Anh Em Song Sinh
Chương 1: Chúng Là Anh Em
Mùa đông, vợ ông sinh con vào mùa đông. Ông sẽ đặt tên con theo khí hậu của nơi đây. Chắc chắn vậy.
“Oe…oe…oe”
Ồ! Sinh rồi! Con ông ra đời rồi. Tốt quá rồi.
Y tá bước ra bảo ông. Ông chạy vội vào. Vợ ông tiều tụy quá. Con ông đâu? Đâu?
Sau khi thấy con mình, ông chạy ra. Chúng…đáng yêu quá. Là sinh đôi. 2 đứa trẻ là nam. Đẹp quá.
Ông muốn ôm chúng nhưng có người gọi ông ra nói chuyện. Đó là sư phụ ông, người đã giúp ông thành danh như vậy.
– 2 đứa trẻ vừa nãy là quý tử của cậu sao?
– Vâng! Sư phụ! Người thấy rồi ư?
– Đứa trẻ có đôi mắt xanh ấy sẽ giúp cậu có sự hạnh phúc, ấm áp. Đứa trẻ mắt đỏ sẽ giúp cậu cai trị nơi đây, giúp ngôi vị của cậu vững chắc. Có điều, 2 đứa trẻ này sẽ không hòa thuận. Có 2 cách giúp tránh khỏi điều đó: thứ nhất là cậu đưa một trong hai đứa trẻ đó đến chỗ khác. 17 năm sau, nếu có duyên sẽ gặp lại. Thứ hai, cậu phải đặt tên sao cho tính cách của chúng trái ngược với tên, sở thích của chúng trái ngược với căn phòng của chúng. 17 năm sau, nếu cuộc sống không thay đổi, cậu sẽ có cả 2 thứ.
– Sự phụ đã dạy thì con xin nghe. Con xin chọn cách hai.
– Nếu chọn cách hai, 2 đứa trẻ đó sẽ phải dính vào một lời nguyền. Mắt đỏ sẽ có thể giết người, năm 10 tuổi nó phải đeo lens để tránh việc đó. Mắt xanh sẽ mang đến sự đau khổ cho người, nó phải đeo lens để tránh cái đó cho người khác. Cậu phải để bọn nó đeo lens màu trái ngược nhau. Bởi, con của cậu sở hữu “mắt quỷ” Cậu…làm được chứ?
– Vâng! Sự phụ! Con làm được! -Ông khẳng định chắc nịch.
– Ừ! Được rồi! Có trải qua được không, mọi chuyện tùy vào cậu. Có thể, tôi sẽ giúp cậu dạy võ cho hai đứa trẻ đó!
– Vâng! Con cảm ơn.
…….
……
– Con đâu? Con đâu?
– Đây! Con ta đây! -Người đàn ông nói với vợ
– Đáng yêu quá! Anh đặt tên chưa?
Tên? Quả thực, ông đang nghĩ. Với linh cảm hay con gọi là giác quan thứ sáu của ông thì đứa trẻ mắt xanh sẽ ấm áp còn mắt đỏ sẽ nóng nóng nảy. Linh cảm của ông chưa sai bao giờ nhưng mà….
– Tên là Fall và Winter được không em?
– Fall Fressces và Winter Fressces sao? Hay đó anh. Vậy mắt xanh là Fall còn mắt đỏ sẽ là Winter. Fall là anh, Winter là em.
– Ừ. Đúng rồi. Chúng là anh em!
…….
10 năm sau.
– Con đã mười tuổi rồi. Win! Con đeo lens màu vàng, Fall con màu tím.
– Con không thích màu này đâu! -Winter lắc đầu.
– Ngoan nào con. Con cứ đeo đi. Đây là lens do ta đặt. Chúng sẽ giấu mắt của các con đi như thế các con sẽ không nguy hiểm. Nghe lời cha. Đây là loại lens đặc biệt, không tổn hại đến mắt đâu.
– Thật sao cha?
– Ừ! Fall!
2 đứa trẻ đó có tính cách như ông dự đoán. Chúng không hòa thuận lắm nhưng ít nhất cũng đủ để ông cảm thấy vẫn yên bình.
“Đôi mắt quỷ, khả năng của 2 con vượt ngoài tầm kiểm soát của ta.”
….
13 tuổi.
– Oni-sama! Cẩn thận!
“Xoẹt” một nhát chém ngang lưng Winter.
– Em trai! Tên khốn! -Fall cứ thế xông lên. Quả thực, lúc này Fall không nghĩ gì ngoài việc giết tên khốn vừa chém Winter. Hậu quả là bị một nhát chém ngang bụng.
– Haha! Các người, tên vừa bị ta chém ở lưng sẽ biểu hiện cho mặt trăng, ngươi sẽ có sự nhanh nhẹn đến phát sợ. Tên vừa bị ta chém ngang bụng là mặt trời, người sẽ có ngọn lửa lớn mạnh đủ để dò tìm mọi thứ. Có điều cái giá là đôi mắt các người sẽ giết người nếu bỏ lens ra. Hãy nhớ đo. Haha!
“Phụp” sau câu nói đo, một mũi tên ghim vào tim hắn và hắn biến mắt.
– Hai cậu không sao chứ? -Chàng trai vừa bắn mũi tên hỏi hai người.
– Chúng tôi không sao! Anh là ai? -Fall hỏi.
– Tôi là đặc phái viên do Hoàng Đế cứ tới. Ngài ấy sợ Fall-sama và Winter-sama bị nguy hiểm nhưng xem ra tôi tới trễ.
– Tôi sẽ giúp anh về triều và thoát tội, đổi lại, anh phải dấu việc này đi. -Winter cứng rắn nói.
– Vâng!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!