Anh Trai Trúc Mã Quá Cường Hãn
Chương 29: Kích thích dưới biển xanh (H)
Nghi Thường lấy lại bình tĩnh, tim đập vẫn chưa dãn nhịp, tay nhỏ vung lên đấm nhẹ xuống vai Cố Hoàn, ngữ khí hờn trách.
“ Làm gì có, chẳng phải em hiện tại đã an toàn sao?”
Cọ cọ cái mũi lên mũi cô, giọng hắn đầy ái muội. Cảm giác cơ thể Cố Hoàn cứng lại, Nghi Thường biết rõ tiếp theo hắn sẽ làm gì, nhanh hơn một bước cô vùng lên thoát khỏi người hắn, lặn xuống nước bơi ra xa. Vật trong tay tự nhiên đào thoát, Cố Hoàn hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng lấy lại phong độ, nếu cô muốn chơi trốn tìm thì hắn sẽ chơi cùng cô, để xem rốt cuộc ai mới là người điều khiển trò chơi này.
” Bảo bối, lần này em chết chắc rồi”
Dứt lời Cố Hoàn cũng lặn xuống, bơi thật nhanh đuổit theo Nghi Thường. Dưới lòng biển, một cảnh tượng rượt đuổi đầy ý vị bày ra. Nữ nhân thân thể mềm mại, uyển chuyển như nhân ngư đang cố sức bơi nhanh, phía sau một bóng dáng cao lớn, khỏe khoắn kịch liệt đuổi theo, kẻ 8 lạng người nửa cân chẳng biết ai sẽ là người chiến thắng. Rốt cuộc, chỉ sau mấy phút, Nghi Thường không chịu nổi, ngoi lên mặt nước hít thở không khí thì chưa đến 3s sau cảm giác một sức lực kinh người ôm trọn thân thể mảnh khảnh của cô.
” Bảo bối, cuối cùng cũng bắt được em. Thế nào, sao không trốn nửa”
Vuốt ve mấy sợi tóc vì ướt mà rũ xuống, Cố Hoàn cất giọng đầy khiêu khích, cô mà cũng muốn đấu với hắn sao? Bản lĩnh chẳng qua cũng chỉ có như này !!
” Đáng ghét, chỉ biết bắt nạt em. Mau bỏ em ra.. em còn muốn bơi tiếp”
Nghi Thường dỗi hờn, đẩy đẩy hắn ra nhưng càng phản kháng vòng tay hắn càng siết chặt. Cảm giác ôm thân thể mềm mại, thơm tho của Nghi Thường đúng là rất tuyệt, hạ phúc Cố Hoàn không nhịn được mà dựng lên lều trại, tất nhiên điểm này không chỉ mỗi mình hắn phát hiện.
” Cố Hoàn… anh lại..” – Nghi Thường đỏ mặt, nhìn nhìn xuống bộ phận đang chìm trong nước của hắn, nó thật nóng, cách lớp quần bơi vẫn cảm nhận được nó có bao nhiêu thô trướng.
” Hết cách rồi. Bảo bối, giúp anh…”
Cố Hoàn gục đầu bên vai cô thấp giọng như làm nũng, đúng là ở bên cạnh cô khả năng kiềm chế của hắn gần như thấp xuống âm vô cực. Thời điểm Nghi Thường còn chưa kịp phản ứng, cô đã môi Cố Hoàn phũ lên, tận lực ʍút̼ mát cánh môi hồng như muốn rút hết tư vị ngọt ngào của tiểu tao hóa.
“Ưm..ưm…”
Môi bị lấp kín, Nghi Thường chỉ có thể nuốt thanh âm rêи rỉ vào trong, Cố Hoàn vẫn không để ý miệt mài tận thưởng trong nụ hôn dài miên man. Chỉ đến khi cảm nhận được người trong lòng sắp hết dưỡng khí, Cố Hoàn mới buông tha, nhìn Nghi Thường thở gấp, mặt đỏ như cà chua chín lòng hắn không khỏi dâng lên cảm giác thành tựu. Cố Hoàn nhìn Nghi Thường cười một cái giảo hoạt xong chẳng nói chẳng rằng lặn xuống nước lần mò áo tắm của cô vén lên cao, cắn vào hai đỉnh phấn hồng đầu lưỡi theo đó ɭϊếʍ láp ʍút̼ mạnh.
Cố Hoàn đưa tay đến đũng quần bơi của Nghi Thường, cách lớp vải đem ngón trỏ chọc vào trong khe huyệt, lại dùng thêm kỹ xảo khuấy động đem ngón cái và ngón trỏ nắm lấy viên chân trâu chà sát. Cả người Nghi Thường giống như bị dòng điện chạy qua, huyệt động không tự chủ nghênh hợp động tác của ngón tay Cố Hoàn. Nhận thấy tiểu mỹ nhân bắt đầu phối hợp trong trận tình ái hắn bày ra, Cố Hoàn thấp giọng trêu đùa:
” Bảo bối, em kẹp anh thật chặt”
“Ưn… Hoàn… anh thật xấu”
Nghi Thường xấu hổ nhỏ giọng, cùng lúc đó Cố Hoàn đem hạ thân cô bé nâng lên cao, thành thao tách 2 chân ngọc vắt qua thắt lưng kiện mỹ. Tư thế này có thể giúp Nghi Thường cảm nhận rõ ràng quy đầu cực đại của Cố Hoàn đang dò tìm lối vào khe huyệt.
” Làm ngay tại đây cũng không tồi”
Cố Hoàn hít sâu một hơi, lần xuống không cởi mà chỉ vén qυầи ɭót Nghi Thường sang một bên tạo khoảng trống nhỏ để hắn có thể đâm đi vào. Thời khắc 2 bộ phận kết hợp, bọn họ đều kinh hô lên đầy thỏa mãn, cảm nhận được người đàn ông của mình bắt đầu luật động, Nghi Thường tuy đạt kɧօáϊ cảm không ít nhưng vẫn đủ tỉnh táo nhận ra tình hình hiện tại.
” Hoàn.. đừng ở đây được không?”
” Sao… Đã đi vào rồi còn bắt anh dừng lại?” – Cố Hoàn hơi không hài lòng.
” Nhưng ở đây… mọi người sẽ nhìn thấy”
Nghi Thường vừa nói, vừa đảo mắt nhìn xung quanh, tuy nói là không quá nhiều du khách nhưng không phải không có?! Phía xa xa vẫn có thể bắt gặp những toán du khách đang nghĩ dưỡng…
” Không sao? Anh nhẹ nhàng một chút, chúng ta kín đáo một chút sẽ không ai phát hiện”
Cố Hoàn sau một hồi xem xét tình hình, cảm thấy chẳng quá bận tâm, nên hắn quyết định trở lại công việc, thắt lưng khẽ động đưa vào rút ra lỗ nhỏ của Nghi Thường, giọng nhè nhẹ trấn an.Nghi Thường tuy nghe hắn trấn an nhưng mà thực tâm không yên được, trong thâm tâm cô vẫn rất sợ bị người ta phát hiện. Nhưng càng nôn nóng, lo lắng thì cơ thể Nghi Thường càng sinh ra phản ứng mãnh liệt, hoa huyệt co rút siết chặt phân thân Cố Hoàn đang chôn sâu trong u cốc, cảm giác chặt chẽ làm Cố Hoàn sướиɠ sắp phát điên.
” Bảo bối, xem ra về sau nên làm nhiều ở những nơi như thế này. Anh cảm giác em càng lo lắng càng khiến anh sung sướиɠ”
Cố Hoàn nói lời xấu xa, liền tiếp tục gia tăng tốc độ luật động, dưới kϊƈɦ thích Nghi Thường cũng tràn đầy cảm xúc kɧօáϊ hoạt, mặc dù làm trong nước có chút không thoải mái như bình thường nhưng vì là lần đầu tiên, Nghi Thường vẫn cảm giác thực sảng kɧօáϊ, mới mẻ, ƈôи ȶɦịt to lớn của Cố Hoàn ma sát vách thịt thật sự rất sảng kɧօáϊ, khiến cô tê dại xụi lơ trong lòng ngực hắn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!