Asisu đào hoa ký - Chương 23
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
267


Asisu đào hoa ký


Chương 23


Asisu nhìn ánh sáng ngoài cửa sổ của con thuyền, bọn họ đã lênh đênh trên biển gần một tuần. Từ sau khi bị bắt lên đây tên nam nhân đó vẫn chưa quay lại tìm nàng phiền toái, mặc dù có thắc mắc nhưng nàng không khỏi thở ra nhẹ nhỏm. Chỉ là không biết Atoras hắn thế nào, nàng có tự tin chỉ cần đặt chân lên đất liền nàng sẽ tự có cách thoát ra, chỉ mong từ đây cho tới khi thuyền cập bến đám người đó đừng đến tìm nàng phiền toái. Asisu ánh mắt lạnh lẽo, khoé miệng kéo lên nụ cười.

Atoras cảm thấy đầu óc hắn đau nhứt, trống rỗng, trong đầu vẫn chưa nhớ rõ chuyện gì xảy ra. Vài giây sau, Atoras bật dậy khỏi giường, động tác quá lớn khiến cơ thể hắn giật bắn lên, làm vết thương trên vai đau nhứt.

Atoras mặc kệ nỗi đau trên lưng, cố chống cơ thể bước xuống giường, trên khuôn mặt tràn đầy hoảng hốt cùng khủng hoảng. Hắn cảm thấy mình chưa bao giờ bị sợ hãi bao trùm như lúc này, nỗi sợ mất đi nàng, mất đi ánh sáng duy nhất trong cuộc đời mình. Atoras thật không dám nghĩ đến mình sẽ ra sao nếu như không còn gặp lại nàng, hắn sẽ điên mất nếu không tìm ra Asisu!

Atoras nhanh chóng lao về phía cửa, tay dùng sức đẩy ra cánh cửa. Nghe được âm thanh, bà Lutos cùng Kapas trong sân tiến lên đến gần hắn, bà Lutos lo lắng hỏi:” Atoras ngươi đã tỉnh rồi, sao lại ra đây, cơ thể đã đở hơn chút nào chưa?”

“Asisu…ta muốn đi tìm Asisu…!” Atoras trầm giọng lên tiếng, khuôn mặt âm trầm đáng sợ.

“Ngươi hôn mê ba ngày, bọn họ đã sớm đi thật xa! Atoras, nghe lời ta, ngươi vẫn là quên chuyện này đi bọn họ quyền quý như vậy chúng ta không địch lại đâu, Asisu cũng không muốn ngươi đi tìm nàng!” Bà Lutos nhìn thanh niên trước mắt, trong lòng mặc nhiên biết đáp án nhưng bà vẫn mở miệng khuyên nhủ.

“Không được! Ta nhất quyết phải tìm về Asisu cho dù phải đánh đổi cả mạng sống của mình ta cũng không thể sống thiếu nàng được!” Atoras rống lớn, tiếng nói vang vọng như dùng hết sức lực cơ thể.

“Ngươi……thật là cứng đầu mà. Được rồi, ta biết trước là không khuyên được gì mà. Đi đi, bọn họ là quý tộc của thủ đô Minoa, nhất định phải cứu được Asisu!”

Atoras nhìn về phía bà Lutos cùng nhóc Kapas ánh mắt đầy cảm kích:” Cảm ơn!”
________________

Qua vài ngày rốt cuộc đoàn thuyền của đám người cũng cập bến cảng thủ đô Minoa. Asisu bị bọn họ cưỡng chế đem đến một toà biệt viện sang trọng, sa hoa, mặc dù tên nam nhân trung niên đó vẫn chưa xuất hiện như là hắn đã quên mất sự tồn tại của nàng nhưng Asisu vẫn bị tù cấm và trông coi cẩn thận.

Nhưng bù lại mọi thứ đều được cung cấp đầy đủ, không thiếu thốn điều gì, nếu quên đi việc mình bị cưỡng ép bắt đến đây thì ngày ngày trôi qua đều rất yên bình.

Hôm nay Asisu chính đang nằm trên ghế đệm nghỉ ngơi, hai mắt nàng nhẹ nhắm như là đang thật sự ngủ say, không khí nhẹ nhàng thanh mát. Một bóng đen tiến lại gần phía Asisu đang nằm, bước chân nhẹ nhàng mờ ám.
“Ngươi đến đây có chuyện gì?” Bóng người vừa dừng lại trước mặt thì Asisu đã mở mắt, ánh mắt nhìn thẳng về phía người tới.

“Ngươi cũng thật cảnh giác nhỉ!” Helya trừng mắt, mở miệng châm chọc. Những ngày vừa qua nàng phải dùng hết thủ đoạn, quấn quýt hầu hạ đại gia mới khiến ngài ấy quên đi việc tìm đến tiện nhân này. Hiếm khi hôm nay ông ta có việc ra ngoài, nàng không được bỏ lỡ cơ hội này mới được!
“Có chuyện gì mau nói, đừng làm phiền ta!”

“Hừ! Ngươi tưởng ngươi là ai mà nói giọng ra lệnh như vậy, ngươi thật sự nghĩ mình cao quý hơn người khác sao?” Helya bị thái độ không đếm xỉa của Asisu làm cho tức điên:” ngươi luôn cản trở, luôn giành mất những thứ vốn dĩ thuộc về ta. Tại sao chứ…tại sao ngươi không đi chết đi!!” Lời nói vừa dứt Helya rút trong người con dao đã thủ sẵn, giơ lên trong ánh mắt kinh ngạc của Asisu định đâm về phía nàng.

Asisu lăn người qua một bên may mắn né được mũi dao tử thần đó:” Helya ngươi điên rồi!”

“Đúng ta là bị ngươi chọc điên rồi…hôm nay ta nhất định phải nhổ cái gai trong mắt là ngươi!” Dứt lời lại tiếp tục tiến lên định đâm về phía Asisu.
Asisu đối phó với nam nhân thì nàng không đủ sức nhưng với một nữ nhân thì dư giả, chỉ thấy nàng lưu loát né tránh, ngay khoảng khắc Helya gần như sắp đâm trúng ngực mình thì Asisu nhanh chóng giơ chân, đạp thật mạnh vào bụng của Helya khiến cô ta ngã ngữa về phía sau, con dao rơi xuống dưới đất.

Asisu nhanh tay nhặt lấy, Helya chỉ kịp hoảng sợ nhìn Asisu cầm dao lao về phía mình, ngay khi cô ta nghĩ mình sẽ chết dưới tay Asisu thì cảm giác sau ót chợt đau nhói, trước mắt tối sầm lại, mất đi tri giác.

Asisu sau khi đánh ngất xỉu Helya liền nhanh chân bỏ chạy ra ngoài. Helya vì để thuận lợi giải quyết nàng nên đã ra lệnh cho lính canh bên ngoài đi nơi khác, điều này giúp cho Asisu thuận lợi trốn một cách dễ dàng!
______________________

“Nhanh lên, nhanh lên, các ngươi thật vô dụng nếu làm chậm chễ thời gian của ta thì coi chừng. Này nhẹ tay một chút, đây là cống phẩm dâng lên cho nữ hoàng, kẻo làm bể thì ngươi cũng xong đời!” Nam nhân trung niên- người đã bắt cóc Asisu, hắn đang chuẩn bị vào cung điện để dâng cống phẩm cho nữ hoàng, cứ mỗi hàng tháng mọi quan lại quý tộc đều phải nộp cống phẩm vào kho bạc quốc gia.

Người đàn ông này chính là tay sai của đại thần quan Kerratot- thế lực mưu phản âm mưu lật đổ chính quyền. Lần thu mua vật tư, lương thực khắp nơi này cũng là một trong kế hoạch mờ ám của chúng sau này.

Những chiếc xe ngựa sa hoa chở những thùng trang sức, gấm vóc quý báu lăn bánh tiến vào cung điện hoàng gia Minoa. Biết đây là cống phẩm dĩ nhiên bọn lính gác cổng hoàng cung không dám chạm vào kiểm soát, các hòm quý giá rất nhanh đã được đưa đến trong đại điện, chờ ngày kiểm duyệt.

Asisu nghe động tĩnh bên ngoài, khi chắc chắn đã không còn bất kỳ âm thanh nào nữa nàng mới từ từ mở nắp rương đi ra. Asisu đánh giá mọi thứ xung quanh, dựa vào hiểu biết về kiến trúc của cung điện Ai Cập, so ánh với nơi đây Asisu nhanh chóng nhận ra nơi mình đang đứng rất có thể sảnh trưng bày, châu báu sẽ được kiểm kê trước khi đưa vào quốc khố. Nàng phải nhanh chóng rời khỏi đây trước khi có người quay lại để kiểm tra.

Asisu đi trên hành lang, bước chân vội vả, nàng phải lựa những nơi yên tĩnh để tránh lính gác. Nhưng rốt cuộc không phải nhà mình, dù có tập trung cách mấy vẫn không tìm được lối ra. Khi vừa đến ngay khúc cua, Asisu nhạy bén nghe được tiếng bước chân đang lại gần, không kịp nghĩ ngợi nàng vội đẩy cửa một căn phòng tiến vào ẩn trốn.

Asisu dõi mắt từ sau cánh cửa nhìn cho đến khi hai tên lính gác đi xa, nàng mới kịp thở dài nhẹ nhõm. Asisu bây giờ mới có dịp xoay người nhìn ngắm căn phong mình đang đứng. Càng đi Asisu lại càng không xác định rốt cuộc nàng vừa tiến vào một căn phòng hay tiến vào khu vườn. Trong đây rõ ràng là phòng kín nhưng mọi thứ xung quanh nàng đều là hoa cỏ, chúng mọc khắp phòng mùi của đất phát ra nồng nặc. Nếu đây là khu vườn ngoài trời thì đây chắc chắn sẽ là một khu vườn rất đẹp, nhưng cố tình đây lại là một khu vườn nhân tạo trong một căn phòng, trông có vẻ hơi quỷ dị cộng thêm mùi cây lá kết hợp mùi của đất lan toả khắp phòng hết sức khó chịu.

Asisu bị sự quái dị này gây nên sự tò mò, nàng loay hoay nhìn ngắm khắp nơi.

“Chị là ai, sao lại vào đây được?”

Asisu bị âm thanh phát ra đột ngột làm cho giật mình, nàng quay đầu lại nhìn về nơi phát ra tiếng nói.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN