ác mộng bóng đêm - cơn ác mộng ập đến
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


ác mộng bóng đêm


cơn ác mộng ập đến


Sáng hôm sau, cảnh vật vẫn im lìm, chỉ có những làn gió nhẹ thổi qua làm đung đưa mấy chiếc lá trên cành. Một người đang chạy bộ để tập thể dục buổi sáng, vừa chạy vừa nghe nhạc nên ko để ý đường, bị ngã dập mặt bởi một vũng nước gì đó.Người đó ngồi dậy, nhìn xuống dưới chân. Anh ta hốt hoảng kêu lên:
-AAAAAAAAAAAAAA!!!!M…M…M!
Tiếng hét của anh ta khiến mọi người gần đó tỉnh giấc(chuông báo thức đời mới ^^). Khi mọi người chạy xuống thì anh ta đã ngất từ bao giờ. Họ nhanh chóng đưa anh ta vào bệnh viện rồi báo cho cảnh sát.Tin tức về anh chàng này đã được đăng lên TV.
Ở trường…
Sân trường bắt đầu nhộn nhịp,học sinh đến trường ngày càng đông.
Chiếc ô tô màu đen của “tân mĩ nữ”đã đến. vừa mở cửa xe cả bọn con trai đã xúm lại để nhìn ngắm Kurumi. Một đôi chân dài, trắng nõn nà bước xuống,khuôn mặt có vẻ buồn buồn.
Kurumi đưa tay lên mắt,lau giọt nước mắt còn đọng lại trên khóe mi.Cả bọn học sinh(nam lẫn nữ) chạy đến hỏi:
-Sao cậu khóc zậy???
-ai làm cậu buồn???
-có chuyện gì à???
Kurumi ngập ngừng nói:
-Rito…Rito đã…
(cả bọn)-????????Ra là cái thằng hôm qua, đã sao
-bạn ấy… mất rồi
(cả bọn)-hảảảả!!!Sao cậu biết?
-sáng nay mình mới xem tin tức, và rồi…và rồi…
Mọi người dìu Kurumi vào lớp
“tùng…tùng…tùng”tiếng trống báo hiệu giờ vào lớp đã đến.Cô giáo cũng thông báo với mọi người về tình trạng của Rito.Cả lớp đều trong 1 bầu không khí hiu quạnh.Bỗng có 1 đoàn cảnh sát đi đến và nói:
-Chúng tôi đã hỏi 1 số học sinh và họ đều nói rằng hôm qua cô Kurumi đã gặp Asuki Rito,xin mời cô đi theo chúng tôi.
hầu hết cả lớp đứng dậy bênh vực cho “mĩ nữ”:
-Ông ko thấy cô ấy đang buồn lắm sao
-Làm gì có ai đi giết bạn của mình được chứ
-Kurumi rất tốt và chúng tôi tin tưởng bạn ấy

Kurumi ko nói gì, im lặng mà theo.
Ở đồn cảnh sát…
-Cô Kurumi hãy cho chúng tôi biết đã có chuyện gì xảy ra tối hôm qua?-Cảnh sát tra hỏi
-Kurumi không nói gì cả,tay ôm chặt lấy tim rồi ra vẻ đau đớn.Ông cảnh sát hỏi thăm:
-cô sao vậy?
-tôi cần hít thở không khí một chút vì tim tôi hơi yếu nên là…
Tên cảnh sát cho vài người dẫn cô ấy ra ngoài.
Ra đến ngoài,bọn cảnh sát chưa kịp giữ thì Kurumi đã trốn đi.
Lũ cảnh sát đuổi theo lên đến ngõ cụt.Kurumi đứng lại.
-Hết đường rồi, ngoan ngoãn mà theo chúng tôi đi.
Xung quanh người Kurumi dần bao phủ toàn bóng đêm.bộ đồng phục lại chuyển đổi thành bộ váy đen trắng tối hôm qua.
Lũ cảnh sát nhìn thấy, trong lòng có run sợ nhưng vẫn giữ nguyên vị trí.Chúng nói:” nếu cô ko giơ tay lên, chúng sẽ bắn,cho cô 30 giây”.30 giây sau, những ông cảnh sát bắn Kurumi rất nhiều,nhắm chuẩn và bắn đến hết cả đạn.
Chúng nghĩ cô đã chết, nhưng ko,cô được bao bọc bởi bóng đêm vĩnh hằng và ko ai có thể phá vỡ bóng đêm ấy.
-Ara~ara, các người thích chơi trò bắn súng quá nhỉ, chúng ta cùng chơi nào-Kurumi nói với giọng điệu ghê rợn,làm bọn kia lạnh cả xương sống.
Bọn cảnh sát lúc này mới chạy toán loạn, bọn chúng chạy đâm cả vào nhau, mấy thằng nhút nhát thì cứ kêu cứu. Kurumi đi nhẹ nhàng, từng bước chân một đến gần bọn chúng.Kurumi chĩa súng vào ông cảnh sát rồi “Pằng”, một lỗ thủng đầy máu me trên người ông cảnh sát trưởng.Bọn còn lại càng kinh sợ, người ngất người nôn.Kurumi nở một nụ cười nhưng đây không phải là nụ cười của thiên thần nữa mà bây giờ là một nụ cười của ác quỷ-nụ cười đại diện cho “chúa tể bóng đêm”.Cô nhắm mắt lại và nói:
-Nhắm mắt lại mà bắn trúng chắc sẽ được điểm cao hơn nhỉ
“Pằng Pằng Pằng”với 3 viên đạn, cả một lũ cảnh sát đã chết trong tay cô.
Mái tóc bay bay theo gió làm khô những giọt máu còn đọng lại trên tóc,cánh tay cũng bị nhuộm đỏ một phần.
Máu bắn tứa tung, bắn khắp ngõ cụt làm cả nơi ấy như một cái ngõ làm từ máu để tưởng niệm những con “mồi” của công chúa của quỷ.Có một tên bị gãy chân nhưng trong cơn hoảng loạn, hắn may mắn trốn thoát được.
Với tham vọng giết chết được con “quái vật” này, hắn cố tình bắn lúc Kurumi không để ý.Và rồi “Pàng!hắn định nhắm vào tim Kurumi, ai ngờ bắn phải đầu của cô(cảnh sát dởm vl^^).Đầu Kurumi rơi ra, Thân thể thì ngã bịch xuống. Hắn ta mừng rõ, nghĩ mình đã làm một việc mà Chúa cũng ko làm được.Nhưng kì lạ thay, bóng đêm bao phủ quanh Kurumi vẫn còn.Từ cái bóng đen đó, những bàn tay nhô lên, kéo xác Kurumi xuống dưới và một Kurumi mới lại xuất hiện.Cô nói với thằng cảnh sát đó:
-Vẫn muốn chơi sao, ngươi thích thì ta chiều.
Tên cảnh sát cuống cuồng chạy còn Kurumi vẫn đứng yên, những kim giây, kim phút trong cái mắt đồng hồ của cô bắt đầu di chuyển.
Chưa ai biết công dụng của nó là gì.Khi ra gần được đầu ngõ, hắn nhìn thấy ánh sáng và hắn đã nghĩ mình có thể sống.Từ đâu xuất hiện, 1 Kurumi nữa đứng chặn ngay đó.Hắn sợ hãi, điên loạn chạy thật nhanh dù hắn ko hề để ý là hắn đang chạy vào trong ngõ, làm rơi mất cả súng.Hắn chạy đến đâu cũng thấy Kurumi đứng ở đó.Và rồi hắn lại chạy vào ngõ cụt, nơi anh em,bạn bè đã chết.12 Kurumi bước tới, mỗi người cầm 2 khẩu súng và chĩa vào hắn.Kurumi đếm:
1…2…3.Bắn
Thể xác của hắn đã nát ra thành trăm mảnh, thậm trí con mắt của hắn còn lăn cả ra ngoài.!2 Kurumi biến mất, còn lại 1 Kurumi đứng đó, lấy tay chạm vào vũng máu, cười rồi nói nhỏ:”Play with Devil then you will die”.
Cô lại trở lại với bóng hình thiên thần mắt mọi người.chiếc cặp sách của cô vẫn còn dính máu, cô di cái cặp đất rồi viết thành dòng chữ “Princess of Evil” to đùng ngay dưới chỗ đất còn sống để cảnh cáo những con mồi rằng cô sẽ đến tìm chúng. Kurumi bỏ lại phía sau một “chiến trường đầy máu” rồi cứ thế mà đi như không có chuyện gì xảy ra.
cơn ác mộng ập đến
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN