ác mộng bóng đêm - bí ẩn sau 11h
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


ác mộng bóng đêm


bí ẩn sau 11h


Đêm hôm đó, ánh trăng còn sáng hơn hôm qua, anh chàng kia đã đến chờ Kurumi từ bao giờ. Đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào cái đồng hồ, bây giờ hiện đang là 10h59′.Anh chờ đợi.
Chuông đồng hồ báo hiệu 11h đêm đã đến, từ trong bóng tối bước ra, Kurumi với bộ váy công chúa dịu dàng, Kurumi chạy đến ôm lấy chàng trai đó rồi nói 1 câu khe khẽ:’cậu yêu mình đúng ko”.cậu con trai đỏ bừng cả mặt,ôm lấy Kurumi,nói một câu sến súa:”ừ, anh yêu em, chỉ yêu một mình em thôi,anh sẽ làm mọi thứ để em cười”.
Kurumi nói thêm một câu:”vậy anh sẽ CHẾT vì em chứ?”.Chằng trai giật mình, nghĩ là mình nghe nhầm, định quay ra hỏi lại thì “thiên thần” của hắn đang nói một cái gì đó.Bóng đêm bao phủ người con gái ấy, bộ váy công chúa xa hoa đã dần chuyển thành một bộ váy đỏ đen, hai bên tóc buộc cao lên, bên cao bên thấp, chiếc mái đã che mất một bên mắt cũng được vuốt lên.”M… MẮT…ĐỒNG…H…HỒ”-chàng trai sửng sốt khi nhìn vào sự biến đổi ở “thiên thần” của mình.. Tay Kurumi có cầm 2 chiếc súng, một súng dài một súng ngắn.Hắn ta chạy toán loạn, chạy rẽ đất, đâm cả vào cây.Thôi xong, trẹo chân rồi, hắn ko chạy đc nữa, chỉ biết ngồi ở gốc cây sợ hãi.Mồm hắn bập bẹ:
-Không lẽ cô là Princess of Evil mà họ hay nói đến?!!!
-Ara ara, sao trông sợ sệt vậy, chơi với tôi một chút ko đc sao
-Ai dám chơi với quái vật như cô chứ(hắn vừa nói vừa cố chạy)
-ara anh làm tôi đau lòng đó-Kurumi giơ khẩu súng lên, bắn vào một bên chân của hắn. Máu bắn lên khuôn mặt trắng trẻo của cô,cô cười,lại với biệt hiệu :”play with devil”cô bắn vào chân còn lại của hắn. Hắn ngồi đó,vừa ko chạy được, vừa đau đớn tột cùng, vừa cảm thấy hoang mang, sợ hãi.
Kurumi bắn vào tim hắn.Hắn ngã lăn ra chết, Kurumi chưa dừng lại, hành hạ thể xác của hắn khiến máu bắn tứa tung.Máu bắn lên tóc, mái tóc đen tuyền giờ đây đã bị pha đỏ.Cây cối xung quanh cũng phải im lìm vì sợ hãi, ánh mắt vàng đỏ xuyên qua từng đám mây, phản chiếu lên ánh trăng như để báo hiệu đã có thêm một người chết….

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN