Âm Mưu Ngày Tận Thế
Chương 29
Ngày thứ mười một.
Brussels, 3 giờ 00.
Tướng Shipley, chỉ huy trưởng tại Bộ tư lệnh khối NATO, được người sĩ quan phụ tá của ông đánh thức dậy.
– Thưa tướng quân, tôi xin lỗi vì phải đánh thủc ngài, nhưng dường như chúng ta đang có tình hình báo động.
Tướng Shipley dụi mắt cho hết ngái ngủ. Đêm trước, ông đã phải thức khuya để tiếp đón các Thượng nghị sĩ từ Mỹ tới thăm.
– Có chuyện gì vậy Billy?
– Tôi vừa nhận được tin báo từ đài ra- đa , thưa ngài. Hoặc là tất cả các thiết bị của chúng ta trở nên điên loạn, hoặc là chúng ta đang có những người khách lạ.
Tướng Shipley bật ra khỏi giường.
– Nói với họ là năm phút nữa tôi sẽ tới.
° ° °
Căn phòng ra- đa mờ tối đầy kín các sĩ quan và binh sĩ tập hợp xung quanh các màn ảnh ra- đa sáng bừng đặt ở chính giữa. Họ quay lại và đứng nghiêm khi ông tướng bước vào.
– Nghỉ. – Ông ta bước tới viên sĩ quan trực ban, đại uý Muller. – Lewis, có chuyện gì thế?
Đại uý Muller đưa tay vuốt đầu.
– Tôi thua. Ngài có bao giờ thấy một máy bay nào có thể bay với tốc độ 22 nghìn dặm một giờ, đột ngột dừng lại, và rồi bay theo hướng ngược lại không?
– Anh đang nói cái gì vậy hả? – Tướng Shipley trợn mắt lên.
Căn cứ vào màn ảnh ra- đa của chúng ta thì đó chính là những gì diễn ra trong suốt nửa giờ đồng hồ qua. Lúc đầu, chúng tôi nghĩ đó có thể là một thứ thiết bị điện tử gì đó đang được thử nghiệm, nhưng chúng tôi đã kiểm tra lại với người Nga, người Anh, người Pháp, và họ cũng ghi nhận được cùng một thứ như vậy trên các màn hình ra- đa của họ.
– Vậy thì không thể là chuyện trục trặc trong thiết bị được, – tướng Shipley nặng nề nói.
– Vâng, thưa ngài. Trừ phi giả thiết rằng tất cả các ra- đa trên thế giới đều bất chợt trở nên điên rồ hết.
Bao nhiêu cái đó đã xuất hiện trên màn ra- đa ?
– Hơn một chục. Chúng chuyển động nhanh đến mức chỉ bám theo cũng đã khó khăn lắm rồi. Chúng tôi ghi nhận được chúng, và chúng lại biến mất ngay. Chúng tôi đã loại trừ các hiện tượng khí quyển, khí tượng, sao băng, bóng thám không, và mọi phương tiện bay mà chúng ta đã biết. Tôi đang tính cho vài máy bay cất cánh, nhưng những vật thể nầy, không biết là thứ gì nữa, bay cao khủng khiếp đến mức chúng ta không bao giờ có thể đến gần chúng được.
Tướng Shipley bước lại một trong những màn ra- đa .
Hiện bây giờ trên màn hình của các anh có cái gì không?
– Thưa không. Chúng đi rồi. – Anh ta ngập ngừng một giây. – Nhưng, thưa tướng quân, tôi có cảm giác hãi hùng là chúng sẽ còn trở lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!