, ấn mạnh, Hoa Tiểu Khanh bị ép quỳ xuống đất.

“Cô …. Cô muốn gì? Vì sao lại đối tôi thế này?”

Chát!!!

Vết đỏ bàn tay bao trọn một bên má cậu. Du Nhiên Nhiên hung hãn nắm tóc cậu kéo dựng ngược “Ta đây là dạy dỗ thứ đê hèn nhà ngươi biết điều cút xa Khương Ngưng một chút. Anh ấy là một alpha tài năng không phải dạng như ngươi có thể chạm đến.”

“Chúng tôi… chỉ là bạn!”

Chát!!!

Bên má còn lại của Hoa Tiểu Khanh cũng sưng tấy. Du Nhiên Nhiên dùng sức của một alpha không nương tay tán cậu ấy miệng bật cả máu.

“Omega nói là bạn với alpha. Ngươi nghĩ ta tin. Ngươi lừa được Khương Ngưng bắt anh ấy cho ngươi sống chung rồi âm mưu trèo lên giường anh ấy. Lũ omega đê hèn có suy nghĩ dâm khát không khác gì nhau.”

Du Nhiên Nhiên mở nắp ấm trà “Để ta hủy khuôn mặt chuyên câu dẫn nam nhân của ngươi xem ngươi còn có gan dám xuất hiện trước mặt Khương Ngưng câu dẫn anh ấy.”

Hoa Tiểu Khanh giãy giụa muốn thói khỏi trói buộc bị kèm chặt, hai tên vệ sĩ tay ấn càng chặt cậu.

Ấm trà sôi bốc hơi nóng nghi ngút. Du Nhiên Nhiên thẳng tay hất thẳng, Hoa Tiểu Khanh cúi rạp muốn dùng lưng chắn nước trà nóng, tránh để bụng bị dính nước sôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN