Anh Yêu Em! Lợn con!
Chương 43-Hạnh phúc viên mãn
-Ba! Sao con phải bịt mắt?-nó cầm tay ông Trần bước vào lễ đường, trước khi buổi lễ bắt đầu, 4 người cô, cậu, nhỏ và nhóc đã bắt nó phải đeo băng bịt mắt.
Ông Trần không trả lời, cứ mỉm cười mà dẫn con gái mình bước đi trên thảm đỏ.
-Đến rồi! -ông cười rồi tháo băng bịt mắt nó đang đeo
Nó chớp chớp 1 hồi nhìn lên phía trước, là hắn… hắn đang mỉm cười với nó…là hắn… hắn đang mặc 1 bộ vest chú rể trắng có thêu rồng…đứng trước mặt nó… Nó bật khóc…cầm chiếc váy cưới chạy thật nhanh về phía trước mà ôm chầm lấy hắn,nước mắt của hạnh phúc rơi trên má nó
-Em tưởng anh đã… -nó ôm hắn rồi ngước lên nhìn khuôn mặt ấy…
-Lợn con! Thực ra anh đã tỉnh dậy 3 tuần trước rồi… Là do mọi người bảo anh làm em bất ngờ… Anh xin lỗi… Làm em lo lắng rồi… -hắn hôn lên tóc nó, cười hiền hậu
-Vậy ra… các người đều hùa nhau lừa em! -nó liếc thứ gọi là “gia đình và bạn bè” đã lừa nó, làm bọn họ chảy mồ hôi hột,ngay cả cô,cậu, nhỏ, nhóc đứng là phù dâu, phù rể… đứng cạnh nó mà cứ như là chết đứng… Mồ hôi nhễ nhại… Không dám hé răng…
Đúng rồi… họ nói chỉ cần cưới người này… nó sẽ được hạnh phúc… Hạnh phúc… đã mỉm cười với nó rồi…
Ông Trần bước lên, cầm tay nó đặt lên tay hắn, giọng nói ôn tồn:
-Ta giao con bé cho con! Chăm sóc nó thật tốt!
-Vâng! Con sẽ biến cô ấy thành người vợ hạnh phúc nhất trần đời-hắn nhìn ông Trần rồi mỉm cười với nó
Thấy mọi chuyện đã êm xuôi, cha xứ cười:
-Chúng ta bắt đầu buổi lễ thôi!
-Vâng! -cả 2 đồng thanh
“Trần Khả Hân, con có nguyện làm người vợ hợp pháp của Lâm Vũ Thiên, dù cho cậu ấy bắt nạt con, yêu thương con,ăn hiếp con,chiều chuộng con,con cũng sẽ không bỏ rơi cậu ấy?”
-Con đồng… khoan… -cái gì vậy nè, những câu nói bá đạo này là từ miệng của cha xứ sao?Mọi người cũng ngơ ngơ ngác ngác nhìn lên 2 người bọn họ.
-Cha xứ… Có nhầm lẫn gì không? -nó quay qua cha xứ
Ông khẽ nói nhỏ vào tai nó:
-Là do Lâm thiếu gia viết đó!
Nó bất ngờ, rồi cũng cười tươi, cầm lấy quyển sổ của cha xứ ghi vài dòng chữ
Nhìn vào quyển sổ, ông gật đầu cười tươi rồi hỏi nó:
“Con có đồng ý không?”
Nó cười híp mắt:
-Con đồng ý!
“Lâm Vũ Thiên, con có nguyện làm người chồng hợp pháp của Trần Khả Hân,dù cho cô ấy có bắt con làm trâu làm ngựa,làm người giúp việc hoặc thậm chí là làm…hầu nữ…Con cũng sẽ không bỏ rơi cô ấy?… “
*Rầm*
Cả kháng phòng như sụp đổ, họ thề đây là đám cưới bá đạo nhất trong đời
“Con có đồng ý không?” -cha xứ cũng bất lực với cặp đôi này rồi
-Con đồng ý! -hắn nhìn nó bằng ánh mắt trìu mến,mọi người cứ ngỡ là sẽ không đồng ý…nhưng tình yêu quả thật rất mạnh mẽ… không ai có thể ngăn cản họ…
“Ta tuyên bố từ nay 2 con chính thức là vợ chồng… Chú rể có thể hôn cô dâu”
Hắn cúi xuống hôn nó, cuối cùng… sau bao nhiêu năm… hắn cũng có thể đường đường chính chính mà hôn nó như 1 người chồng thật sự…
Rồi hắn khẽ nói vào tai nó:
-Đây chính là lý do ba mẹ em giao Trần thị cho anh!
Nó bất ngờ, hóa ra mọi chuyện đều có nguyên nhân cả
Hắn bế nó lên rồi nói thật to cho mọi người đều nghe thấy:
-ANH YÊU EM! LỢN CON!
Cuối cùng… nó cũng đã là của hắn rồi… Nó cũng cười:
-EM CŨNG YÊU ANH! BIẾN THÁI!
Chậc… Có cần phải nói to chữ “Biến Thái”không? Mọi người đều nhìn bọn nó…
Mãi mãi…về sau… Hạnh phúc viên mãn…
Đến lúc tung bông…
*Bộp*
Bó hoa rơi vào tay nhỏ, nó mỉm cười chống nạnh:
-Chúc em sớm được hạnh phúc! Vũ Kiều Nhi!
Nhỏ nắm chặt bó hoa, mỉm cười *cảm ơn chị…đã rất tốt với em… Mặc dù… em đã làm nhiều chuyện có lỗi với chị… Chị biết không?…chị đúng là 1 thiên thần hạ giới… *
Ai ai rồi cũng sẽ có 1 người mà mình yêu…
Ai ai rồi cũng sẽ có 1 người mà mình dành cả thanh xuân…
Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi…
Hạnh phúc sẽ đến với bạn…
End…
Tiếp theo->Ngoại truyện
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!