[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm - Chương 35 Ra Ngoài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
529


[ABO] Hương Xuân Luyến Nhân Tâm


Chương 35 Ra Ngoài


“Tiểu Khanh em thật là đủ gian trá!” Thuần Nhị Tuế nâng một con bắp đùa khẽ hôn.

Hoa Tiểu Khanh vung vẩy 2 chân “Đuôi … Cho vào a!!! … Ư hức, thật khó chịu, ngón tay cũng được. Tuế !!!” cậu một bộ dáng dục khóc lóc ỉ oi.

Thuần Nhị Tuế thở dài, dường như cái đuôi của hắn là thứ duy nhất ẻm cảm thấy có giá trị nhất đối với ẻm. Tiểu kiều thê khóc thật quá thảm thương dụ tình, Thuần Nhị Tuế đầu hàng, hình thái nhân thú báo đen bắt đầu biến đổi.

Tính dục hắn ở dạng nhân loại đã siêu cường rồi, vậy mà Hoa Tiểu Khanh nhất quyết mỗi lần ân ái đều muốn bằng được cái đuôi sẽ hắn đút vào. Em ấy ỷ lại và yêu thích đuôi báo của hắn là tốt nhưng …

Hoa Tiểu Khanh mắt thấy đuôi báo đen lông xù xù phe phẩy thì mong ngóng thứ đau mau mau đến giải cứu cậu.

Đồng tử bạc dựng đứng nheo nheo ẩn ý, đuôi báo vờn quanh cúc huyệt một cái lại thói lui “Không được!” sự chờ đợi của Hoa Tiểu Khanh như bị xô nước lạnh hắt vào “Mỗi lần anh đều chìu theo ý em giúp bắn. Xong việc em đều ngất xỉu bỏ mặc anh dục vọng không được giải tỏa. Em thấy bất công không?”

Hoa Tiểu Khanh bất ngờ che miệng, rõ là bị vụ ngày đầu tiên về nhà này dọa tới giờ. Đó là lần đầu tiên Hoa Tiểu Khanh bị nhục nhã đến vậy nên ám ảnh tâm lý ít nhiều là còn.

“Với thú nhân yêu cầu tình dục cao. Lần nào anh cũng tự tắm nước lạnh cho qua, em thật nhẫn tâm. Lợi dụng xong liền vứt.” hắn bộ dáng khổ tâm đã lâu nay mới có dịp thẳng thắng bày tỏ.

Cảm giác ngập tràn tội lỗi bất giác bao trùm, Hoa Tiểu Khanh bối rối, mình thật tệ. Ít nhất cũng phải giúp anh ấy, trước giờ cậu toàn nghĩ cho bản thân.

Bàn tay nhỏ nhắn mảnh mai cố sức vươn mò tìm thịt trụ alpha. Trong cơn khát dục, Hoa Tiểu Khanh thật túng quẫn không rõ bản thân đang khao khát lại to gan muốn alpha đụ cậu. Trong đầu cậu đầy viễn cảnh bị côn thịt thô bạo xỏ xiên bắn ngập tinh trùng cho cậu.

“A đây rồi! Thật nóng!” Hoa Tiểu Khanh mê ly thở dốc, tay cầm vật nóng hổi sắp bỏng. Thuần Nhị Tuế tiểu đệ đệ khi không bị bao bọc, các ngón tay vụng về lộng vuốt lên xuống có ý giúp hắn. Trụ thịt bạo khởi trướng to một vòng, gân xanh nổi lên, bàn tay cầm nắm thịt trụ hơi chậm rãi lại động tác. Hoa Tiểu Khanh gò má nóng ran, đầu óc hiện lên hình ảnh côn thịt hùng vĩ.

Tiểu Khanh chủ động là tốt, không đợi hắn uy hiếp hay dụ dỗ đã là làm hắn hài lòng. Chính là ánh mắt cậu liếc cái đuôi không rời đã làm Thuần Nhị Tuế đủ hiểu. Hoa Tiểu Khanh muốn cái gọi là trao đổi công bằng, cậu giúp Thuần Nhị Tuế vuốt vuốt thì Thuần Nhị Tuế nên lấy cái đuôi đâm đâm cậu.

Hoa Tiểu Khanh ngón tay đụng môi, tiểu tâm ám chỉ “Tuế … Cái đuôi, được không?”

Đuôi báo vòng vèo vét nước sốt bên dưới huyệt khẩu mấp máy của Hoa Tiểu Khanh rồi đưa đến miệng cậu. Hoa Tiểu Khanh dè chừng giây lát rồi cũng chịu thua đón lấy cái đuôi liếm láp, lông mao dây đầy dâm dịch nay được thay bằng nước dãi ngọt lịm. Bỏ quên nhiệm vụ ‘giúp’ đệ đệ của Thuần Nhị Tuế. Hoa Tiểu Khanh yêu thương cầm chiếc đuôi như thể nó là chúa cứu thế của cậu. Chỉ cần cậu ngoan ngoãn chịu liếm ướt nó thì nó mới có thể cắm vào lỗ huyệt thuận lợi.

Hai chân non mềm bị vắt chéo, Hoa Tiểu Khanh chính là không để ý, cậu say mê bị đánh mất lý trí thường ngày hóa thành cái đê tiện ăn ngon đục dịch của chính mình.

Thuần Nhị Tuế có loại ảo giác hắn đang ghen tị với cái đuôi của mình. Thô trụ ác liệt chen vào khe hở giữa 2 chân Hoa Tiểu Khanh, hắn cầm tính khí của cậu cọ cùng một chỗ với nam tính hơn người của mình. Một bên nhỏ nhắn trắng sạch tinh khiết, một bên hung khí xanh tím dọa người.

“A … A! Nơi đó …ừm!” tranh thủ người bên dưới há miệng khe khẽ kêu, đuôi báo cơ hội luồng vào.

Tốn một hồi rất lâu Thuần Nhị Tuế mới chịu an ổn phóng tinh trong khi tiểu omega đã 2 lần bị phụt phụt phun làm dơ người mình, cái bụng tròn tròn nhô cao đã là nhớp nháp dịch đục. Tinh dịch alpha bắn cho đã là tung tóe mặt Hoa Tiểu Khanh. Đến cuối cùng, Thuần Nhị Tuế vì cơn ghen với chiếc đuôi của mình mà cố chấp không cắm vào cúc huyệt tiểu omega.
—–

“Em được ra ngoài thật ạ?!”

“Ừm, ba ma hối thúc anh dẫn em về ra mắt. Cũng nên đi chọn áo quần phù hợp với em rồi. Cứ ép em mặc quần áo của anh thì em sẽ thấy thùng thình không thoải mái.” Thuần Nhị Tuế nhấp ngụm cafe, mắt thấy Hoa Tiểu Khanh vui vẻ cũng vui lây coi như bồi tội chuyện trước đó, chọc em ấy giận dỗi mấy ngày nay không để tâm hắn.

Con bé Tam Tự này thật nhiều lời, nó rõ chuyện Tiểu Khanh có thai cho bama biết thì nó sẽ không bị hối thúc kết hôn chứ gì.

“…” ra anh còn biết em mặc không vừa mà cứ trì trệ tới giờ.

Bữa giờ Tiểu Khanh toàn bị trói buộc trong nhà, đi xa nhất là dạo sân vườn, Thuần Nhị Tuế không cho cậu ra ngoài. Thường thì Hoa Tiểu Khanh chuộng ở nhà nhưng cậu cũng cần tản bộ hay mua sắm này nọ nên giờ vầy cậu ngột ngạt lắm.

Thuần Nhị Tuế không cho cậu đi đâu khỏi tầm mắt anh ta, sợ cậu lại trốn mất. Thậm chí 2 tuần nay, một thiếu tướng trăm công ngàn việc lại kiên quyết ngồi ở nhà xử lí giấy tờ và trông cậu. Cậu đã từng hỏi nhưng anh ấy bảo đang được nghỉ phép, Tiểu Khanh không tin đâu, các sĩ quan đều đều mỗi ngày đến đưa văn kiện, báo cáo, giấy tờ mấy bận.

Tâm trạng vui vẻ của Hoa Tiểu Khanh kì lạ chùn xuống.

Thuần Nhị Tuế chòm người một cái liền áp đảo Hoa Tiểu Khanh trong không gian hẹp của sofa “Sao vậy? Em không vui?” là sợ ra mắt ra đình hắn sao.

Chần chừ, cậu rụt rè không dám mạnh dạn nói ra suy nghĩ “Em nhớ tiểu Lăng, em muốn gặp thằng bé!”

Với bạn đời bé nhỏ buồn rười rượi cầu khẩn, Thuần Nhị Tuế không thể nói không. Tiểu Khanh vui là được.
—–

Thuần Nhị Tuế rút lại câu nói trước, hắn sai rồi.

“Anh trai!”

“Tiểu Lăng!”

Hoa Tiểu Khanh và Hoa Lăng vừa gặp đã bay đến ôm chầm lấy nhau, mắt Hoa Tiểu Khanh xúc động ẩm ướt. Hoa Lăng như thằng em trai nhỏ quấn quít anh trai không rời chọc Thuần Nhị Tuế cực ngứa mắt.

Thuần Nhị Tuế cướp lại Tiểu Khanh, dễ dàng đẩy Hoa Lăng vật cản khỏi vợ mình “Anh dìu em vào trong.”

Huynh đệ Hoa gia chưa tái ngộ được bao lâu đã bị đại ma vương chen giữa. Thuần Nhị Tuế chướng mắt Hoa Lăng thì Hoa Lăng cũng chẳng ưa gì Thuần Nhị Tuế. Mọi ngưỡng mộ Hoa Lăng từng dành cho Thuần Nhị Tuế vứt sạch. Giờ trong mắt Hoa Lăng thì đó là lão già dê đã dụ dỗ anh trai nhà cậu. Là lão chỉ báo cho cậu vài tin về anh trai mà không cho cậu gặp.

Yêu thích: 4.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN