Asisu đào hoa ký - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
218


Asisu đào hoa ký


Chương 9


Asisu nhìn hai người trước mắt, khuôn mặt không tỏ ra biểu hiện gì nhưng chỉ mình cô biết trong lòng mình đang có cảm giác rất khó chịu.

Như thứ gì đó đang tác động vào trái tim chưa bao giờ rung động của cô, cô không thích điều này, có thứ vừa vượt tầm kiểm soát.

Asisu đè lại cảm giác kì lạ kia, nhìn thẳng vào hai người trước mặt, cô nhớ lại những lời mà Nefermaat vừa nói với mình.

“Menfuisu là người thông minh và có dã tâm, nhưng hắn không đủ kinh nghiệm, cuộc sống hắn quá yên ổn, ngai vàng đến rất dễ dàng nên hắn trở nên chủ quan, thiếu đề phòng. Đã đến lúc Menfuisu phải tự bảo vệ ngôi vị của mình, không nhờ đến sự bảo vệ từ ai cả.” Nhớ đến lời nói đầy ẩn ý của ông trước câu nói của cô về tân vương phi, cô dường như đã hiểu những gì ông đang làm.

Asisu nhìn vào Menfuisu, hi vọng hắn đừng làm cha mình thất vọng.
Menfuisu quan sát thấy sắt mặt Asisu nhìn mình không có chút nào là đang ghen, điều này làm lòng hắn trở nên thất vọng và tức giận.

Chẳng lẽ sau những gì hai người đã trải qua không khiến nàng có cảm giác gì với hắn sao. Hắn chợt thấy điều mình đang làm như một đứa ngốc, như làm trò cười trong mắt nàng.

Căm tức đẩy ra nữ nhân trong ngực, Menfuisu mở miệng đầy châm chọc:” Đây không phải là Asisu tỷ sao, cơn gió nào đưa tỷ đến đây, không phải dạo này tỷ rất bận sao.”

Như không nghe được giọng châm chọc kia, Asisu trả lời: “Ta chỉ đến thăm cha, thuận tiện đến gặp mặt tân vương phi của người, nhưng vương phi lại cho ta một kinh hỉ lớn.” Mặt dù nghe giọng điệu Menfuisu nói với mình làm cô rất chướng tai nhưng cô vốn là người giỏi che dấu tình cảm, quyết không để mình luống cuống trước mặt người khác.

Tahiri ngước mắt nhìn nữ nhân trước mặt, khi nhìn thấy mặt của Asisu cô thật bị kinh diễm.

Tahiri luôn được xem là nữ nhân đẹp nhất Nubia, bất cứ ở đâu cũng có người trầm trồ trước vẻ đẹp của mình. Cô luôn tự tin rằng mình là người đẹp nhất, dù đã nghe nói công chúa Asisu là nữ nhân đẹp nhất Ai Cập, nhưng trừ những người trong cung rất ít ai thấy mặt Asisu. Nên Tahiri nghĩ những người khác chỉ đang tâng bốc công chúa Ai Cập, nhưng khi nhìn

Asisu bằng xương bằng thịt thật sự đứng trước mình, Tahiri mới biết thế nào là đẹp khuynh quốc. Asisu không đẹp theo kiểu ngây thơ, trong sáng, cô có vẻ đẹp quyến rũ nhưng đầy bí ẩn, lạnh lùng không dễ xâm phạm. Khác với nét phong tình quyến rũ giống các bà vợ của cha mình, Tahiri chưa từng thấy ai có sự tiên diễm chói mắt phát ra từ trong cốt tuỷ không cần cố ý quyến rũ thì vẫn bị sự quyến rũ của cô thu hút như vậy.

Nghe nói nữ nhân này chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng lớp y phục mỏng manh của Ai Cập không che đậy được rãnh vú sâu hút kia, vòng eo nắm chặt cùng cặp mông đầy đặn. Rất khó tin nữ nhân này còn chưa trưởng thành, sau giây phút kinh diễm xuất hiện, trong lòng Tahiri tràn đầy ghen tị.

Một người luôn được ca ngợi về sự xinh đẹp, từ nhỏ Tahiri đã rất ghét những nữ nhân xinh đẹp xuất hiện trước mặt mình nhất là khi nữ nhân này còn xinh đẹp hơn cô. Có thể khẳng định ngay từ lần đầu gặp Tahiri đã thật sự chán ghét Asisu!!!

Mặc dù nghe những lời Asisu vừa nói, khiến Tahiri rất kinh hãi. Dù sao bây giờ thân phận cô cũng là vợ Pharaong Ai Cập, rất khó giải thích trước việc mình vừa hôn Menfuisu- đứa con trên danh nghĩa. Nhưng thấy thái độ Menfuisu dành cho Asisu khiến cô thoáng an tâm, thì ra hai người cũng không tình cảm khắn khít như thiên hạ đồn. Menfuisu sau này sẽ trở thành vua Ai Cập, dù cho Asisu có nói ra việc này thì chỉ cần Menfuisu thuộc về mình, đứng về phía mình, còn ai sẽ dám động đến cô nữa chứ!- Tahiri tự tin nghĩ.

“Được công chúa để mắt thật đúng là vinh hạnh, nhưng xin công chúa đừng quá nhiều lời, chen vào việc người khác kẻo chuốc hoạ vào thân.” Tahiri mở miệng đầy đe doạ.

Thật không hiểu nữ nhân này lấy đâu ra tự tin mà nói chuyện vô lễ như vậy trước mặt hai tiểu chủ nhân của Ai Cập, hay cô ta thật sự nghĩ Menfuisu thật sự sẽ bảo vệ mình!

Menfuisu nhíu mày khi nghe lời nói của ả đàn bà ngu xuẩn kia, thật muốn một quyền đánh tỉnh cô ta, cho cô biết thân phận của mình ở đâu. Nhưng cuối cùng hắn vẫn đè xuống cảm xúc muốn bộc phát kia, hắn quyết không xuống nước trước khi tỷ tỷ chịu thua.

“Vậy sao?” Asisu chỉ nhàn nhạt nói ra hai chữ, không có ý tiếp lời.

Thấy Asisu không nói gì, Tahiri càng tỏ ra đắc ý, thật nghĩ rằng Asisu không dám làm gì mình. Asisu nhìn phản ứng của Tahiri vào trong mắt, miệng chỉ cười nhạt nhưng không nói, cô xoay người bước đi như thể mình không hứng thú đấu đá với cô ta.

Nhìn bóng lưng Asisu, Menfuisu thật sự hối hận trước hành động của mình, thật cảm giác không nở để cô đi. Nhưng cố tình có người lại không hiểu tâm trạng tồi tệ lúc này của hắn. Lại dám mở miệng thêm dầu vào lửa.

“Thật là tiện nhân, lại tỏ ra như mình cao quý, đến chỉ biết kỳ đà cản mũi, còn cố tình ra vẻ.” Tahiri căm tức nói,

“Menfuisu chàng thật sự là người đàn ông tuyệt vời trong lòng ta, ta đã yêu chàng ngay từ lần gặp đầu tiên, ta…”

“Câm miệng. Cút!!!”

Tahiri sau khi thấy Asisu bỏ đi đã không kịp chờ đợi bày tỏ lòng mình trước người yêu mến, cô vẫn không quên lúc nãy Menfuisu đáp trả nụ hôn của mình.

Nhưng lời cô chưa nói xong đã bị Menfuisu cắt đứt, giọng nói hắn toát ra giận dữ, ánh mắt nhìn cô đầy lạnh lẽo, như có thể giết cô bất cứ lúc nào. Nói xong Menfuisu cũng bỏ đi không thèm quay đầu nhìn lại dù chỉ một lần, bỏ lại Tahiri đứng cứng ngắt tại chỗ, khuôn mặt sợ hãi, như thật bị ánh mắt vừa rồi doạ đến!

Sau vài phút chết lặng, Tahiri lấy lại bình tĩnh:
Chắc chắn Menfuisu chỉ vì bị chọc giận bởi con tiện nhân Asisu kia, nên tâm tình chàng trở nên không tốt, cô cũng đã nghe phong phanh từ miệng Nefermaat rằng ông định giao hạ Ai Cập cho Asisu, chắc chàng cũng đã biết việc này nên tất nhiên là không ưa con tiện nhân kia được, chắc chắn là vậy!!!

Trong lòng Tahiri hài lòng trước suy luận của mình, cô phải nhanh chóng liên lạc với cha mình để thương lượng lại kế sách.

Thật ra Tahiri đồng ý gả qua Ai Cập, lấy người đáng tuổi cha mình là do bị quyền lực cám dỗ. Nubia là đất nước dọc theo bờ sông Nile, là tiểu quốc bị Ai Cập thâu tóm suốt mấy trăm năm. Từ lâu vua Nubia đã chuẩn bị kế hoạch đánh ngã Ai Cập, ông đã chuẩn bị binh lực, vũ khí sẵn sàng nhưng không có cơ hội. Trước tin đồn Ai Cập đang nắm giữ thứ vũ khí mới khiến ông vừa mừng vừa sợ, nếu có được Ai Cập đồng nghĩa với có được thứ vũ khí kia, nhưng bây giờ Ai Cập càng khó thâu tóm hơn.

Trước ước mơ thâu tóm Ai Cập càng lúc càng xa vời của mình thì tin vui bất ngờ ập đến, làm quốc vương Nubia trở tay không kịp.

Nefermaat vậy mà đã say mê con gái ông, đây là cơ hội để Nubia trở mình! Cha con hai người đã sớm lập âm mưu, vì Nefermaat đã mê Tahiri như điếu đỗ, nên nhân lực Nubia dạo gần đây càng dễ trà trộn vào Ai Cập.
Kế hoạch lúc đầu đã định là sẽ thâu tóm bộ máy chỉ huy ở các khu vực, Tahiri đã sớm biết được từ miệng Nefermaat các căn cứ trọng điểm của Ai Cập. Hai người định sẽ đợi đánh chiếm xong hết căn cứ đó, sẽ tràn vào thủ đô bắt giữ Pharaon và con của hắn.

Để đủ nhân lực đánh chiếm Ai Cập thật ra một mình Nubia- một tiểu thuộc địa, tất nhiên không đủ tự tin, kế hoạch lần này có sự hợp tác hơn ba mươi tiểu quốc, bộ lạc dưới sự thống trị của Ai Cập cùng liên thủ. Sau khi đánh chiếm Ai Cập các bộ lạc và tiểu quốc sẽ cùng chia sẻ!

Nhưng bây giờ Tahiri đã có kế sách khác, cô thật không biết trước rằng mình sẽ yêu Menfusu. Cô không thể chấp nhận việc cùng chăn gối với một ông già như vậy được, dù sao sau khi cha cô chiếm được Ai Cập, Nefermaat chắc chắn sẽ chết, nhưng cô không nỡ để Menfuisu chết được.

Vậy thì tại sao cô không giết chết ông ta, khiến Menfuisu kế vị sớm, cả cô và hắn sẽ cùng cai quản Ai Cập, và Asisu tất nhiên cũng phải chết, Menfuisu sẽ thống trị thượng Ai Cập, còn Tahiri cô sẽ là hạ Ai Cập. Với sắc đẹp của mình, cô tin rằng Menfuisu sẽ yêu cô và chấp nhận yêu cầu của mình thôi. Điều đó cũng lợi cho Nubia, không hợp tác với các nước khác Nubia sẽ không cần chia cho bọn họ bất cứ gì, cô có được hạ Ai Cập cũng đồng nghĩa Nubia có hạ Ai Cập mà không cần chia cắt cho các nước khác. Thật là lợi cả đôi đường, chỉ cần Nefermaat chết sớm hơn dự định đã có thể mang lại nhiều lợi ích cho mình, Tahiri ác độc nghĩ, cô thật sự chờ không kịp muốn đem quyết định này nói cho cha mình!!!

Thật ra Menfuisu không hời hợt như Nefermaat nghĩ, hắn đã sớm biết âm mưu của quốc vương Nubia và Tahiri cả việc hợp tác cùng các tiểu quốc khác của chúng. Mặc dù việc bị Tahiri quấn quýt lấy làm hắn rất kinh tởm nhưng một phần chỉ để theo dõi biến động từ chúng. Menfuisu đã nắm giữ tất cả, sẵn sàng để thu lưới, nhưng có thứ hắn không kiểm soát được đó là tình cảm mê luyến Tahiri dành cho hắn cùng sự ngông cuồng của cô ta! “Tân vương phi hạ độc đức vua!” Khi tin tức này được truyền đi thì thực sự chấn động, cả đất nước Ai Cập, với Menfuisu và Asisu.

Loại độc này quá mạnh, chưa đầy nửa tiếng đồng hồ thì Nefermaat đã trút hơi thở cuối cùng, kẻ hạ độc Tahiri đã sớm bị tra ra và bắt giữ. Mặc dù đã cố gắng nhanh nhất từ thần điện quay về cung nhưng khi Asisu đến nơi, thi thể Nefermaat đã lạnh. Chỉ có Menfuisu ở bên thi thể ông, cùng tờ di chúc ông đã viết sẵn từ lâu cho hai người.

Ai Cập dưới sự lãnh đạo của Menfuisu, đã mạnh mẽ sang bằng kẻ chủ mưu, Nubia và ba mươi bộ lạc, thuộc địa bị tra ra, kết cục của chúng không cần đoán cũng biết.

Nefermaat sau khi được thực hiện nghi thức ướp xác dành cho vua thì được bảo quản nơi bí mật, lăn mộ chính thức của Nefermaat đã bắt đầu khởi công khoảng chín năm trước ước tính trong vòng một năm sẽ hoàn thành, nhưng không ai ngờ ông lại ra đi đột ngột khi chưa tới năm mươi tuổi!

Menfuisu sẽ lên trị vì đất nước, nhưng phải trong vòng ít nhất ba năm mới có thể hoàn tất bức tượng Pharaon mới, việc này đồng khi bức tượng được dựng lên mới là lúc Menfuisu chính thức làm lễ đăng quang.

Về phần Tahiri, sau khi nghe đất nước Nubia của mình bị đánh bại, cô ta vẫn chưa từ bỏ ý định mà muốn gặp Menfuisu để xác minh tình yêu của mình và dĩ nhiên Menfuisu hận không thể giết cô ta ngay lập tức huống chi là yêu. Vậy mà, Tahiri lại dám bỏ độc Menfuisu để cùng chết với hắn, nhưng không thành, cô ta đã trả giá xứng đáng bằng mạng sống cho những gì mình đã gây ra.

Asisu đang ở trên con thuyền lớn đi theo đại dương, cô quyết định sẽ rời xa Ai Cập để đi thư giãn, cái chết của Nefermaat như một đòn đánh làm cô chấn động. Mặc dù biết trong chuyện này Menfuisu không có lỗi, cô cũng không trách hắn nhưng thật sự cô rất tiếc thương cho Nefermaat. Đã biết rằng trong nguyên tác ông sẽ chết nhưng vẫn không thay đổi được gì, Asisu chợt cảm thấy mình thật bất lực. Cô muốn khuây khoả trong vài năm, Asisu đã hứa khi tượng đài Pharaon được dựng lên tức lễ đăng quang của hai người, cố sẽ trở về!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN