Asisu đào hoa ký - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
245


Asisu đào hoa ký


Chương 11


Trên bờ cát trắng, một nam một nữ đang đứng đối diện với nhau. Hai người có chỉ số nhan sắc cao ngất ngưỡng đứng chung một chỗ đúng là cảnh đẹp ý vui.

Asisu thật sự không ngờ người nhìn có vẻ nghiêm túc, lạnh lùng như vậy lại mở miệng dùng giọng điệu trêu ghẹo nữ nhân, cô thật không chắc nếu lúc này mình quay đầu chạy có còn kịp không nữa!!!
(╯°□°)╯︵ ┻━┻

Izumin nhìn phản ứng tức cười của nữ nhân trước mặt, lần đầu tiên hắn gặp một nữ nhân trong ngoài không đồng nhất như vậy lại không làm hắn cảm thấy chán ghét, ngược lại cảm thấy nàng rất thú vị! Khóe miệng hắn không tự chủ phát ra tiếng cười khẽ.

Phát hiện mình đang bị người này cười nhạo, Asisu lấy lại phong độ. Trong ánh mắt nàng léo lên tia sáng giảo hoạt: “Không bằng ta lấy thân báo đáp, ngươi thấy thế nào!” Nói đoạn, cô tiến lại gần phía hắn, nụ cười thay đổi trở nên quyến rũ, ánh mắt cố ý quyến rũ. Izumin ngạc nhiên nhìn sự thay đổi bất ngờ trước mặt, cô chuyển biến quá nhanh, từ nữ nhân lạnh lùng, cao quý đột nhiên trở nên “mị nhãn như tơ”, mê hoặc lòng người. Trong lòng bỗng trở nên thất vọng, khuôn mặt trầm xuống, hắn đã nghĩ cô khác biệt so với người khác, có lẽ hắn đã lầm!

Ngay lúc Asisu tiến về phía Izumin, thân hình sắp dựa sát vào cơ thể hắn, Izumin cũng đã chuẩn bị tâm lý sẽ đẩy cô ra thì bất ngờ Asisu đưa tay kéo mạnh tay hắn. Chỉ thấy thân hình cô xoay nhanh, đưa lưng về phía Izumin làm một động tác ném qua vai tuyệt đẹp! Thật khó tin cơ thể mảnh mai ấy lại có đủ sức ném một gã thiếu niên săn chắc văn xa gần hai mét!!!

Chỉ đợi giây phút này, Asisu nhanh chân bỏ chạy, để lại phía sau người nam nhân vẫn còn nằm yên trên cát chưa hết bàng hoàng. Nhưng thấy khoé miệng hắn nhếch lên nụ cười mê hoặc người, chứng tỏ tâm tình hắn lúc này vẫn rất tốt.

Khi trở lại nhà trọ, Ari khi nhìn thấy sắc mặt của Asisu điện hạ thì hoảng sợ. Asisu đầu đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng nhợt, trông cô lúc này rất chậc vật.

Thật ra cú ném qua vai vừa nãy tưởng chừng rất hoàn hảo, nhưng với người mù tịch về võ thuật như Asisu thì là chuyện khác. Trong lòng Asisu lúc này chỉ có một suy nghĩ: những gì trên tivi toàn lừa đảo! Rõ ràng nhìn rất đơn giản, rất đẹp mắt nhưng sau khi thực hiện thì cô chỉ muốn mắng chửi người, thật mẹ nó đau mà! Lưng cô sắp gãy rụng rồi đây ! 囧rz
Lần đầu tiên trong đời nữ vương bệ hạ cảm thấy mình thật thảm hại!

Sau chuyện lần đó, Asisu rõ ràng học khôn ra. Bất cứ lúc nào cần ra ngoài cô đều luôn mang theo tỳ nữ và hộ vệ. Hôm nay cũng vậy, Asisu tiếp tục cải trang, dẫn theo những người hầu thân cận và tỳ nữ Ari đi đàm sinh ý.

Dù sao bây giờ cô đã “bỏ nhà ra đi”, thân phận lúc này đang rất nghèo túng nên “nhân sư” là nguồn kiếm cơm chủ yếu của cô nha! Nếu lúc này Menfuisu nghe được tiếng lòng của Asisu chắc chắn hắn sẽ tức điên lên, đường đường nữ hoàng tương lai của hạ Ai Cập lại bảo trên người không có tiền, thật không biết ba phi thuyền đầy ấp vàng bạc châu báu hắn chuẩn bị cho cô đã trôi đi đâu.

Thật ra Asisu rời đi Ai Cập có rất nhiều lý do khác nhau, một trong số chúng là vì cô đang chuẩn bị cho bước đầu công nghiệp hóa của mình. Các quặng than hiện đang rất dồi dào, con người cổ đại hiện nay vẫn chưa biết sử dụng tới chúng. Tại sao ngay từ lúc này cô không thử dùng chúng để làm nhiên liệu cho các thiết bị lao động. Nếu chuyện này thành công, đây sẽ là khởi nguồn cho lao động máy móc, thay thế các lao động sản xuất tay chân và đặc biệt là giảm nhẹ lao động từ nô lệ.

Nói thì dễ hơn làm, đây không phải công việc chỉ một sớm một chiều là xong, để làm ra một máy kéo hay một động cơ đơn giản nhất cũng cần rất nhiều khâu chuẩn bị, nhất là trong lúc xã hội này vẫn chưa nhận thức được tiềm năng từ công nghiệp hoá.

Nhưng không sao, bởi vì đã có rất nhiều người biết tới sự tồn tại của các mỏ quặng, biết được sự hiện diện của chúng thì điều này vẫn có tính khả thi. Trong lúc nhất thời cô không thể quá nôn nóng, chuyện gì rồi cũng sẽ tới thôi.

Asisu tràn đầy tự tin nghĩ, sau khi ra quyết định rõ ràng, cho người đi giao dịch với thương nhân khác, Asisu chuẩn bị quay về bến cảng để tham quan. Không còn vướng bận những việc nhàm chán trong thần điện Ai Cập, nhất thời cô lại cảm thấy một ngày thật thừa thải, chẳng biết phải làm gì. Ở đây những nơi có thể nhìn ngắm không nhiều, đa số chỉ có biển và người, nơi đây lưu thông tự do và ít quản lý nhưng diện tích lại không lớn!

Nếu được cô lại có hứng thú với thủ đô Hittite hơn, nghe nói nơi đó có rất nhiều kiến trúc đẹp. Đất nước Hittite giỏi về quận sự nhất là cận chiến nhưng người dân của họ tính tình ôn hoà, rất ít giao du với nước ngoài. Nếu Ai Cập giỏi tấn công thì đây là nước giỏi phòng thủ, cả hai rất khó phân cao thấp. Thật rất làm cô tò mò.

Chỉ là đi được không lâu, phía trước liên tục có người kêu la, thậm chí càng lúc càng nhiều người từ hướng trước mặt bỏ chạy về phía này. Đợi khi lại có một người nam nhân sắp chạy qua, Ari đưa tay túm lấy gã hỏi:” làm ơn cho hỏi, phía trước rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”

Nam nhân kia dừng bước, đưa mắt liếc nhìn đám người Asisu, miệng nhanh nhảu nói:” Ta khuyên các ngươi nên đi đường vòng đi, phía trước đang có đánh nhau, hình như là nam nhân nhà giàu nào đó đang bị ám sát. Đừng lại gần mang hoạ vào thân!!”

Hắn nói xong cũng nhấc chân bỏ chạy, để lại Ari khuôn mặt đầy lo lắng quay sang nhìn Asisu:” Điện hạ, tốt nhất chúng ta nên đi nơi khác thôi ạ?!”

Asisu gật đầu đồng ý, cô cũng không ngốc đến mức tự tìm việc để làm! Nhưng chưa chờ cô kịp quay đầu, chỉ thấy con đường trước mặt, một tên nam nhân đầu trùm khăn thêu hoa văn Hittite đang cưỡi ngựa chạy về hướng này, phía sau hắn có khoảng gần mười tên đang đuổi theo.

Quả nhiên như người nam nhân lúc nãy nói, đây là những tên sát thủ, và đối tượng bị ám sát chỉ có thể là quý tộc, nhà giàu và người hoàng gia. Không biết người nam nhân này thuộc loại nào?!

Asisu đang định tránh sang bên, nhưng khi ngựa của nam nhân càng chạy gần cô mới nhìn rõ mặt hắn. Thì ra là tên thiếu niên vài hôm trước, quả là trùng hợp, hai lần hai người gặp nhau đều trong lúc đối phương đang gặp rắc rối!

Lần này đúng là sao đổi ngôi, nếu lần trước cô đã thiếu hắn một ân tình, xem như đây là dịp để trả sòng phẳng! Ngay khi ngựa của Izumin vừa trải qua đám người của Asisu, cô liền ra lệnh cho binh lính của mình ngăn cản đám sát thủ phía sau.

Đám người bị ngăn lại trở nên nóng nảy, chúng tức giận quát:” Tránh ra! Tốt nhất các ngươi bớt xen vào việc người khác để tránh rước hoạ vào thân!” Chúng có tổng cộng chín tên, còn phía Asisu cô có một đội mười lăm người, nhất thời phần thắng nghiêng về bên nào rất dễ hiểu, điều này làm cho bọn sát thủ hơi e ngại.

Asisu mặt kệ chúng nói gì, cô ra lệnh cho hộ vệ của mình xông lên bắt lấy chúng, từ lần trước bị chặn đường, Ari vì sự an toàn của cô đã đích thân tuyển chọn mười lăm hộ vệ mạnh nhất trong đám hộ vệ trên tàu của Asisu.

Izumin quay đầu ngựa lại, nhìn về phía cô, khi thấy rõ mặt người ra tay cứu mình, trong mắt hắn như có tia suy nghĩ sâu xa lướt qua.
Không bao lâu thì những tên sát thủ đều bị chế phục, lúc này người của Izumin cũng đã tìm đến. Khoảng hơn mười người, người cầm đầu sau khi tiến đến, nhảy xuống lưng ngựa và quỳ một gối dưới chân Izumin, cuối đầu tạ tội:

” Thần có lỗi vì cứu giá chậm trễ, mong điện hạ trách tội!”

” Không cần, chuyện lần này là do những kẻ trong cung sắp đặt, không trách ngươi. Đám người kia ngươi biết xử lý thế nào rồi chứ?” Izumin lạnh lùng đáp. Hắn đã quá quen với những chiêu trò ám sát từ phía các hoàng huynh, hoàng đệ của mình.

Tên hầu cận sau khi dập đầu tạ lỗi, hắn đứng lên ra lệnh cho đám hộ vệ trói lại chín tên sát thủ, trừ tên cầm đầu bị đem về tra xét, tám tên còn lại bị giết tại chỗ.

Việc hỗn loạn được giải quyết xong, Izumin quay sang nhìn lại phía Asisu. Trên khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của hắn bỗng nở nụ cười, hắn cất lời nói khiến Asisu thật muốn đấm vào mặt hắn:

” Lần này nàng đã cứu ta, không bằng ta sẽ lấy thân báo đáp vậy!”
Asisu đanh mặt, gằn giọng nói: “Không cần!” Cô đang định bỏ đi thì cánh tay bị giữ lại.

Izumin lần này bỏ đi vẻ trêu cợt ban nãy, nghiêm túc nói:”Dù sao hai ta gặp nhau hai lần cũng xem như có duyên, ta là Izumin, không biết ta có vinh hạnh biết tên nàng?”

Asisu trầm tư nhìn người nam nhân này trong giây lát, cô cất lời:
” Ta là Asisu.”

Vừa nãy khi hắn nói ra tên mình cô không hiểu sao lại có cảm giác rất quen tai, nhưng trong lúc nhất thời lại không nghĩ ra mình đã nghe tên này ở đâu!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN