An Cư Lạc Nghiệp - Chương 5: Muốn cắm vào
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


An Cư Lạc Nghiệp


Chương 5: Muốn cắm vào


“Chờ chút, cậu… cậu nằm xuống.”

An Cúc Nhạc ngăn cản động tác mơn trớn của cậu thanh niên, cửa sau của y tê dại tột cùng, nhìn dương v*t của cậu ấy lắc lư ở đằng kia, y nhịn không được, muốn mau chóng nếm vị.

Y đè Đỗ Ngôn Mạch xuống giường, tỉ mỉ thưởng thức thân thể màu lúa mạch cường tráng của cậu ấy, cái loại gợi cảm và nam tính của đàn ông chuẩn làm cho cổ họng y thít lại, bụng dưới nóng ran. Cậu thanh niên đã bắn một lần, nhưng dương v*t vẫn cứng ngắc như trước, trai tân tốt ở điểm đó, pháo nhiều, có thể chiến bất cứ lúc nào.

An Cúc Nhạc bảo cậu thanh niên nằm chống tay, còn y thì trèo lên người cậu ấy, nhoài người về phía trước, lấy gel bôi trơn trên tủ đầu giường.

Tư thế này khiến cho cả lồng ngực của y dán lên mặt cậu thanh niên, đầu v* xẹt qua chóp mũi của đối phương, Đỗ Ngôn Mạch thè lưỡi ra liếm, như thể đã mút nghiện.

An Cúc Nhạc kêu “a” một tiếng, tuỷ sống tê rần, một tay vớ lấy tuýp gel bôi trơn, tay còn lại thì bóp phần thịt trên quy đầu trơn mịn của cậu thanh niên, hung dữ cảnh cáo: “Đừng có lộn xộn!”

“Anh không thích hả?” Đỗ Ngôn Mạch hỏi lại một cách đứng đắn, An Cúc Nhạc nhất thời á khẩu.

Không thích chỗ nào chứ? Trái lại rất thích nữa là khác, cho nên mới lún sâu vào mãi, đến giờ vẫn chưa làm được chuyện quan trọng.

“Đợi lát nữa… Chờ cậu cắm vào, tùy cậu muốn liếm sao cũng được.”

“Ồ.” Cậu thanh niên dường như rất chờ mong, mi mắt chớp chớp, bộ dạng này đúng là giống hệt con chó Berger hồi nhỏ nhà hàng xóm y nuôi, mới gặp thì tưởng nó dữ lắm, không dám tới gần, sau này cố lấy can đảm sờ nó một cái, thế mà nó lại cúi đầu, ngoan ngoãn mặc cho y vuốt lông…

Lúc ấy An Cúc Nhạc hồi hộp lắm, mặc dù sau đó bị cắn ngược một cái, y vẫn cảm thấy con chó kia chỗ nào cũng tốt. Đương nhiên, bị cắn là đáng đời y, ai bảo được một tấc lại muốn tiến một thước, bị nó sủa cảnh cáo, y lại cho rằng nó đã quen mặt mình, đưa tay ra cản, kết quả tất nhiên là…

Được rồi, con chó kia tên gì nhỉ?

“Cậu…”

Đỗ Ngôn Mạch: “Hả?”

An Cúc Nhạc định hỏi, nhưng lời muốn nói tắc nghẹn.

Y thường không để ý chuyện riêng tư của đối tượng tình một đêm, cậu nhỏ đủ lớn, dáng người đủ đẹp, mặt mũi đủ nhìn là được.

Cậu thanh niên có đủ ba điều, tốt lắm, An Cúc Nhạc tự cảm thấy mình không cần thâm nhập quá sâu, vì thế nuốt lời trở vào.

Đỗ Ngôn Mạch nhận ra có điều không ổn, vội hỏi: “Chuyện gì vậy?”

“Không có gì.” An Cúc Nhạc cười cười, tùy tiện hôn lên môi cậu thanh niên, cầm tay cậu ấy, nặn gel bôi trơn vào lòng bàn tay cậu. “Mở rộng… cho tôi.”

Cậu thanh niên nhếch lông mày.

An Cúc Nhạc: “Không biết nằm chỗ nào hả?”

“Không phải,” Đỗ Ngôn Mạch thu lại tầm mắt đang nhìn chất lỏng trong lòng bàn tay, rồi lại liếc liếc huyệt nhỏ giữa đùi y, có chút hồi hộp. “Vào được… thật sao?”

An Cúc Nhạc sửng sốt, lập tức bật cười. “Cậu đang tự khen súng mình to trá hình đấy à?”

Cậu thanh niên đỏ mặt, bản thân cậu biết cái ấy của mình đúng là không nhỏ, nhất là so với bạn cùng lứa. “Em… sợ anh bị thương.”

Thật ngây thơ. “Tôi quả thật rất sợ bị thương, vậy nên… cậu phải cẩn thận một chút, tôi sẽ nói cho biết cậu cảm giác ở nơi đó, vị trí của đa số bot đều không khác gì mấy, may là móng tay của cậu ngắn. Nhớ kỹ, từ nay về sau trước khi lên giường với người ta phải cắt móng tay gọn gàng, điểm này rất quan trọng.”

“Ồ.” Cậu thanh niên gật đầu, vẻ mặt nghe lời dạy bảo.

An Cúc Nhạc vô cùng hài lòng. Y chọn đàn ông, ngoại trừ dùng cột trên để đoán cột dưới lớn hay bé, một điểm mà không ai biết nữa là ── y sẽ nhìn móng tay.

Người biết chăm sóc bàn tay cẩn thận, lên giường thường sẽ không quá thô lỗ, thậm chí vui vẻ phát huy kỹ xảo của mình, huống chi niêm mạc và đường ruột yếu ớt, rất dễ bị nhiễm trùng, có chịu suy nghĩ lo lắng thay đối phương hay không là điều rất quan trọng.

Cậu thanh niên mới làm lần đầu tiên, An Cúc Nhạc không phủ nhận mình có tư tâm, muốn dạy cậu ấy những cách làm phù hợp.

Có lẽ… mai này khi lên giường với người trong lòng thật sự, cậu ấy có thể đối xử với người ta thật tốt.

Vậy thì thế giới càng hòa bình.

“Ngón tay… cắm vào.” Y điều chỉnh tư thế một chút, giạng chân ngồi trên người cậu thanh niên, nâng eo lên, cặp mông khẽ vểnh ra sau. “Trước tiên thoa gel bôi trơn ra tay, đừng để lạnh quá, ấm một chút mới tốt, lạnh quá bụng sẽ đau.”

“Ừm.” Cậu thanh niên làm theo, bụm gel lại cho ấm, bôi lên ngón trỏ, thong thả đút vào.

Cửa sau của An Cúc Nhạc mẫn cảm, mỗi lần bị cắm vào, thắt lưng lập tức run lên, bật ra một tiếng rên nhẹ.

Ngón tay của cậu thanh niên ướt át, độ ấm vừa đúng, đường ruột ban đầu đóng chặt của An Cúc Nhạc hé mở, niêm mạc tham lam ngậm mút, y vừa thở gấp vừa ra hiệu. “Xoay… xoay vòng đi, làm ướt xung quanh.”

“Được.” Cậu thanh niên xoay tay, mơn trớn mỗi một tấc bên trong cơ thể An Cúc Nhạc.

Bên trong y phát run, co lại hút lấy, một ngón tay căn bản không quá khó chịu, huống chi An Cúc Nhạc kinh nghiệm đầy mình, y vội nói: “Rút ra, sau đó khép hai ngón lại… cùng cắm vào.”

Lần này cậu thanh niên không lên tiếng trả lời, cậu ấy rất tập trung, hơn nữa không cần nhắc nhở, cậu đổ một ít gel bôi trơn lên tay, bụm lại làm ấm, rồi mới luồn vào trong kẽ mông của An Cúc Nhạc.

Trẻ nhỏ dễ dạy. An Cúc Nhạc âm thầm vỗ tay khen ngợi cậu chàng.

Đối phương dường như vẫn nhớ miệng huyệt của An Cúc Nhạc mẫn cảm, cậu không trực tiếp đâm vào, mà là dùng ngón tay liên tục vân vê xung quanh khe mông, nắn mềm nơi đó. An Cúc Nhạc sướng muốn chết, y bấu chặt lưng cậu thanh niên, cố sức hít hơi, trán nóng rần, khóe mắt ngân ngấn nước.

Thoải mái thật đấy.

“Đừng… đừng nắn mãi…” Y sắp chịu hết nổi, chỗ đó quá mẫn cảm, đôi lúc lên giường với người ta đều ráng nhịn xuống, dâm đãng không xấu, nhưng xấu ở chỗ quá dâm đãng, người khác sẽ không đối xử cẩn thận với bạn, xem bạn như đồ chơi, như thể muốn làm gì cũng được.

Thế nhưng cậu thanh niên không nghĩ đến phương diện đó, có lẽ ── cậu ấy còn chưa hiểu. “Sao vậy? Em làm không tốt à? Em cứ tưởng anh thích.”

“A…” Đúng là y thích thật, rất thích nữa là khác, có ai lại không thích chỗ đó được vuốt ve thoải mái như thế chứ, huống hồ động tác của cậu ấy lại kỹ càng chu đáo như vậy, khiến người ta muốn nhũn ra.

“Thích chứ, cậu làm rất khá, nhưng mà tôi… cũng muốn nếm thử mùi vị vật này của cậu.”

An Cúc Nhạc bóp rễ thịt của cậu thanh niên, đối phương nức nở một tiếng, hít vào một hơi, may là vừa bắn một lần, dương v*t run run hai cái, không có bắn ra.

Đỗ Ngôn Mạch làm theo lời y, cắm vào hai ngón tay, lần này hơi vất vả một chút, nhưng cảm giác tuyệt vời, bên trong mềm nóng, niêm mạc bị gel bôi trơn hoặc chất dịch tiết ra làm ướt, nhiệt độ hơi cao, bề mặt không đồng đều, nhưng khá là mềm mại.

An Cúc Nhạc cử động eo, giúp ngón tay của cậu thanh niên đâm vào phía trước, vị trí của tuyến tiền liệt thông thường đều nằm ở chỗ đốt ngón tay thứ hai, gần ngay bao tinh hoàn.

Nghe An Cúc Nhạc nói vậy, Đỗ Ngôn Mạch giống như tự hiểu được, cậu làm theo hướng dẫn của An Cúc Nhạc, chuyển động ngón tay, không biết chạm phải chỗ nào, người bên trên bỗng nhiên căng cứng, thở dốc một hơi: “A, đụng trúng, đụng trúng rồi…”

Giọng y cất cao, làn da ban đầu vốn đã ửng hồng trơn láng, bây giờ màu sắc càng thêm quyến rũ, Đỗ Ngôn Mạch xoa nhẹ một cái, bên trên vã mồ hôi hột, cậu dùng lưỡi liếm đi, mùi vị mặn chát, gợi tình không thể tả.

Ngón tay cậu liên tục gây rối, nhớ rõ chỗ An Cúc Nhạc mới vừa có phản ứng, cậu uốn cong đốt ngón tay, nhấn đè bên trong, ngón tay cậu rất dài, vì thế có thể mò đến một điểm hơi gồ lên, không biết là viên thịt hay thứ gì đó, cậu dùng sức ấn chỗ lồi lên, An Cúc Nhạc hét một tiếng, lập tức chuyển sang nức nở.

“A ư…”

Tay của Đỗ Ngôn Mạch đã chọt đến tuyến tiền liệt của y. Tuyến tiền liệt là một khối cầu đầy đặn, nối liền với niệu đạo, có thể kích thích gây cương, độ lực của cậu thanh niên vừa đủ, hai ngón tay tạo áp lực tới lui cách lớp ruột thẳng, niêm mạc mềm mỏng, cảm xúc càng rõ ràng, chân An Cúc Nhạc bủn rủn, dương v*t đằng trước cương cứng rỉ nước, như thể không kiềm chế được.

“Đừng, đừng… A!”

Còn chưa kịp nói hết câu, Đỗ Ngôn Mạch đã đút vào ngón thứ ba.

Lúc này cậu không hỏi nữa, nhưng vẫn thận trọng đảo quanh lối vào, ngón trỏ và ngón giữa đâm chọc trong đường ruột, vuốt ve chỗ mẫn cảm nhất của đối phương, ngón cái thì ma sát trên cơ vòng, thắt lưng An Cúc Nhạc tê rần, y sắp chống không nổi, dương v*t nong nóng tê dại, phần đỉnh ngứa ngáy, dâm dịch chảy xuống dính đầy thân dương v*t, đồng thời làm ướt cả lông mu trên bụng cậu thanh niên.

An Cúc Nhạc thở phì phò, ánh mắt rời rạc, có đầy đủ gel bôi trơn ở màn dạo đầu, mặc dù ngón thứ ba có hơi miễn cưỡng, nhưng vẫn bị miệng huyệt tham ăn nuốt vào.

Chặt… quá.

Cả đầu ngón tay bị ghìm chặt, cảm giác hơi đau, tuy tuổi còn trẻ nhưng Đỗ Ngôn Mạch không quá mức kích động, cậu yên lặng chờ An Cúc Nhạc thích ứng. Trong quá trình này cậu như ngại chán, chuyển sang liếm ngực An Cúc Nhạc, hôn xương quai xanh và ngực y, chỉ là một cái hôn đơn giản mà thôi, phiến môi mềm mại dán lên da thịt rất thoải mái, làm dịu cảm giác kích thích quá độ trên người An Cúc Nhạc.

Y khẽ nới lỏng mông, ba ngón tay của Đỗ Ngôn Mạch thừa dịp này chuyển động, thậm chí còn có ý định tách ra, An Cúc Nhạc trợn to mắt, siết lấy cậu thanh niên. “A a a… căng quá… không được… ưm…”

Quả là mở rộng, mở rộng đến tận cùng, niêm mạc của y bị ép mở, chất lỏng ướt át từ bên trong nhỏ xuống, cậu thanh niên rút ra một chút, dùng ba ngón cùng nhấn tuyến tiền liệt của y, lần này không giống cách chọt nhấn ban nãy, hình như cậu ấy… muốn nắm viên thịt kia, kéo nó lên khỏi đường ruột.

“A ──” Chuyện này quá kích thích! An Cúc Nhạc bị đau, nhưng trong đau đớn lại xen lẫn dục vọng khó tả tê dại đến tột đỉnh, cảm giác như được người xoa bóp, xoa chỗ cần xoa nhất, sau đau đớn là cực lạc.

An Cúc Nhạc thật sự chịu không nổi, luồng khoái cảm này kéo dài tới niệu đạo của y, cả cây dương v*t có cảm giác mãnh liệt như thể đụng một cái là bắn ngay, tinh hoàn phồng lên, chất lỏng trong suốt ở tuyến tiền liệt hòa lẫn với tinh dịch, môi y khẽ nhếch, ánh mắt mê ly, phảng phất như đường hô hấp bị tổn thương, y không khỏi rướn người lên, mò tìm bao cao su, nhưng cả người đang ở sát ranh giới cao trào, đầu óc không sử dụng được.

“Ở đâu rồi…”

Đỗ Ngôn Mạch: “Cái gì?”

“Bao cao su.” Cuối cùng An Cúc Nhạc cũng mò tới, vừa nãy lấy gel bôi trơn, y không cẩn thận quét nó xuống dưới giường.

Y vội vã cởi bao bì, hít một hơi, hôn lên môi Đỗ Ngôn Mạch. “Chờ, chờ một chút, đeo cho cậu.”

Đỗ Ngôn Mạch đương nhiên có thường thức ở phương diện này, cho dù không có thường thức cũng biết Google hoặc xem TV. Cậu điều chỉnh vị trí một chút, gập bàn chân lại, để hai chân hơi tách ra, động tác này dùng đến đường cong thân thể của cậu, nó uốn lượn trông đẹp vô cùng, da thịt màu mật ong phủ một lớp mồ hôi, trông hệt như pho tượng với tỷ lệ hoàn hảo, nhưng có thêm sức sống sinh động mà tượng thạch cao không có.

Nhất là dương v*t, cao ngất thẳng đứng, phần da thừa ở quy đầu đã sớm được đẩy về phía sau, làm cho quy đầu càng thêm thô to chắc nịch. Phần đỉnh của cậu ấy rất lớn, múi thịt ở cổ quy đầu dương v*t đặc biệt dày, An Cúc Nhạc ngơ ngác đeo bao cao su cho cậu thanh niên, bao cao su hơi chặt, cậu ấy có vẻ khó chịu, rên “a…” một tiếng.

Bao cao su là do An Cúc Nhạc mang đến, chất lượng không tệ, y hôn nhẹ lên dương v*t đối phương như trấn an, vừa xoa hai túi no đầy của cậu ấy, chậm rãi vuốt bao cao su xuống. Qua phần đỉnh, tiếp theo dễ dàng hơn, bao cao su không màu, thế nhưng cảm giác đeo bao vẫn còn đó, nó che chắn màu sắc tươi sống nguyên bản của cậu thanh niên.

An Cúc Nhạc cảm thấy hơi đáng tiếc, y thích màu cậu nhỏ của Đỗ Ngôn Mạch, non trẻ, đẹp mắt, tươi sáng, tuy rằng y thích vừa sậm vừa thâm, nhưng mà đỏ thẫm chênh lệch như vậy, điểm xuyết thêm gân xanh rõ ràng, màu sắc sạch sẽ, không tệ tí nào.

Y liếm liếm môi, đổ thật nhiều gel bôi trơn, giống như xối sirô lên bánh waffle, thẳng đến khi dương v*t của đối phương ướt đẫm, lúc này y mới nhích eo, dùng tư thế giạng chân, mở hai chân ra.

Bây giờ không cần y hạ lệnh, cậu thanh niên tự biết làm thế nào, cầm lấy dương v*t của chính mình, giữ nó cố định.

An Cúc Nhạc nở nụ cười, hôn lên mí mắt cậu thanh niên, tứ chi Đỗ Ngôn Mạch giật giật, bụng dưới khẽ siết lại.

Hình như đây chính là chỗ nhạy cảm của cậu ấy, đáng yêu thật, An Cúc Nhạc rất thích.

“Có thể… vào rồi.”

“Ừ.”

___________

Xưng hô sẽ là em-anh với bạn công, còn Cúc thì cứ tôi-cậu, bạn công còn nhỏ tuổi lắm với cả xưng em-anh nghe moe quá nên tui thích, mọi người khỏi ý kiến nha =)))

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN