An Nhiên
Chương 14: Cảnh sát
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
A is for Amy who fell down the stairs
V is for Victor who squashed under a train
Q is for Quentin who sank in a mire
D is for Desmond thrown out of a sleigh
———————————————
“Nạn nhân đầu tiên có biệt danh là Angel tượng trưng cho chữ A. Người tiếp theo có hình xăm Xử Nữ, tiếng latin có nghĩ là Virgo tượng trưng cho chữ V. Nữ hoàng luật sư Tô Giang với chữ Queen tượng trưng cho Q. Cuối cùng là chữ D cũng chính là Dionysus. Từ việc ngã cầu thang, bị tàu hỏa cán, chìm trong bùn hay văng ra khỏi xe trượt tuyết, tất cả đều trùng khớp với sách của Edward.”
[Chúng ta đã giải được một nửa rồi nhưng tất cả những chữ cái này có nghĩa là gì?]
“A V Q D? Nó là viết tắt của từ nào nhỉ? Chẳng lẽ còn một tầng mật mã nữa?”
Mạc Nhiên trầm tư nhìn tờ nháp bị mình gạch xóa lung tung. Theo như kẻ kia nói thì còn 3 người nữa. Dionysus đã chết rồi vậy có nghĩ chỉ còn hai người. Nếu cậu không nhanh lên không chỉ nhiệm vụ phụ thất bại mà ngay cả thân cũng sẽ chìm trong đống đổ nát của thành phố. Trong lúc Mạc Nhiên đang bế tắc thì câu đố của Lăng Dạ vang lên.
Một người phụ nữ đang bật ô để đi, dù ô của cô ấy khá nhỏ nhưng giày của người phụ nữ không hề bị ướt tuy cô ta đã đi được một quãng đường dài. Cậu biết vì sao không?
Bởi vì cô ta dùng nó để che nắng.
Định kiến sao?
Khi nhắc đến một kẻ ở trong tù người ta sẽ nghĩ ngay đến hắn là một tù nhân thay vì là một vị giám ngục. Cũng giống như khi nhắc đến ô họ sẽ nghĩ đến việc dùng nó để che mưa.
Hung thủ chắc chắn là nam vì chính bản thân hắn đã thừa nhận. Vậy có gì sai lầm trong định kiến của Mạc Nhiên?
Nếu như theo định kiến, tội phạm trong tù chắc chắn là tù nhân. Vậy nghĩ ngược lại, tù nhân trong tù chắc chắn là tội phạm?
Tù nhân trong tù chắc chắn là tội phạm…
Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Mạc Nhiên, cậu vội vàng mở máy gọi cho Lý Hạ Ân.
“Alo? MạcNhiên, cậu chưa ngủ hả. Anh nhớ là sếp không cho cậu tham gia vào vụ này mà.”
“Em biết. Nhưng Ân ca, anh có thể giúp em điều tra một việc được không?”
“Trong sở cảnh sát lúc này rất bận. Mọi người đều tập trung truy tìm tung tích hung thủ.” – Lý Hạ Ân uể oải trả lời. Khi Mạc Nhiên muốn mở miệng thuyết phục anh thì Lý bác sĩ đã nói tiếp. – “Nhưng anh có thể dùng chút uy quyền để giúp cậu. Nói đi, cậu muốn điều tra cái gì? Tốt nhất là phải cực kì quan trọng nếu không anh đánh gãy xương cậu.”
“Giúp em điều tra Lăng Dạ.”
Sau khi tắt máy, Mạc Nhiên tiếp tục vùi đầu vào nghiên cứu mật mã. Hiện tại, cậu chưa thể xác định hung thủ là ai và hắn đang ở đâu, chỉ khi giải được mậy mã và xác định được danh tính của người cuối cùng sau đó ngăn cản hắn nhiệm vụ mới chính thức hoàn thành.
Khi cả người Mạc Nhiên gần như tê mỏi vì giải mật mã thì điện thoại cậu liền đổ chuông. Không kịp nhìn xem đó là ai, Mạc Nhiên vội vàng nghe máy.
“Ân ca, có kết quả rồi phải không?”
“Là tôi.” – Giọng nói trầm trầm đặc trưng của Lưu Ca vang lên. – “Cậu mau mở ti vi ra xem đi.”
Tuy không hiểu Lưu Ca muốn làm gì nhưng Mạc nhiên vẫn nghe lời bật ti vi lên. Trên kênh bản tin nửa đêm liền hiện lên một thông tin khẩn cấp.
“Tìm được xác người dưới cống sao?” – Mạc Nhiên nhăn mặt.
Chỉ còn một người nữa!
“Đúng vậy, hắn chỉ mặc một chiếc áo lót, mọi thông tin cá nhân của hắn đều biến mất. Mấy ngày nay liên tiếp xảy ra những vụ chết người một cách ngẫu nhiên hơn nữa số lượng cảnh sát tuần tra nhiều hơn khiến mọi người tuồn ra tin đồn satan xuất hiện. Một số người theo tà giáo bắt đầu đổ xô ra đường đập phá. Tạm thời cậu nên ở trong nhà đừng đi ra ngoài. Bên ngoài lúc này rất hỗn loạn.”
Lưu Ca vừa dứt lời thì bên ngoài vang lên tiếng đập phá đồ đạc. Hắn không kịp nói gì với Mạc Nhiên nữa mà trực tiếp tắt máy.
Áo lót? Undershirt?
Chữ U sao?
U is for Una who slipped down a drain.
A V Q D U?
“Chết tiệt! Rốt cuộc nó có ý nghĩa là gì?” – Mạc Nhiên tức giận vò đầu.
Meow…
Đây là gợi ý cuối cùng của tôi dành cho em.
Tiếng mèo kêu trong cuộc trò chuyện lần trước không ngừng vang trong đầu Mạc Nhiên. Đôi mắt mệt mỏi của Mạc Nhiên dần lấy lại được thần khí. Cậu đột nhiên gọi hệ thống:
“Hệ thống, ngươi có từng nghe đến mật mã Vigenère không? Nó cũng liên quan đến bảng chữ cái.”
[Kí chủ, ý ngài là…]
“Nếu coi A V Q D U là mật mã. Từ Meow là Key. Sau đó chúng ta quy đổi qua bảng mã Vigenère…” – Mạc Nhiên vươn tay cầm lấy điện thoại bắt đầu tra bảng mã Vigenère. Sau khi viết vài nét nguệch ngoạc ra giấy, cậu hài lòng nhìn dòng chữ trên giấy. – “Ta sẽ được từ Orchi.”
[Còn một nạn nhân nữa. Vậy từ cuối cùng của thông điệp hắn gửi là gì?]
“Ta đoán là…”
Đúng lúc đó tiếng chuông điện thoại vang lên.
“Ân ca?”
“Mạc Nhiên, con mẹ nó cậu không biết anh tra ra được cái gì đâu!” – Đầu dây bên kia, Lý Hạ Ân hoảng loạn kêu lên. – “Trời ạ, đáng lẽ anh nên cho người kiểm tra lại bộ máy giám ngục kia.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” – Mạc Nhiên trực tiếp cắt ngang mấy lời lải nhải của anh.
“Cái tên Lăng Dạ, không phải gọi hắn là Lăng Bạch mới đúng! Hắn vốn không phải là tù nhân cái beep gì hết! Hắn là giám ngục. Vì hắn không tiếp tay cho đám tù nhân nên bọn giám ngục nhắm một mắt mở một mắt cho qua dù sao với thế lực của Lăng gia việc này cũng không có gì là khó. Mạc Nhiên? Mạc Nhiên! Cậu có nghe anh nói gì không? Mạc Nhiên!”
Mạc Nhiên ngây người nhìn chằm chằm tờ giấy trước mặt. Thì ra đây là định kiến mà Lăng Dạ nói! Vì cậu cho rằng hắn là tù nhân không thể ra ngoài hoạt động được nên chưa từng nghi ngờ hắn. Hắn nói hắn hiểu rất rõ hung thủ bởi vì hắn chính là hung thủ. Hiện tại Lăng Dạ, không, Lăng Bạch chính là đối tượng tình nghi số một.
“Ân ca, Lăng Bạch còn trong tù không?”
“Để anh xem…” – Lý Hạ Ân tra cứu một lúc rồi kêu lên. – “Hắn vừa ra ngoài rồi!”
“Mau cho người đi tìm hắn. Rất có thể Lăng Bạch chính là hung thủ.”
Lăng Bạch biến mất rất có thể hắn đang đi tìm nạn nhân cuối cùng. Ngay lúc này cậu cần phải tìm ra chữ cuối cùng của mật mã.
Rất đẹp phải không? Biệt thự này là của Lăng gia. Nghe nói phu nhân nhà này rất thích hoa lan nên cho người hầu trồng rất nhiều. Nhưng sau này họ chuyển đi, biệt thự cũng để trống.
Hoa lan? Orchi…
Orchid!
“Chữ cuối cùng là D!”
[Xét theo Vigenère nó ứng với chữ H.]
Trong đầu Mạc Nhiên liền hiện lên khuôn mặt đáng yêu cùng chiếc mũ lưỡi chai đỏ có dòng chữ “Hero” của Lăng Nhiên Nhiên.
“Chết tiệt!”
Nếu như cậu đoán không lầm, nạn nhân cuối cùng chính là cậu nhóc Hero Lăng Nhiên Nhiên!
Sau khi đã chắc chắn với suy đoán của bản thân, Mạc Nhiên vội rút điện thoại ra gọi điện đến bệnh viện nơi cậu nhóc đang điều trị.
“Lăng Nhiên Nhiên? Cậu nhóc vừa được một người đàn ông đón đi rồi. Tôi nghe nói đó là ân nhân của cậu nhóc nên cũng không suy nghĩ nhiều.”
Ha, y tá kiểu gì vậy? Rõ ràng “Trò chơi” đang muốn hố cậu. Mạc Nhiên trợn mắt nhìn trời tay vẫn không ngừng vẫy xe. Cuối cùng sau bao nỗ lực cũng có một cái xe dừng lại phía cậu.
“Cậu nhóc đi đâu vậy?” – Một tên trông có vẻ lưu manh ló đầu ra đá lông nheo với cậu.
“Nhóc cái con mẹ nhà anh! Xê ra một bên đi!”
Mạc Nhiên hừ lạnh xô hắn về phía ghế phụ rồi ngồi xuống vị trí lái xe bắt đầu đi theo hướng ngược lại.
“AAA!!! Cậu điên à? Chỗ đó đang bạo loạn!”
Mặc kệ kẻ kia đang la hét như một đứa trẻ, Mạc Nhiên vẫn thản nhiên lao qua đám người theo tà giáo. Cậu cũng không chắc có cán vào ai không nữa!
[Kí chủ, ngài đã xác định được vị trí của Lăng Nhiên Nhiên chưa?]
H is for Hector done in by a thug.
“Theo như sách của Edward, chữ H bị bắt cóc bởi một tên cô đồ.”
[Trong thành phố có rất nhiều tên côn đồ.]
“Đúng vậy, và kẻ trên xe của chúng ta cũng là một tên côn đồ.”
[Kí ngài là…]
“Hệ thống, người có biết được nguyên tắc khi chơi trò chơi không?” – Mạc Nhiên mỉm cười đánh tay lái sang hướng khác. – “Tất cả bí ẩn chỉ được giải mã khi người chơi tìm ra. Đó là lý do phải đến khi chúng ta nghi ngờ thân phận của Lăng Bạch thì boss cuối là hắn mới lộ diện. Chính vì thế, chỉ khi chúng ta địch thân điều tra mới tìm ra được vị trí của Tiểu Nhiên.”
Kétttt…
Xe dừng lại trước sở cảnh sát.
“Mở cốp xe ra!” – Mạc Nhiên lạnh lùng ra lệnh.
“Cái…”
Qủa nhiên đúng như cậu dự đoán, Lăng Nhiên Nhiên nằm trong cốp xe. Sau khi giao cả hai người cho cảnh sát, Mạc Nhiên liền lái xe đi thẳng đến biệt thự nhà Lăng gia.
[Nhiệm vụ phụ 1: Tìm ra “ong chúa” (hoàn thành)
Nhiệm vụ phụ 2: Cứu rỗi nhân vật chính (hoàn thành)
Nhiệm vụ phụ 3: Giải cứu nạn nhân cuối cùng (hoàn thành)]
[Kí chủ, chúng ta có hộp gợi ý.]
“Mở đi.”
Ngay lập tức trên tay Mạc Nhiên xuất hiện một con dao. Cậu nhíu mày lôi quân bài Tarot trong hộp gợi ý lần trước ra.
Death? Dao?
“Hệ thống, ta muốn rút bài tây.”
[Kí chủ, ngài chắc chắn không?]
“Ta chắc chắn!”
Người chơi sau khi hoàn thành hết các nhiệm vụ phụ hoặc cảm thấy đã đoán được lá bài tây ẩn chứa nhiệm vụ chính sẽ tiến hành rút bài tây. Bài tây bao gồm 52 lá và chỉ có một lá duy nhất ẩn giấu nhiệm vụ chính. Nếu người chơi rút đúng, nhiệm vụ chính sẽ xuất hiện. Nếu người chơi rất sai, tất cả nhiệm vụ ở thế giới này sẽ tính là thất bại và người chơi buộc phải rời khỏi.
Bảng điện tử mở ra trước mắt Mạc Nhiên, trên đó là 52 lá bài tây.
“Nhà vua tự sát – K cơ.”
[Vui lòng ấn vào xác nhận.]
“Xác nhận.”
[Loading…]
[Nhiệm vụ chính mở ra: Giết chết Lăng Bạch/ Lăng Dạ.]
*****
Mạc Nhiên bước lên sân thượng. Trên lan can có một người đã đợi cậu từ trước. Hắn mỉm cười nhìn chàng trai tóc đen, ánh mắt không giấu nổi vui mừng:
“Mạc Nhiên, cuối cùng em cùng đến.”
“Trò chơi kết thúc rồi Lăng Bạch!”
—————————————
Sách của Edward Gorey:
Giải thích một chút về mật mã Vigenère:
Đầu tiên ta sẽ có một bảng như vầy:
Ta sẽ có: Thông điệp: ORCHID
Key: Meow. Để tương ứng với số chữ của thông điệp key sẽ trở thành: MEOWME (6 chữ).
O R C H I D
M E O W M E
Sau đó ta sẽ có hàng ngang và hàng dọc tương ứng là (O,M); (R,E); (C,O);(H,W);(I,M);(D,E).
Mật mã cuối cùng sẽ là : AVQDHU.
Như vậy:
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!