Anh.... Thích Em Được Không - Chương 21 - Khoảng Lặng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Anh.... Thích Em Được Không


Chương 21 - Khoảng Lặng



Chương 21

Bà Đình Đình bước đi lặng lẽ trong con đường , người người đi qua tấp nập .

Cô đơn

Cảm xúc bà dâng trào , bà muốn khóc , muốn la lên thật to , bà thật giống như một đứa trẻ nhỉ ? Nhưng ai hiểu được cho bà . Cuộc đời bà đang bị ông trời trêu sao ? Từ nhỏ sống cực khổ , sau đó lớn lên yêu một người không nên yêu , lúc về già tưởng chừng sống cạnh người mình dành hết cả tuổi thanh xuân nhưng một lần nữa người đó lại ra đi .

Bước chân bà chậm dần , bà đến gần ngôi mộ với lớp sơn cũ kĩ .

– Em thật sự không muốn đến đây chút nào !

Bà Đình Đình cố kìm nén cảm xúc , nhưng nước mắt lại rơi ,

– Anh đã từng hứa ! Từng thề , em từng chờ , từng hi vọng , vì cuộc sống hạnh phúc nhưng giờ đây anh lại bỏ em một mình .

– Đã có lúc em muốn đi cùng anh nhưng Song Vi , Song Nhi , Thiên Minh thì ai sẽ lo ! Chúng còn quá nhỏ anh à .

– Khi chúng 18 em nhất định đi cùng anh .

Lời nói dứt khoát , như in sâu vào tim bà , cơn gió chợt thổi mạnh không biết cuộc đời bà có như ý nghĩ không ?????

—————

– Song Nhi bị sao vậy nhỉ ???

Ren khó hiểu nhìn tôi chăm chú , quay sang Khiết My và Song Vi .

Vì sáng giờ toàn ngồi ngẩn ngơ , hỏi gì cũng lắc đầu ,

– Chỉ có thể là say nắng thôi .

Khiết My reo lên , mĩm cười mạn nguyện .

– Ai cơ !!!!

Tin sốt là đây , Ren không thể tin được , em gái anh sao anh không biết được nó mà biết thích người ta sao ? Song Vi cũng không kém , tuy chưa hiểu chị ấy được nhiều nhưng xem chị ấy xử sự với Nhật Huy , Lê Vĩnh , … thì cũng đủ hiểu rằng thích một người đối với chị ấy là không thể .

– Có gì ngạc nhiên đâu chứ ! Nếu gặp một người vừa đẹp trai,thông minh , tốt bụng , hoà đồng như vậy thì em cũng phải cảm nắng ấy chứ .

Khiết My thoải mái nói . đôi mắt lấp la lấp lánh .

– Vậy sao ????

Ren lên giọng , ai mà có sức hút mạnh đến vậy chứ , ngay cả Khiết My cũng khen lấy khen để thì chắc con người đó thật không phải bình thường .

Khiết My cuối mặt , khen một người ngay mặt người yêu , cô thật cả gan nha .

– Chắc chị Nhi không thích người đó vì những điều đó .

Song Vi ra vẻ hiểu biết , cô biết rằng nếu như thích người đẹp trai , nhà giàu , thông minh thì chị Nhi gặp rẩt nhiều mà trường hợp này hơi bị lạ à nghen .

– Chỉ có người trong cuộc mới hiểu thôi !

Ba người lắc đầu .

Còn tôi , đang bận suy nghĩ về người ấy , tôi thích nụ cười của anh , thích cảch nói chuyện của anh , thích cảch anh đối xử với mọi người , thích tất cả những gì thuộc về anh .

– Trình Gia Dương em thích anh

Một cảm xúc khó hiểu , tôi muốn nói với anh những gì tôi nghĩ nhưng tôi lại sợ ! Tôi thích mình của lúc trước lúc nào cũng tự tin chẳng phụ thuộc vào bất cứ ai .

Nghĩ như vậy thôi ! Tôi liền chuẩn bị cho buổi hẹn với Gia Dương . Tôi chọn chiếc váy đen cùng hoà với áo sơmi , sao tôi có thể nữ tính thế không biết ?

Nhanh chân bước ra khỏi nhà .

– Em đi nha !!!!

Nụ cười chợt hiện lên ,

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

– Em vui không ???

Gia Dương đưa tách cafe nhâm nhi , bâng quơ hỏi một câu .

– Vui chứ !

Nhiều ngày nay gặp anh , nói chuyện với anh , đi chơi cùng anh , tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc .

– Anh đang thích một người – nhưng cô ấy nhỏ hơn anh rất nhiều tuổi .

Gia Dương buồn rầu than vãn .

Tim tôi lại sao thế này lại đập mạnh liên tục , có phải anh đang nói tôi không ? Ôi trời ạ ! Gì đây chứ anh cũng thích tôi sao ?

– Thì anh cứ nói cho người đó biết , lỡ như người đó cũng thích anh thì sao .

Tôi trả lời , cười hơi nhẹ .

– Em sẽ cùng anh làm việc đó nhé

Gia Dương nắm chặt tay tôi , tôi thấy anh rất vui .

– Tất nhiên rồi .

Suy nghĩ của tôi ngày càng rõ dần hơn , một chút nữa thôi !

Anh sẽ tỏ tình với tôi .

Tôi cùng anh đi trên đoạn đường dài , tôi cảm thấy hồi hộp đến khó thở ,

Đến con hẻm quen quen , tôi ngẩn người quan sát anh , Gia Dương thì chằm chú nhìn đằng trước mãi .

– Nè ! Em thấy cô gái phía trước không ?

Gia Dương chỉ tay về phía cô gái , ăn mặc giản dị hết mức có thể , nhưng không giấu được vẻ đẹp huyền bí của cô gái . cô gái đó đang tất bật với việc nướng khoai .

Mà khoan !!!!!!

Cô gái đó không phải là Vũ Song Vi sao ?????

– Em giúp anh tỏ tình với Song Vi nha .

Gia Dương nhìn tôi , tôi nhìn anh , sao anh lại biết tôi quen Song Vi mà kêu giúp chứ .

– Bây giờ nhé ! Em giúp anh tỏ tình với Song Vi , em muốn gì cũng được .

Lúc trước , khi anh biết Song Vi anh đã tìm hiểu rất nhiều , mọi việc liên quan đến cô anh đều biết hết , ngay cả việc Vũ Song Nhi chính là chị gái của cô , nên anh đã tìm mọi cách tiếp cận tôi .

– Anh thật sự thích Song Vi sao ???

Tim tôi lại một lần nữa không nghe lời , nó đang vỡ thành từng mảnh , những gì tôi nghĩ , những gì tôi hi vọng bây giờ đều tan vào hư không . tôi ghét câu trả lời của anh ,

– Rất thích nên em giúp anh nhé .

Gia Dương mỉm cười tươi , anh rất vui , vui vì con đường anh gần Vi thật gần .

– Em sẽ giúp anh

Tôi khẽ cười , xem nhé lần này Gia Dương và Song Vi sẽ rất Vui đây .

– Cảm ơn em

Gia Dương ôm chặt tôi , mùi hương nhẹ nhàng phả vào mũi tôi , tôi hít thật sâu , để muốn giữ nó cho riêng mình.

——————-

Quay về căn hộ của mình , Gia Dương mệt mỏi nằm trên giường vớ tay lấy bức ảnh , trong bức ảnh là một cô gái , đáng iu , đang mỉm cười tươi , trong cô ấy trong sáng như thiên thần không pha chút tạp nham .

– Trình Gia Nguyệt em gái nhỏ của anh , anh thật sự nhớ em , sao em lại bỏ anh trên cuộc đời này chứ .

– Gia Nguyệt , em có biết hôm nay anh gặp ai không , một cô gái rất giống em , ngay cách nói chuyện , tích cách , … và cũng làm anh vơi đi nỗi buồn khi ở cạnh .

– Nhưng Gia Nguyệt này , tuy cô gái ấy đó giống em nhưng cô ấy không thay thế được em đâu .

Gia Dương tự nói một mình , ngày nào cũng vậy , anh cũng đem bức ảnh đó ra trò chuyện cho qua nhanh những ngày cô đơn khi ở một mình .

– Gia Nguyệt hôm nay em thấy thế nào rồi .

Chàng trai 18 tuổi đang ân cần chăm sóc một cô gái nhỏ yếu ớt nhỏ hơn mình 2-3 tuổi gì đó .

Khuôn mặt anh lo lắng .

– Gia Dương em không sao đâu .

Gia Nguyệt cười nhợt nhạt , sức khoẻ của cô sao cô lại không biểt chứ .

– Em đừng giấu anh .

Gia Dương vuốt nhẹ lên mái tóc của cô , từ ngày ba mẹ anh mất thì cô luôn mạnh mẽ vượt qua chính mình , nhưng không may cô mắc phải căn bệnh ung thư , có phải cuộc đời này quá bất công với cô gái mới 16 tuổi không ???

– Em sẽ mau hết bệnh thôi !

Gia Dương hôn nhẹ lên trán Gia Nguyệt . anh biết mình đang nói dối nhưng lời nói dối đó ngọt ngào vô cùng .

Gia Nguyệt cười nhẹ nhàng nhắm khẽ đôi mắt lại .

3 ngày 3 đêm

Gia Nguyệt vẫn mãi nằm đó , nhịp tim đã ngừng từ lâu , Gia Dương rơi vào tình trạng bất thần , anh la hét , có lúc một mình nói chuyện một mình ,

Sau đó anh cố thay đổi chính mình trở thành bác sĩ như ước mơ của cô em gái nhỏ năm nao .

Một đoạn kí ức xuất hiện rồi mờ nhạt và biến mất .

– Vi ! Em ra công viên xxx vào 2h nhé .

Sáng ra tôi đã tìm Song Vi .

– Có việc gì vậy chị .

Song Vi khó hiểu nhìn tôi .

– Có gì đâu ! tại chị muốn chúng ta đi chơi thôi mà , em không muốn đi sao .

Sao tôi thấy mình giả tạo vậy nhỉ , tôi vừa nói xong mà muốn nôn ra ngoài , tôi từ lâu không còn ghét Song Vi nữa nhưng khi tôi biết rằng Gia Dương thích Song Vi thì những kí ức kia lại ùa về nối tiếp lần lượt với nhau .

Ít kỷ – đó là câu nói khi nhận xét về con người tôi bây giờ , nhưng chẳng ai thấu hiểu cho tôi , một cô gái khi biểt rằng người mình thích lại thích em gái mình , có nỗi đau nào hơn không .

– Không có ! Nhưng chiều nay em còn đi bán khoai nữa .

Song Vi xua tay , cô rất vui là đằng khác , khi tiếp xúc nhiều với tôi cô cảm nhận dược sự ấm áp của gia đình .

– Trời ơi ! Nghĩ một bữa không chết đâu mà lo .

Tôi bực rồi nhá , năng nỉ thật mệt a ,

– Dạ …

Song Vi trả lời , cô biết chị ấy sắp không đủ kiên nhẫn để nói nữa rồi .

————–

– Nhật Huy đáng ghét , sao anh lại đối xử với tôi như vậy , tôi đã làm gì sai chứ !

Phương Anh liên tục chửi , những ngày qua Nhật Huy luôn chốn tránh cô , làm cô khó chịu nên quyết định đến đây tìm cậu .

– Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi hả ? Bao giờ cô mới tha cho tôi .

Nhật Huy uể oải nói ,

– Anh cưới em đi .

Phương Anh lên tiếng , cô đã mặt dày đến đâu đi không còn biết nhục là gì nữa rồi .

– Cưới . Đùa à ! Cô chưa đủ tư cách đâu .

Đau một lần rồi thôi chứ ! Cậu đã quá lằng nhằn với cô gái này rồi .

– Chưa đủ tư cách ! Thì ai mới đủ , Song Nhi sao ?

Phương Anh điên tiết lên , cô đau lòng sắp khóc .

– Ai cũng được nhưng không phải là cô .

Nhật Huy nói xong , liền rời khỏi . cậu đã cố gắng quên người con gái đó nhưng không thể ? Cậu lúc nào cũng âm thầm quan sát Song Nhi từ phía xa , dù biết chẳng có kết quả gì nhưng trải tkm anh luôn mách bảo rằng phải bảo vệ cô gái ấy . một điều ngốc nghếch mà cậu làm chẳng ai biết , chỉ cần người đó bình yên thôi !

– Phùng Nhật Huy anh phải trả giá đắt .

Phương Anh nói rõ to . vang vọng trong không gian .

°°°°°°°°°°°°°°°°°

2h tại công viên xxx , trong khung cảnh thật lãng mạng , hữu tình . có cô gải nhỏ đang thấp thỏm chờ đợi một điều gì đó .

—————

Cùng một thời điểm , tôi ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ , ưu tư trầm ngâm rồi lặng lẽ cười , nụ cười ấy chẳng còn như lúc đó đơn sơ mộc mạc bây giờ nó mang cãm giác đáng sợ nguy hiểm hơn .

– Vũ Song Vi ! Cô thật sự quá ngốc rồi đấy , cô tưởng tôi thật lòng muốn làm chị chị em em với cô sao , ngày cô bước chân vào gia đình tôi đã không gây ra bao nhiêu xui xẻo gia đình tôi phá sản , ba tôi mất , chẳng phải do cô sao đồ sao chổi . ngay cả việc tôi thích một người má người đó cũng thích cô , tôi có gì thua cô chứ !!!! Đồ Đáng Ghét .

Tôi hét lên , bây giờ mới chính là con người của tôi , những ngày qua tôi thấy mình quá giả tạo cố xây dựng cho mình một vở diễn hoà đồng , thân thiện , hay cười .

Ting … Ting …

Đang cao trào với dòng cảm xúc thì chợt một tin nhắn từ điện thoại khẽ vang lên .

Tôi bất giác im lặng , với cái viễn cảnh trước mắt cùng với dòng tin nhắn vỏn vẹn vài chữ cùng bức ảnh .

Cảm ơn em ! Cho anh một buổi chiều hạnh phúc cùng bức ảnh của Gia Dương và Song Vi đang nắm tay nhau .

Rầm …

Âm thanh rõ vang , tiếng trái tim đang thổn thức hoà với những tiếng lòng nôn nao với ngàn câu hỏi vì sao ????

– vì sao anh và Song Vi lại gặp nhau

– vì sao bản kế hoạch phá hoại của mình lại thất bại

– vì sao hai người đó lại được hạnh phúc với nhau chứ

Tôi lật lại trí nhớ của mình , Song Vi thì đến công viên xxx , còn Gia Dương đến công viên yyy . tôi còn nghĩ rằng :

không lẽ hai công viên ấy gần nhau sao

Dẹp tan ý nghĩ vừa rồi , tôi sẽ cố tìm ra ai là người đã phá tôi và cho kẻ đó một bài học nhớ đời .

Tiếp ~~~~

– mọi người đón xem ai đã giúp Song Vi và Gia Dương gặp nhau nhé , và xem ai đã xen vào chuyện Song Nhi và cô bé sẽ như thế nào khi biết người đó là ai ????? Đón xem chương 22 nhé .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN