[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm - Chương 24 Phải Kiêng Chuyện Chăn Gối
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
817


[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm


Chương 24 Phải Kiêng Chuyện Chăn Gối


Thuần Tam Tự hớn hở “Anh dâu nhỏ không cần lo về ông anh kia đâu, có thể nhẹ nhõm cởi trần được rồi.”

Hoa Tiểu Khanh băn khoăn cởi áo, tấm thân trên động đầy vết máu bầm chưa tan hết để người khác nhìn hơi khiến cậu e ngại.

Thuần Tam Tự bất bình. Hoa gia mấy người chỉ giỏi ức hiếp người hiền lành, chị dâu nhỏ đáng yêu cũng nỡ đánh.

“Cái đó …!”

“…”

“Xin đừng gọi tôi là … là anh dâu nhỏ nữa.”

“Chị dâu nhỏ!!!”

“Cũng không phải. Tôi và anh ấy đều lạ lẫm với đối phương nếu không vì đứa trẻ này là mối liên kết duy nhất khiến anh ấy có trách nhiệm thì anh ấy cũng không muốn gặp mặt tôi.”

“Có hiểu lầm chăng? Anh hai làm người sống có qui tắc lề lối nhưng 3 tuần qua hầu như vứt sạch công việc sang một bên chỉ để đi tìm chị dâu nhỏ. Anh ấy hành hạ cấp dưới thê thảm và cư xử kì lạ, cái hôm biết chị dâu nhỏ bị tên khốn Vũ Khắc phạm tiện thì tính khí không tốt có dịp bùng phát. Có khúc mắc nghi vấn hãy cứ thẳng thắn bày tỏ anh ấy.”


Thuần Nhị Tuế trông chừng trước cửa phòng suốt. Hắn không thể tin tưởng nhỏ em được, khẩu vị của nhỏ là mấy bé xinh trai đáng yêu chứ đâu. Với Hoa Tiểu Khanh chỉ cần lơ là giây lát thì ẻm lại biến mất tiêu nữa cho xem.

Thuần Tam Tự mở cửa chán chường nhìn ông anh “Mặt anh giống bọn xã hội đen lắm, em còn tưởng tên cho vay nặng lãi nào đến đòi nợ em đấy.”

“Thuần Tam Tự, nói ý chính.”

“Chị dâu nhỏ sức khoẻ hiện tại không ổn định nên cần bồi bổ dưỡng chất, kiêng chuyện chăn gối vợ chồng.”

Hắn bất giác cau mày, bộ trông hắn là loại sống bằng tình dục hả?
Chính là sâu thẳm trong Thuần Nhị Tuế dục cầu bất mãn. Chỉ vừa mới thử qua dư vị thân thể Tiểu Khanh một lần nhưng đó là chuyện của 3 tuần trước, thời gian sau món ngon chờ đợi bấy lâu trước mắt nhưng không được động.

Thuần Nhị Tuế nắm chặt hai tay, biết trước có ngày hôm nay đã không vội cho em ấy có thai. Sao lúc đó mình lại đi bảo Tam Tự không kê thuốc tránh thai kia chứ?

Thuần Tam Tự đáy lòng ha ha cười lớn. Ông anh hối hận rồi chứ gì? Quả này ăn chay dài dài nha, mỡ trước miệng mèo nhưng mèo buộc lòng ăn chay niệm kinh bản ‘bước đi sai lầm’.

“Vậy phải nhịn bao lâu?”

“Bản khám thai của bác sĩ Khương gửi qua viết rằng chị dâu nhỏ từng bị động thai. Anh ráng nhịn thêm 1 tháng nuôi chị dâu nhỏ thêm có da có thịt chút xíu thì hai người có thể vận động giường chiếu.”

Hoa Tiểu Khanh đứng phía sau Thuần Tam Tự bịt tai xấu hổ. Sao 2 anh em nhà này không tí kiêng kị nói toàn những lời khiến người khác ngại.

“Nhớ là nhẹ nhàng thôi mới có lợi cho cả mẹ và bé và … cả cái ham muốn của ông anh nữa tuy nhưng hành xử thô bạo chỉ để trút dục vọng hành chị dâu nhỏ như lần kia thì coi chừng em đó, em sẽ đem chị ấy bầu bạn về nhà chính với mama, cách li xa khỏi anh.”

Thuần Nhị Tuế tiến lại gần thản nhiên bồng Hoa Tiểu Khanh ra về. Hoa Tiểu Khanh mặt đỏ tim đập loạn, lời của Thuần Tam Tự hại cậu nhớ đến lần đầu tiên bị cướp đi. Không dám nhìn thẳng mặt Thuần Nhị Tuế, nghĩ đến sẽ cùng anh ta làm loại chuyện ngượng ngùng lần nữa … Không nghĩ tiếp được, nghĩ nữa lòng ngực cậu sẽ vỡ tung.

“Tôi … Có thể biết tên anh chứ?” Hoa Tiểu Khanh cúi mặt lí nhí.

Bước chân Thuần Nhị Tuế chậm dần rồi dừng hẳn “Em không biết?”

Hoa Tiểu Khanh ngơ ngẩn, không biết mới hỏi.

Không phải Thuần Nhị Tuế kiêu ngạo nhưng mà người ở thành phố này không biết mặt Thuần gia thật rất it. Hú chi gia đình nhà hắn rất đặc biệt, tên thành viên gia đình xuất hiện trên truyền thông như cơm bữa.

“Nhớ kĩ, tên anh là Thuần Nhị Tuế.”

Lòng cậu thầm niệm lại nhiều lần cái tên này, khuôn mặt nhẹ nhõm tủm tỉm cười. Bảo bảo nghe chưa, tên baba của con đấy, bảo bảo không phải không có baba đâu.

“Bảo bối, nhớ kĩ chưa?” Thuần Nhị Tuế xấu xa bóp mông cậu thu hút sự chú ý.

Hoa Tiểu Khanh run lẩy bẩy “Nhớ … Nhớ rồi!”

“Vậy gọi thử xem.”

Hoa Tiểu Khanh đã sắp rặn ra nước mắt, giọng dịu êm, e dè đọc từng chữ “Thuần … Thuần Nhị … Tuế.”

Cơ bắp Thuần Nhị Tuế căng cứng, hai từ ‘Thuần Nhị’ bị hắn vứt xó không để ý, trong đầu quẩn đi quẩn lại là giọng nói nhỏ nhẹ kêu ‘Tuế’.

Chết tiệt, cứ thế này hắn không biết có thể làm chủ bản thân kiêng chuyện chăn gối 1 tháng không đây?

Thuộc hạ đứng chờ nãy giờ “Thiếu tướng à, anh biết là đang đứng giữa bàn dân thiên hạ không hả? Xin đừng trưng bày bầu không khí muốn mần thịt vợ nhỏ tại chỗ.”

Yêu thích: 4 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN