Anh không thể ở bên em ngay lúc này - Chap 6: Sợ hãi khi nghe tên cô
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
140


Anh không thể ở bên em ngay lúc này


Chap 6: Sợ hãi khi nghe tên cô


Thuần Nhi cứ gọi điện liên tục, nhưng toàn hiện về số thuê bao, khiến cho cô nàng cảm thấy lo lắng và chạy khắp nơi đi tìm. Từ xa, mọi người trong trung tâm mua sắm đều không biết vì chuyện gì mà tụ tập rất đông ở một góc. Vốn là người không thuộc dạng thích lo chuyện bao đồng, nên Thuần Nhi vội quay đầu bước đi.

Bỗng.

Bên tai Thuần Nhi chợt nghe thấy giọng nói đầy quen thuộc của ai đó, đang phát ra ở trong đám đông.

” Từ An Khê, mày mau xử lý nó cho tao nhanh. Đừng để nó chạy thoát khỏi nơi này”.

Cô nàng Từ An Khê vội đưa tay dùng sức kéo hạ cánh tay đang giơ lên chỉ người trước mặt, mỉm cười :” Mọi chuyện có hiểu lầm hết rồi, thật ra thì đây chính là…”.

Vừa tính giới thiệu, thì Từ Khanh nhanh chóng chặn họng và đưa ánh mắt đầy sự tức giận chuyển hướng sang Từ An Khê , nói bằng giọng chua chát : ” Từ An Khê , hôm nay mày ăn giống gì mà cứ ra sức bảo vệ cái con khốn kia thế? Tao kêu mày ra đây là để cùng tao trị tội nó, chứ không phải xem mày diễn vai thánh thiện”.

” Nhưng mà….”.

” Thôi được, mày không làm thì bà đây sẽ ra tay trị cái con khốn đó “.

Dứt câu, Từ Khanh như một mũi tên lao thẳng vào cô nàng ở trước mặt với ánh mắt cực kì đáng sợ, rồi trong khoảng khắc đó Thuần Niệm mỉm cười một cái, và nhẹ nhàng nhích chân qua một bên khiến cho Từ Khanh không kịp thắng đã té nhào xuống một cái hồ nhỏ.

Ướt lại càng thêm ướt.

Đúng thật là cảnh tượng khó ai chấp nhận nổi.

Nhiều người nhận ra Từ Khanh là thiên kiêm tiểu thư của một gia đình có tiếng trong thành phố A này, họ chen nhau chụp những tấm hình cực kỳ đặc sắc để đem về post lên các báo đài.

Từ An Khê vội nhanh chóng chạy đến đỡ cô nàng kia dậy, hỏi thăm : ” Chị vẫn ổn chứ? “.

Khuôn mặt của Từ Khanh chả khác nào như cục than đen, nay lại càng thêm đen khi đưa mắt nhìn về cô gái đang đứng mỉm cười vui vẻ.

Từ nhỏ đến lớn, Từ Khanh luôn được cưng chiều mọi thứ từ các bữa ăn sơn hào hải vị cho đến cả việc đi chơi có xe đưa đón. Có thể nói, chỉ cần Từ Khanh hô một tiếng là nhiều người kính nể, sợ hãi và không bao giờ dám từ chối điều cô yêu cầu.

Nhưng …..

Đối với Từ Khanh, ngày hôm nay chính là nỗi sĩ nhục lớn lao nhất trong cuộc đời của cô.

Rồi bất ngờ Từ Khanh oà khóc lên như một đứa trẻ khiến cả ai nấy đều trố mắt ngạc nhiên, riêng Thuần Niệm thì nhếch miệng cười.

” Ai làm bảo bối của ta khóc vậy? “

Một người đàn ông dáng to tròn, mặc chiếc áo vest xanh bước đến, miệng ngậm điếu thuốc cứ liên tục nhả ra những khói trắng ảo diệu, và đi theo sau là hai thanh niên đeo cặp kính đen.

Bước đến bên cạnh Từ Khanh, ông ta khẽ chạm vào mái tóc dài đang rơi từng giọt nước và cau mày hỏi : ” Sao lại ướt thế này, con sẽ cảm lạnh đấy”.

Hai tên thanh niên đi theo sau, liền cởi bỏ áo khoác bên ngoài mà đắp lên người Từ Khanh đang run lên vì lạnh, nhưng cô nàng lập tức chỉ thẳng tố cáo người phía trước : ” Là cô ta đã đẩy con xuống nước đấy, ba mau chóng xử chết cô ta đi “.

” Bảo bối ngoan, ba sẽ lấy công bằng cho con”.

Người đàn ông này tên là Từ Cảnh Điền, giám đốc của công ty thời trang ELLQ nổi tiếng. Ông được mệnh danh là ông bố quốc dân, khi lúc nào cũng cưng chiều yêu thương cô con gái Từ Khanh đến mức hư hỏng, nên ai động đến bảo bối cũng sẽ không có kết thúc tốt đẹp.

Ấy vậy mà, khi bước đến gần thì ông không cảm nhận được một chút nào về nỗi sợ hãi, mà ngược lại mang đầy khí chất tự tin toả ra từ cô gái trước mặt.

Định nói cái gì đó, Từ An Khê vội chạy đến và đứng trước mặt của ông, thốt lên : ” Ba à, ba không biết đây là ai sao?”.

” Ai?” – Từ Cảnh Điền cau mày, ngạc nhiên hỏi.

Lại một lần nữa bị cô nàng Từ Khanh bước hừng hực đến, đứng bên cạnh ông : ” Ba à, lúc nãy nó cứ đứng về phe bên kia mà hùa nhau ức hiếp con đấy “.

” Con…”.

BỐP.

Âm thanh vang lên, Từ An Khê bất ngờ ngã lăn xuống đất khi hiện rõ dấu tay trên khuôn mặt của mình và người đàn ông đó hét lên : ” Tại sao mày không bảo vệ chị mày cho tốt? Để nó bị người ta ức hiếp thành ra thế này hả?”.

” Ba à, mọi chuyện không phải vậy đâu. Thật ra thì..”.

” Mày còn dám cãi “.

Vung tay lên cao như muốn ban cho Từ An Khê thêm một cái tát, thì Thuần Nhi bất ngờ xuất hiện ngăn lại : ” Bác Từ à, có chuyện này mà bác lại ra tay đánh Từ An Khê thế? “

Nhìn thấy Thuần Nhi, ông ta lập tức thay đổi tâm trạng và vui vẻ cười đùa :” Thuần Nhi. Lâu rồi không gặp con, nghe nói con du học trở về là tính kế thừa sản nghiệp của cha con sao?”.

” Dạ. Bác Từ quá lời rồi, con du học trở về là ngoài thăm gia đình và bạn bè ra thì con cũng muốn tìm một công việc phù hợp. Còn về kế thừa, con nghĩ chuyện đó cho anh rể Bác Thần Quân đảm đương là ok nhất “.

” À ra vậy. Lâu rồi hai bác cháu chưa gặp nhau, sẵn tiện ta mời con dùng bữa tối, được không? “

” Để con hỏi ý chị con cái đã”.

” ?????”

Thuần Nhi vui vẻ quay người sang, thì hoảng hốt khi thấy chiếc áo trắng của Thuần Niệm bị ướt một bên và kèm theo mùi của nước ngọt , lo lắng hỏi :” Chuyện gì xảy ra với chị vậy? Thuần Niệm “.

” Không gì. Chỉ là gặp vài côn trùng không biết phép tắt nên thế “.

” ???”.

” Này, mày bảo ai là côn trùng vậy hả?”.

Cô nàng Từ Khanh tức giận hét lên thì lập tức bị hai thanh niên đằng sau bịt miệng lại, khiến cô nàng cứ vùng vẫy mãi không ngưng.

” Thuần Nhi à, con bảo đây là chị con sao?”

” Đúng vậy. Chị ấy là Thuần Niệm, là chị ba của con”.

” Thuần Niệm “.

Hai từ ” Thuần Niệm ” vang lên khiến cho trán của Từ Cảnh Điền ông xuất hiện lấm tấm những hạt mồ hôi , và khi trông thấy cô nàng Thuần Nhi ngạc nhiên hỏi :” Sao trên trán bác nhiều mồ hôi vậy? Bác không khỏe sao?”.

” Bác…bác…bác không sao?”.

Ngập ngừng vài giây, ánh mắt Từ Cảnh Điền liếc nhìn về cô con gái Từ An Khê, như kiểu tại sao cô không nói sớm.

Haiz…nếu nói ra liệu rằng ông sẽ tin ư?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN