Asisu đào hoa ký - Chương 22
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
228


Asisu đào hoa ký


Chương 22


“Các ngươi rốt cuộc muốn gì?” Atoras nhìn đám người chặn trước mặt, hai hàng chân mày nhíu chặt lại, trong lòng hắn luôn có dự cảm bất ổn sẽ xảy ra. Lập tức ánh mắt nhìn về phía đám người trở nên đầy phòng bị.

“Đừng dông dài với hắn nữa, trong ngày hôm nay chúng ta phải rời khỏi đảo, các ngươi mau giết hắn cho ta!” Một giọng nói dõng dạc từ sau đám người cất lên. Chỉ thấy từ phía sau đám tuỳ tùng một nam nhân trung niên ăn mặc sang quý được hộ tống chặt chẽ đang đi tới, không cần đoán cũng biết hắn là chủ nhân của đám người này. Đây cũng là quan gia giàu có đến thu mua vật tư trên đảo những ngày vừa qua. Hiện giờ hắn là thay mặt Helya mà đến!

Vừa nghe lời nói của hắn, đám người nhanh chóng cầm ra vũ khí tiến lại phía Atoras.

Atoras dù sao cũng là chiến thần của Minoa bao năm nay, hắn trong bóng tối đã âm thầm thực hiện bao nhiêu trận chiến, đám người này dĩ nhiên chẳng làm gì được hắn.

Nam nhân trung niên nhìn động tác nhanh nhẹn, dũng mãnh của Atoras thì hết sức kinh ngạc, hắn đã biết trước Atoras lực mạnh kinh người nhưng tới khi chứng kiến vẫn không khỏi ngạc nhiên. Phải biết rằng binh lính của hắn chính là được đào tạo từ hoàng tộc, đây là những vệ binh mạnh nhất hắn chọn để đi theo bảo vệ mình, vậy mà bây giờ hắn lại thấy một người tay không tất sắc đã có thể dễ dàng vượt qua người của mình!

Nhìn tới đây thì nam nhân trung niên đã không còn đủ kiên nhẫn thêm nữa, trong mắt hắn hiện lên sự nham hiểm, liếc nhìn Kapas vẫn đang đứng phía góc cửa, khoé miệng hiện lên nụ cười âm độc. “Mau giết tên nhóc đó cho ta!” Quay về phía người của mình, hét lớn.

Quả nhiên sau mệnh lệnh của nam nhân trung niên, Atoras đang tập trung né tránh công kích lơi lỏng tinh thần, quay người định chạy về phía Kapas, người bên phía nam nhân chỉ đợi tới lúc hắn mất tập trung này, thừa dịp sau lưng tập kích. Mặc dù Atoras có kinh nghiệm chiến đấu đầy mình vẫn không thể phân thân làm hai để đánh trả, phía sau lưng hắn nhanh chóng bị đâm một nhát, không phải chí mạng nhưng kéo dài từ lưng đến vai trái, máu nhanh chóng chảy ra thấm ướt vải áo. Atoras mặc kệ vết thương trên lưng, kịp thời chạy đến chắn trước người Kapas, ý tứ bảo hộ rõ ràng.

Đám người nhìn về phía Atoras mang theo hèn mọn, động tác dưới chân dừng lại, không một ai bước lên tấn công mà như đang chờ gì đó. Atoras bị hành động của bọn họ làm cho kinh ngạc, trong lòng càng lúc càng có dự cảm bất an, ánh mắt nhìn đám người trở nên kiên kỵ hơn. Chỉ là không tới một phút, vẫn chưa chờ hắn có phản ứng típ theo thì Atoras đã nhận ra bất thường, đầu óc hắn bắt đầu mơ hồ, tứ chi vô lực:” các ngươi dùng độc!”

“Ha ha ngươi nhận ra không muốn cũng quá trễ rồi! Hừ, đối phó một kẻ quái nhân lực đại như ngươi ta thật sợ tốn thời gian đâu!” Nam nhân trung niên bước lên phía trước, từ trên nhìn xuống Atoras đang quỳ trên mặt đất, giọng nói khinh miệt. “Còn đợi gì nữa, nhanh lên lấy mạng hắn cho ta, đừng trễ nãi thời gian khởi hành!”

“Vâng!” Một tên trong đám nô bộc bước lên, trên tay cầm chuỷ thủ, miệng cười không hảo ý. Chính là ngay lúc hắn chuẩn bị giơ kiếm đâm về phía Atoras.

“Dừng tay!”

Asisu nhìn hình ảnh vừa rồi mà tim không khỏi đập nhanh, chỉ một chút, chỉ một chút nữa nếu nàng không đến kịp thì hắn đã…

Asisu cùng bà Lutos hốt hoảng chạy tới, Kapas vừa thấy bà xuất hiện đã không thể chống giữ mà bật khóc, bà Lutos hoảng loạn dỗ an hắn.

Asisu quỳ xuống đở lấy Atoras, hoảng sợ, lo lắng phát ra từ sâu nội tâm mà chính nàng cũng không phát hiện.

“Ngươi là ai?” Nam nhân trung niên nhìn người tới làm hắn càng thêm nôn nóng, hắn muốn kết thúc càng nhanh càng tốt, hắn đến đây là đảm nhận nhiệm vụ bí mật sau lưng nữ hoàng do thần quan Kerratot truyền đạt để hắn thực hiện. Giết người trên đảo sẽ rất dễ dẫn đến tuần tra phát hiện động tĩnh của hắn trên đảo, hắn đang có ý định âm thầm thực hiện thì lại có thêm đám người này đến phá rối, nếu muốn bịch miệng thì chỉ còn cách giết hết bốn người trước mắt.

Nam nhân trung niên trong đầu liên tục suy tính, trong mắt càng hiện ra vẻ âm ngoan, sát khí rõ ràng.

Asisu dĩ nhiên đã nhận ra ý tưởng của hắn, đã Atoras không thể địch lại bọn họ nàng càng có sức chiến đấu đáng nói.
“Mục đích của ngươi là gì?” Asisu ngẫng đầu nhìn thẳng nam nhân trung niên.

Nam nhân trung niên bị nhìn thì hết sức ngạc nhiên, từ đầu Asisu chỉ cuối mặt quan tâm vết thương trên người Atoras khiến hắn vẫn chưa thấy rõ mặt, đợi đến bây giờ thì hắn thật bị kinh diễm rồi. Khuôn mặt diễm lệ khuynh thành nhìn hắn khiến nam nhân trong lòng bắt đầu rục rịch.

Asisu nhìn phản ứng của hắn vào trong mắt, trong lòng cười lạnh, trên mặt lại bắt đầu hiện lên sợ hãi cùng yếu đuối. Thấy hắn thất thần, nàng nhắc lại:” Ngươi tại sao không trả lời?”

Nam nhân bị tiếng nói thanh thuý, êm dịu khiến cho bừng tỉnh, ánh mắt nhìn về phía Asisu trở nên do dự:” hắn từng đắc tội cơ thiếp của ta! Ngươi chính là vợ hắn?”

“Ân” Dù sao tất cả người trên đảo đều nghĩ vậy, nàng cũng lười giải thích.

Nam nhân trung niên nghe vậy thì bắt đầu hoài nghi lời kể nghe được từ Helya, rất khó để hắn liên tưởng mỹ nhân yêu mị trước mắt cùng hình ảnh người phụ nữ ghen tuông ác độc nghe những gì Helya đã nói. Ánh mắt quét ngang trên người Asisu, trên mặt càng hiện rõ tham muốn. Ngay lúc này hắn làm sao còn nhớ rõ đã hứa với Helya giúp nàng trả thù, có chăng chỉ toàn là hình ảnh ghê tởm, ảo tưởng có thể chiếm đoạt Asisu.

Nam nhân chính là vậy, hắn mê đắm sắc đẹp nữ nhân này thì cũng dễ dàng vì một nữ nhân khác đẹp hơn mà bỏ qua người cũ, bởi lẽ ngay từ đầu đã không phải thật lòng, ai cũng vì dục vọng bản thân mà thôi. Helya nếu biết mình “ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo” không biết sẽ có phản ứng như thế nào, rõ là bê đá tự đập chân mình mà!

“Hừ, đã ngươi là vợ hắn thì thay hắn gánh tội đi, hắn đã trúng độc không còn sức chống trả, nếu ngoan cố không theo thì..!” Nam nhân trung niên đã quên mục đích hôm nay hắn đến đây, trong đầu chỉ còn nghĩ cách ôm mỹ nhân về nhà, vả lại không phải giết người làm kinh động đến người khác thì còn gì bằng!

“Được, ta theo các ngươi thả bọn họ ra!”

“Không được!” Atoras rống giận, ánh mắt hắn đỏ ngầu, hai nắm tay siết chặt vẫn ngồi quỳ dưới đất nhìn chăm chú vào nàng.

Asisu nhìn hắn lắt đầu, trong mắt nàng đầy thương tiếc, cùng một ít không nỡ nhưng bị nàng đè xuống. Xem như đây là điều cuối cùng nàng có thể làm cho hắn, từ nay hắn sẽ được sống bình yên như bao người khác trên đảo, sẽ lấy vợ sinh con, nghĩ tới đây tự nhiên lại thấy trong lòng ê ẩm. Asisu quay qua nhìn Kapas cùng bà Lutos, cười nhẹ:” Tạm biệt, thay ta chăm sóc hắn!”
_________________

Helya nhìn nữ nhân xuất hiện trước mặt mình, trong lòng đầy lạnh lẽo, trên mặt lại bày ra thương cảm:” Đại…đại nhân, vì sao…chẳng phải ngài đã hứa với ta?”

“Ta nói nàng Helya, không cần phải hẹp hòi như vậy, dù sao gây tội là tên quái nhân kia, chúng ta sẽ rời khỏi cũng không bao giờ nhìn thấy hắn được nữa, nàng cũng không cần cắn chặt chuyện này không buôn a!” Nam nhân vô sỉ giải thích, một tên đầy tớ chạy lại nói nhỏ vào tai hắn, nam nhân sai người canh giữ Asisu lại xong cất bước rời khỏi.

Helya nghe hết lời nói của nam nhân trung niên thì lòng đã buốt rét, ánh mắt căm hận phóng về phía Asisu như muốn ăn tươi nuốt sống nàng:” lại là ngươi…ngươi luôn cản trở ta. Asisu!”

Asisu nhìn phản ứng của nàng, cười lạnh, quay chân đi theo tên đầy tớ. Nếu không có ý xấu hại người thì đã không xảy ra chuyện này.
Chính cô ta còn không tự biết thức tĩnh!

Phía sau, Helya vẫn đứng nguyên tại chỗ, hai tay nắm chặt đến nổi nóng tay đâm vào thịt, máu đỏ theo kẻ tay chảy xuống sàn tạo nên hình ảnh quỷ dị.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN