Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 29: Xe chấn
Cả một quá trình đi từ phim trường đến xe của Giang Ngộ, trông Phương Niên giống hệt một tên trộm.
Cô lén lút ngó nghiêng bốn phía, sau khi xác định không có ai nhìn thấy rồi mới chạy tới, gõ lên cửa xe.
Kevin nhanh chóng mở cửa rồi đi từ bên trong xuống, dặn dò cô: “Tôi ở bên ngoài trông chừng, còn 40 phút nữa Ngộ ca sẽ có cảnh quay, chú ý thời gian nhé.”
“Ừ.”
Phương Niên không dám chậm trễ, vội vàng lên xe.
Chiếc xe này của Giang Ngộ có lẽ là sau khi hai người chia tay mới mua. Cô chưa ngồi bao giờ nhưng đã nhìn vài lần khi đọc báo.
Lúc lên xe, Phương Niên bị nội thất xa hoa bên trong dọa cho khϊế͙p͙ sợ.
Có phòng bếp, phòng ăn, phòng khách, toilet, phòng nghỉ, tất cả những thứ gì cần thiết đều có ở đây.
Chẳng trách có rất nhiều người coi giới giải trí là thảm đỏ trải hoa hồng bất chấp mọi thứ mà tiến vào.
Cùng là nghệ sĩ, trong khi cô phải chen chúc với người ta trong căn phòng nghỉ nhỏ xíu, thì phòng xe hơn hai mươi mét vuông của anh có thể nói là khu nhà cao cấp, chênh lệnh trêи trời dưới đất.Giang Ngộ ngồi dựa vào chiếc sofa màu đen, nhắm hai mắt nghỉ ngơi, trêи bàn ăn vẫn còn hơn nửa hộp cơm và kịch bản phim.
Phương Niên mới đi được hai bước, anh nghe thấy tiếng động mở mắt ra, mỉm cười nhìn cô.
“Không phải em bảo chúng ta ở đoàn phim nên giữ khoảng cách sao? Ban ngày không được gặp mặt mà?”
Anh vẫn còn mặc phục trang, áo gấm màu lam tinh xảo, bộ tóc giả nửa búi nửa buông trêи vai, thần thái phong trần, lãng tử, độc nhất vô nhị.
Tim Phương Niên đập lỡ một nhịp, cô đi đến gần anh, nhìn miệng vết thương trêи cổ anh, cô hỏi: “Anh đỡ hơn chút nào không? Còn đau không? Em có mua cho anh thuốc chống viêm và thuốc bôi.”
Nói xong, cô đặt chiếc túi trong tay xuống.
Lúc này Giang Ngộ mới hiểu, vì sao trong lúc đóng phim cô bỗng dưng nhắn qua wechat rằng muốn gặp anh.
công việc chưa kết thúc, không thể về khách sạn nên chỉ có thể gặp trêи xe.
Giang Ngộ mở túi nhìn đủ loại thuốc bên trong, anh cười khẽ: “Em đi mua sao?”
“Vâng.”
“Sao không bảo trợ lý đi mua?”
“À, em quên luôn.”
Anh nghe vậy, ý cười càng thêm sau, cất túi đi, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình, vuốt ve đôi môi anh đào, rồi khàn giọng hỏi: “Mấy ngày này nhớ anh không?”
“Có ạ.”
Ngoan quá, hệt như một cô mèo mềm mại.
Giang Ngộ đè gáy cô lại, áp môi cô lên môi anh, một nụ hôn sâu.
Đáy mắt hai người đều mang theo sự nhớ nhung và khát vọng.
Bốn cánh môi dán lên nhau, khắng khít quấn lấy nhau.
Cô ngoan ngoãn hé miệng ra, để lưỡi anh tiến vào.
“Chậc chậc.”
Tiếng môi lưỡi dây dưa mờ ám vang vọng, làm cho sức nóng trong xe cũng cao lên.
Vừa hôn, Giang Ngộ vừa đẩy Phương Niên ngã lên trêи sofa.
Sau đó anh đè lên cô.
“Ưm… Không được đâu… Đại diện của anh nói rằng lát nữa anh còn cảnh quay đấy.” Phương Niên thở dốc đẩy anh ra.
Đôi mắt cô lấp lánh sáng như sao trời, khuôn mặt vì nhiệt độ trong xe mà ửng hồng lên, chiếc áo lông bó sát làm cho đường cong cơ thể cũng phập phồng theo, gợi cảm chết người.
“Chỉ còn 40 phút thôi, thế nên chúng ta phải biết tận dụng.”
Giang Ngộ vừa nói, vừa cởi áo lông cô ra rồi xốc chiếc váy dài lên sát ngực.
“Anh đang bị thương, vẫn nên nghỉ ngơi đi.”
“Làm em chính là sự nghỉ ngơi tốt nhất.”
“…”
Cô không nói lại anh luôn rồi.
Lúc nói chuyện, áo lông cô đã bị anh cuốn lên tận xương quai xanh.
Bầu ngực còn chưa cởi bra đã bị anh nắm trong tay, tùy ý xoa bóp.
“A…” Cơn sóng tình tới thật nhanh, Phương Niên đã bắt đầu không chịu nổi mà rêи rỉ.
Những dấu hôn ở thôn Điền đến giờ cũng đã nhạt dần, không còn thấy rõ nữa.
Giang Ngộ cúi đầu, ɭϊếʍ một vòng xung quanh rồi ʍút̼ mạnh, tựa như đang điêu khắc một tác phẩm nghệ thuật.
“A…”
Bầu ngực mềm mại tuyết trắng bị anh hôn đến nóng lên, cảm giác ngứa ran, đỉnh hồng vẫn còn bị anh nhay cắn trong miệng, như đứa trẻ đang được ăn kẹo, cứ ɭϊếʍ, cứ ʍút̼, cứ cắn, thay phiên nhau.
Không bao lâu, Phương Niên lại càng ham muốn hơn nữa.
“A… Giang Ngộ… Cho em mau…”
Váy dài của cô rất dễ cởi, bên trong là quần tất đen bao trọn lấy đôi chân thon dài, qυầи ɭót nhỏ đen thuần túy,tiểu huyệt hồng hào non nớt.
Mắt Giang Ngộ đỏ ngầu lên khi nhìn thấy thứ bên trong váy cô, anh xoa bóp tất chân cô, cảm nhận được sự mềm mại của lụa mỏng trong lòng bàn tay, anh khàn giọng hỏi: “Mặc như vậy là cố ý dụ dỗ anh đúng không?”
Ánh mắt anh, vừa sâu thẳm, vừa sáng rực, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô.
Cả người Phương Niên mềm nhũn, cô muốn nói không phải, nhưng nếu làm thế có lẽ anh sẽ “trừng phạt” nặng hơn cũng nên, cuối cùng cô vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
“Ừm… Hôm qua anh nói, hôm nay muốn gặp em.”
Cho nên, cô mặc nội y ren gợi cảm, quần chữ T, tất chân màu đen.
Từ bên ngoài sẽ không ai nhìn ra, chỉ riêng anh mới nhìn được sự quyến rũ này.
Nhưng đột nhiên anh bị thương, cô cũng quên luôn việc này, chỉ muốn xem vết thương của anh ra sao, không có ý gì khác.
Nhưng bây giờ xem ra không cần giải thích nữa rồi, vì Giang Ngộ đang ɭϊếʍ chân cô.
“Ưm… Giang Ngộ…A…”
Mỗi chỗ bị anh ɭϊếʍ nóng như thiêu như đốt, từ mắt cá chân cho đến bắp đùi, mỗi nơi đều nóng rực.
Sau khi ɭϊếʍ láp đùi cô, anh bắt đầu tấn công vào hoa tâm. Anh không hề tháo tất chân, cách một tầng vải mỏng và chiếc quần chữ T, bắt đầu ɭϊếʍ láp.
Hoa huyệt cứ vậy bị anh ăn, bị anh ăn đến ngứa ran người.
“A… ưm…”
Hai mắt Phương Niên khép hờ, không ngừng rêи rỉ, miệng nhỏ hé lên mang theo ham muốn mãnh liệt.
“Giang Ngộ… A… Cho em mau… Em muốn gậy thịt…”
Hai chân cô cọ xát, giữ lấy đầu của anh không ngừng vặn vẹo.
Hai lớp vải cũng không thể ngăn nổi mật dịch của cô.
Tất chân cũng bị ướt, trong miệng anh là tư vị của cô, hương vị ấy không chỉ thơm ngọt mà còn có cả sự ɖâʍ mĩ.
Tuy anh muốn ăn tiếp nhưng hiện tại thời gian không còn nhiều, thế nên Giang Ngộ nhanh chóng cởi quần ra.
Phía dưới trường bào là quần dài, cũng là phục trang. Anh trực tiếp cởi cả quần dài lẫn qυầи ɭót, ném sang một bên, gậy thịt sưng to bắn nảy lên.
Phương Niên nằm ở trêи sofa màu đen, làn da cùng đôi gò bồng đào tuyết trắng kia thật đối lập. Bên dưới tất chân, da thịt như ẩn như hiện, khiến cho hai chân và tiểu huyệt toát lên hơi thở quyến rũ, huyền bí.
“Roẹt roẹt…”
Theo tiếng xé rách vang lên. Tất chân ở vị trí chân tâm cô bị anh xé thành một khoảng lớn.
Ngay sau đó, quần chữ T bị kéo sang một bên, quy đầu khổng lồ từ từ xâm nhập vào.
“A…”
Hoà mình vào cùng tiếng rêи rỉ, gậy thịt sưng tím đỏ bắt đầu tiến quân thần tốc, khám phá từng tầng lớp trong hoa huyệt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!