Ái Ân Ân Ái - Chương 5: Bonus :3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Ái Ân Ân Ái


Chương 5: Bonus :3


– Chết tiệt, có cần phải dở như vậy không!

Thiệu Huy đập mạnh chiếc muỗng bạc xuống mặt bàn, mặt hết nhăn nhó rồi lại uổng tiếc nhìn bát súp đen xì kia. Nhìn vào đều tưởng thứ tạp chất chỉ dành cho lợn ăn nhưng thật chất thứ này lại được hắn bỏ cả mấy ngàn tệ ra để mua về.

– Haha…tôi bảo thứ này chỉ những người tinh tế mới thử được, còn em thì…có nếm mấy chục lần cũng như thứ cám xanh thôi.

Cao Lãnh có điểm nhịn cười, thuận tay vò rối tóc của hắn. Song hôn nhẹ lên an ủi cho vẻ mặt khó ở kia của đối phương.

– Tinh tế quái gì, không ăn nữa!

Vừa dứt câu, tiếng bụng của hắn đã réo lên liên tục như đánh trống.

-Đồ ngốc, muốn ăn gì đây?

– Cơm chiên trứng..

Hắn hậm hực nhìn y nói, hai tai phút chốc đã sớm đỏ ửng rồi.

Y không nói gì, chỉ lập tức tiến vào khu bếp. Vài phút sau đã ngửi thấy mùi tỏi băm thơm phức bay ra ngoài.

Thiệu Huy vốn là người kén ăn nên lúc chưa có sự xuất hiện của Cao Lãnh thì chỉ toàn ăn uống qua loa ở ngoài. Bây giờ được ăn cơm nhà nấu như vậy có chút khiến hắn cảm động không thôi.

Đặt dĩa cơm ngon lành lên bàn, y ngồi xuống đối diện với hắn, chủ yếu là nhìn vẻ ngon miệng của hắn lúc dùng bữa.

Y cư nhiên cảm thấy cách cầm muỗng của hắn rất đẹp, hẳn là từ lúc nhỏ đã được giáo huấn phép tắc như thế rồi.

-Cậu nếu không làm diễn viên cũng có thể theo con đường đầu bếp được đấy.

-Chỉ một món cơm chiên mà đã khẳng định như vậy ư?

– Mấy món kia nếu cậu chịu khó nấu một chút cũng không tồi…nên tôi nghĩ cậu có thể làm đầu bếp hạng trung.

– Nhưng…

Cao Lãnh chậm rãi chồm người tới, kề mặt mình sát gần hắn, tay mân mê lấy đôi môi chết người kia rồi thỏ thẻ

– Tôi chỉ thích nấu cho mình em thôi, bảo bối à.

– Nhờ cậu nói ra tôi mới hết hứng ăn đấy!

Thiệu Huy liền tránh sang một bên, tiếp tục dùng bữa mà không quan tâm tới hành động của y nữa.

Không lấy được sự chú ý từ hắn, y như mèo nhỏ bị bỏ rơi, liền dùng ánh mắt đáng thương nhìn hắn. Tuy nhiên cũng không hề làm lay động được đối phương.

Bỗng tiếng chuông cửa vang lên phá tan không gian giữa hai người, y lười nhác ra mở cửa. Vừa đập vào mắt là cả một bó hoa to đùng rực rỡ màu sắc.

– Xin cho hỏi…đây có phải là địa chỉ của giám đốc Thiệu không ạ?

-Đúng rồi, cậu tới đây có việc gì à?

Người thiếu niên ấy thấp hơn y cả cái đầu, vất vả đưa cho y bó hoa song nhoẻn miệng cười một cách xinh đẹp.

– Tôi là thư kí của giám đốc Phàm bên công ty XYX, giám đốc chúng tôi muốn gửi tặng bó hoa này đến cho Thiệu thiếu gia…

Cao Lãnh gật đầu ý đã hiểu mặc trong lòng đang dấy lên sự khó chịu không thôi. Khi y định quay trở vào thì cánh tay lại bị một lực nhẹ nhàng giữ lại. Ngoái đầu là thấy vẻ dò xét của nam thư kí kia.

– Có gì sao?

-Tôi có chút bất ngờ là lại gặp ngôi sao đình đám như anh ở đây, không biết anh với Thiệu thiếu gia là loại quan hệ gì…

-Tò mò không phải đức tính tốt đâu, với lại…bảo tên Phàm Hạ kia ngừng việc quấy rối tôi lại, nếu không đừng trách sao tôi ra tay thâm độc! Tạm biệt!

Thiệu Huy từ đâu bước ra cùng vẻ mặt đã đen như đít nồi ,cả giọng nói cũng lạnh đi mấy phần.

Tức khắc giật lấy bó hoa từ tay Cao Lãnh rồi đưa lại cho nam thư kí ấy. Song hắn kéo y vào trong rồi đóng cửa với một lực khá mạnh.

“Sao giám đốc có thể thích một người đáng sợ như vậy chứ…”

– Ha…em lúc tức giận trông đáng yêu thật đấy!

-Im đi tên này…

Thiệu Huy tiến tới giẫm mạnh lên chân của y một cách giận dỗi.

– A, được, tôi xin lỗi. Tôi chưa muốn bị tàn phế để em nuôi đâu!

-Cậu mà phế rồi thì tôi mới có thể là người chủ động!

– Thiệu Huy, em cũng thật ảo tưởng.

Nói xong y nhẹ nhàng vác hắn trên vai rồi lên lầu làm chuyện đại sự.

[Bịch]

Ném hắn xuống giường êm, y nhanh chóng cởi bỏ lớp áo rộng thùng thình đang mặc trên người rồi bắt đầu tiến gần tới đối phương.

Ánh mắt cuốn người một lần nữa như muốn xoáy Thiệu Huy vào trong, nuốt chửng hắn. Màu hổ phách tuyệt tình ấy như có mê lực khơi gợi dục vọng trong hắn.

Y luôn bắt đầu bằng một màn hôn kích thích nhưng hôm nay y lại không làm vậy mà thay vào đó là dùng một caravat cột chặt cả hai tay hắn lại, sau dùng một miếng vải đen bịt mắt hắn lại.

-Cậu lại muốn giở trò gì đây?

Một khoảng không gian yên lặng đến dị thường mặc cho hắn vẫn cảm thấy hơi thở của đối phương đang lượn lờ xung quanh mình.

Bàn tay lạnh lẽo của y chạm khắp nơi cơ thể của hắn qua lớp áo mỏng. Đột nhiên liền tiện tay mà xé chiếc áo đến nhàu nát, như một con thú đói mà vồ tới hắn như miếng mồi ngon béo bở.

“A”

Y để lại biết bao dấu hôn ám muội trên người đối phương song vẫn chưa hài lòng liền bước khỏi giường, tiến đến tủ gỗ, lấy ra một cái hộp khá to. Sau khi lấy nó ra y chậm rãi mở hộp, bên trong là biết bao thứ đồ chơi người lớn với nhiều loại khác nhau.

“Kịch”

– Cái gì đấy?

Thiệu Huy cư nhiên không nhìn thấy gì nên cảm thấy có chút bất an về tiếng động lúc nãy. Hắn khẽ nhúc nhích nhưng liền bị một lực đạo mạnh mẽ đè chặt.

– Đừng nóng vội, từ từ rồi tôi sẽ cho em :)))

Cao Lãnh trên tay trái cầm hai viên thuốc kích dục, bỏ vào miệng mình rồi hôn lấy hắn.

Tiếng nước bọt nhóp nhép ái muội cả căn phòng rộng lớn. Thiệu Huy phải công nhận rằng kĩ thuật hôn của y quả nhiên điêu luyện, khiến đối phương dù thế nào cũng không thể dứt ra được thứ vị ngọt lành như tiên dược kia.

Nuốt xuống một viên thuốc đắng ngắt đang dần tan ra trong khoang miệng mình, hắn ban đầu không có gì khác thường. Song triền miên được vài phút, cơ thể liền có dấu hiệu nóng ran, hô hấp cũng dần trở nên bất thường. Thiệu Huy liền biết ngay đây là thứ thuốc gì.

-Hừ…tên chết tiệt!

Cao Lãnh không nói gì, nhìn hắn rồi cười một cách ranh ma.

Y lục lọi lung tung trong hộp,sau liền chuyển ánh mắt thích thú với một dương vật giả thô to đến phát khiếp.

Thiệu Huy cảm nhận thứ nhớp nháp lạnh lẽo đang dần khuấy động bên trong mình, hậu huyệt ngứa ngáy nay lại càng trở nên thèm khát thứ gì có thể lấp đầy vào đó.

– Ha…

Không chần chừ, y cầm dương cụ giả đẩy mạnh vào khiến hắn không kịp tiếp nhận mà thét lên đau đớn.

– A..đau…chậm một chút…

-Không phải rất tuyệt sao…bảo bối em xem, đã sướng đến đỏ mặt kia mà.

Nói vậy nhưng y vẫn cúi xuống hôn lấy hắn, tay thì không ngừng dùng thứ đồ chơi kia mà luân động nơi tư mật.

Do bị bịt mắt nên thân thể hắn càng mẫn cảm, so với mọi động chạm đều có thể mà run rẩy không ngừng.

Hậu huyệt hắn cắn chặt dương cụ kia không tha, mỗi lần động liền một lần động tình.

Đâm tới huyệt tâm, Thiệu Huy trong mắt một mảng trắng xóa, toàn thân thoải mái mà co rút, một dòng chất lỏng trắng đục liền bắn lên bụng của y.

Hắn bị khiêu khích đến đầu váng mắt hoa, da thịt toàn thân nóng bỏng, hậu huyệt ướt đẫm,thành ruột như bị vạn ngàn con kiến bò qua, nhất định phải được đại điểu đâm vào mới giải tỏa bứt rứt này. Thứ thuốc này lại là loại mạnh hơn hắn nghĩ.

Cao Lãnh nhếch môi, nhìn cảnh tượng dâm mĩ trước mắt mà y không khỏi nuốt nước bọt.

Thiệu Huy cố choàng hai tay đang bị trói ra sau cổ y rồi ghì xuống sát mặt mình, hơi thở cả hai nóng hổi.

– Không đủ…ha…

Không cho hắn toại nguyện,dứt khỏi vòng tay của đối phương, y chậm rãi tháo dây thắt lưng ra hướng tới hắn mà quất mạnh xuống.

– A…chết tiệt!

‘Chát’

-A..ha…ư..tên khốn!

-Đồ hư hỏng, cậu nhỏ em có vẻ rất thích bạo lực như vậy nhỉ..

‘Chát’

Mỗi đòn giáng xuống da thịt của hắn liền kích hắn đến cương cứng. Thiệu Huy quả nhiên ở trên giường lại là người rất dâm đãng.

– Đừng…a…đánh…ha..ư

-Em phải cầu xin tôi như thế nào?

‘Chát’

Y quất mạnh hai bên đùi của hắn khiến nó xuất hiện vài vết lằn đỏ thẫm.

– Lão công…a…muốn đại điểu của người a…ưm..

– Rất ngoan!

Nói xong Cao Lãnh liền gặm cắn lưng Thiệu Huy, lưu lại vài dấu vết. Sau đó tay đi đến đùa giỡn hậu huyệt sưng đỏ, hậu huyệt rất nhanh lại phân bố ra mật nước, tích đầy lòng bàn tay của Cao Lãnh.

Y không nhanh không chậm giải phóng cho đệ đệ đã ngẩng đầu của mình, xong lại bỡn cợt ma sát ngoài vách thịt tiểu cúc kia.

Người nằm dưới quả nhiên cảm thấy căng trướng vô cùng, giọng điệu thốt ra thập phần là van nài đến ngọt ngào.

-A…đi vào…một chút…A…!

Một địa phương sau huyệt bị đỉnh đến, d*m thủy trong người Thiệu Huy chảy ra một chút,kích thích bao chặt lấy.

Toàn bộ thân thể hắn như bị dục vọng chiếm giữ, khoái cảm như thủy triều đem hắn mà bao phủ lấy từng lỗ chân lông, khiến hắn một phen run rẩy.

Cao Lãnh dùng sức tiến vào, đem chân hắn nâng lên rồi lộng liên hoàn. Côn thịt dán chặt vào người Thiệu Huy, muốn dứt cũng chẳng ra.

Tuy có đau nhưng đa phần liền đem hắn đỉnh đến sung sướng,hòa từng nhịp với đối phương.

Hai kẻ trên giường triền miên không biết trời trăng mây đất, chỉ biết đến sáng hôm sau, Thiệu Huy nằm liệt giường, đến cả lết cũng chẳng thể làm nổi.

—————————————>

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN