Ảnh Đế Khó Theo Đuổi - Chương 24: (Cao H, ngọt)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2818


Ảnh Đế Khó Theo Đuổi


Chương 24: (Cao H, ngọt)


Trận hoan ái này kéo dài đến tận hai giờ sáng rồi mới kết thúc.

Để rồi cuối cùng hai người mệt đến nỗi không còn sức đi tắm.

Trước lúc thϊế͙p͙ đi, Phương Niên vẫn không quên nhắc anh: “Anh không được lấy gậy thịt ra đâu đó.”

Giang Ngộ bật cười, hôn lên khóe miệng cô, “Ừ.”

Thế rồi, hai người cứ trần như nhộng ôm nhau ngủ.

Hai đóa hồng mai của cô dán vào ngực anh, đùi anh quấn lấy chân cô, tuy gậy thịt đã nhỏ lại nhưng vẫn ở bên trong hoa huyệt ấm nóng như cũ.

Giấc ngủ này, say sưa vô cùng.

Từ khi chia tay đến giờ, hai người chưa từng ôm nhau ngủtới sáng, lần cô uống rượu say đó, Giang Ngộ rất muốn ở lại, nhưng vì lo lắng bị đám chó săn chụp được rồi đưa tin xấu về cô nên anh đặt báo thức lúc bốn giờ sáng, sau đó nhân lúc hành lang khách sạn vắng người mà lén về phòng mình.

Một giờ chiều, nắng ấm len lỏi vào phòng. Phương Niên bắt đầu lơ mơ tỉnh giấc.

“Giang Ngộ?!”

Mắt còn chưa hé mở,cô đã cất tiếng gọi.

“Ừm.”

Hơi ấm của người đàn ông phả lên đỉnh đầu cô, động tác ôm của anh cũng chặt hơn.

“Chào buổi sáng.”

Năm năm qua, cô vẫn luôn muốn được ở trong vòng tay anh nói câu này.

“Chào buổi sáng.”

Vừa dứt lời, nụ hôn của Giang Ngộ cũng rơi xuống.

Nụ hôn này, cực kỳ dịu dàng, giống như cánh bướm, chỉ chạm nhẹ vào ngụy hoa một cái rồi bay đi, mang theo vương vấn triền miên.

Vừa hôn thôi mà gậy thịt trong hoa huyệt đã sưng cứng, đâm vào sâu bên trong.

“Ưm!” Phương Niên mềm mại rêи rỉ, cô mở to mắt ngơ ngác hỏi anh: “Anh đi vào lúc nào thế?”

“Tối hôm qua em bảo anh không được rút ra, đã quên rồi sao?”

Phương Niên suy nghĩ một chút.

Sau đó cô ngỡ ngàng nhìn anh, dáng vẻ bị dọa sợ này thật đáng yêu, hệt như bé thỏ con.

“Anh ở bên trong suốt đêm thật sao?”

“Ừ.”

Thực ra, đêm qua anh cũng bị trượt ra ngoài vài lần nhưng rồi đều nhanh chóng đút trở lại.

“Thảo nào lại cứng như vậy.” Cô lẩm bẩm.

Tiếp theo cô nhẹ nhàng đẩy ngực anh ra, “Anh rút ra ngoài đi, em đi vệ sinh đã.”

Sau khi chia tay, cô rất hay nằm mơ.

Mơ thấy anh kết hôn, cũng mơ thấy hai người làm lành trở lại, nhưng mỗi lần tỉnh lại từ giấc mơ, cô đều khó chịu, trằn trọc mất ngủ.

Một giấc ngủ đến tận bình minh mới dậy, quả thật là lâu rồi mới có được.

Nghe vậy, Giang Ngộ ôm cô rời khỏi giường,song gậy thịt vẫn sát sao cắm trong hoa huyệt.

Trong quá trình di chuyển, tiểu huyệt bị cọ xát đến vừa đau vừa trướng, khiến Phương Niên không khỏi rêи rỉ.

“A… Anh thả em xuống đi.”

Khi còn bé, cô luôn được cưng chiều, vì vậy từ trước đến nay mỗi lần nói chuyện, giọng Phương Niên đều rất nhỏ nhẹ.

Nhưng khoảng thời gian sau khi scandal kia nổ ra, rất nhiều người nhạo báng cách nói chuyện của cô, thế nên cô đã sửa lại.

Trước khi làm hòa với Giang Ngộ, cô đã kiểm soát nó thật tốt.

Giờ đây, khi nối lại tình xưa với anh, cô vô ý quay về là Phương Niên của ngày xưa.

Đối với chuyện này, ngay cả bản thân cô cũng không phát hiện ra, thế nhưng tâm trạng Giang Ngộ lại tốt đến nỗi khóe môi cong lên.

Anh bế cô, vừa không quên thao tác rút ra cắm vào vừa đi đến nhà vệ sinh, hai tay anh nângđùi cô lên, để mặt cô hướng tới bồn cầu rồi cười nói: “Em đi đi.”

Mặt Phương Niên ngay lập tức đỏ hồng .

Trước kia, anh cũng từng làm như vậy với cô vài lần. Nhưng không thể ngờ được, nhiều năm trôi qua, anh vẫn còn…

“Anh… đi ra trước đi, tự em đi được mà.” Cô nhỏ giọng thương lượng với anh.

“Không được, anh không muốn xa em giây phút nào hết.” Giang Ngộ bá đạo nhất quyết không cho.

Câu nói này đúng là ngọt đến ngấy mà.

Dù có nghe trăm lần đi chăng nữa, Phương Niên vẫn chê ít.

Giang Ngộ của cô chính là người như vậy, đứng trước mọi người thì lạnh lùng, hờ hững nhưng chỉ khi ở cùng cô, anh mới bộc lộ bản tính ngạo kiều.

Cô cố gắng không ngượng ngùng, nhắm mắt lại thả lỏng bàng quang.

Sau khi kết thúc, Giang Ngộ bế Phương Niên đi thẳng vào phòng tắm.

“Tắm xong chúng ta đi ăn.”

Homestay Phương Niên đặt khá nhỏ, các phòng không lớn lắm, phòng tắm cũng nhỏ hẹp như vậy.

Tuy nhiên, Giang ảnh đế không hề chê phiền. Sau khi điều chỉnh nhiệt độ của nước, anh dán sát vào người Phương Niên nghiêm túc tắm rửa giúp cô.

Tắm được nửa thân trêи, anh bảo cô: “Tách chân em ra nào.”

Phương Niên ngoan ngoãn nghe theo. Sau đó, anh đưa ngón tay vào hoa huyệt, nhẹ nhàng khuấy đảo bên trong.

Dòng nước ấm tưới trêи người cô thật thoải mái, động tác của anh rất nhẹ nhàng, dần dần, Phương Niên bắt đầu kẹp chặt chân rồi ma sát hai bắp đùi.

“Ưm… Anh trai… Em muốn.”

Cô cắn môi, chớp mắt nhìn anh.

Thấy thế, trái tim Giang Ngộ như bị đốt cháy, anh véo mạnh lên nụ hồng nhô lên cao vút rồi khàn giọng nói: “Ăn cơm trước được không, em không đói bụng hả?”

“Đói… Muốn ăn gậy thịt lớn…”

Anh điên rồi!

Hai mắt Giang Ngộ đỏ ngầu, anh ấn đầu Phương Niên xuống, để cô ngồi xổm rồi nhét gậy thịt vào miệng cô.

“Cho em ăn.”

“Ưm…”

Chiếc miệng nhỏ vừa mới hé ra thì đã bị lấp đầy, Phương Niên vươn lưỡi, kiều mị ɭϊếʍ láp thứ đang sưng cứng kia. Cô vừa ɭϊếʍ vừa tự mình xoa một bên ngực, nhẹ nhàng rêи rỉ.

“Ưm…a…”

Phương Niên ngửa đầu nhìn dáng người thẳng tắp của Giang Ngộ, dùng hết kỹ năng khẩu giao để lấy lòng anh.

Đầu lưỡi bao bọc lấy quy đầu to lớn, cô âu yếm vuốt ve như đang tôn thờ một thứ gì đó rất thiêng liêng.

Miệng cố gắng mở to hết mức có thể, từng tấc từng tấc ngậm gậy thịt vào sâu bên trong.

“Ưm…”

Giang Ngộ bị cô ɭϊếʍ ʍút̼ đến tê dại, anh ấn đầu cô, ngẩn ngơ nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn hiện giờ của cô.

Tóc cô đã sớm bị vòi nước phun ướt nhẹp, dán lên đầu vai, cực kỳ gợi cảm.

Từng giọt nước theo tóc cô, lướt qua nhũ thịt, tí tách chảy xuống phía dưới.

Phương Niên thầm nghĩ hoa huyệt cô chắc hẳn đã chảy nước rồi, vì từ nãy giờ thân thể cô co rút rất nhiều lần, động tác ɭϊếʍ ʍút̼ cũng càng nhanh hơn.

“Niên Niên giỏi quá.”

“Gậy thịt lớn của anh trai thích chiếc miệng nhỏ của Niên Niên nhất.”

Anh dịu dàng cổ vũ cô.

Giống như năm ấy, Giang Ngộ cũng nói với cô như vậy: “Niên Niên giỏi quá, anh trai rất thích xem Niên Niên múa.”

“Ưm… a…”

Bầu ngực to lớn bị Phương Niên xoa nắn lung tung, chày sắt trong miệng cô đang bành trướng dần lên. Hơi thở anh càng ngày càng dồn dập, ánh mắt anh tối dần đi.

Bỗng dưng, sau khi cô ʍút̼ mạnh một cái, Giang Ngộ duỗi tay kéo cô lên, rồi xoay người cô lại, gậy thịt cứ thế cắm vào từ phía sau.

“A…” Phương Niên bị anh cắm sung sướиɠ đến mức thét lên.

Phòng tắm quá hẹp, hai quả cầu tuyết bị ép lại, thân mình Phương Niên trần trụi bị kẹp giữa Giang Ngộ và kính thủy tinh, tùy ý anh giày vò.

“Em càng ngày càng ɖâʍ đãng, đi tắm thôi cũng có thể hưng phấn đến thế.”

Anh giữ chặt eo cô, mạnh mẽ ra vào, cơ bụng săn chắc dán sát lấy bờ lưng trắng sứ, khung xương chậu va chạm với cánh ʍôиɠ tròn ngạo nghễ ưỡn lên, tạo ra tiếng vang “bạch bạch” rung động.

“A… Anh trai giỏi quá… Niên Niên thích được anh làm như vậy…”

Anh càng dùng sức, cô lại càng sung sướиɠ.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN