Ba Đêm Định Mệnh
Chương 20 .2 - Phần 02
Làm sao Lucien có thể bình tĩnh nói chuyện kinh doanh với các quýông ở lần tham dự này khi biết có ai đó đang cố giết gã? Và kẻ tình nghi nhấtlà người bạn thân nhất, Dante? Thế nhưng đó lại là chính xác điều gã đang làm.Trong khi cô cố gắng ở bên, níu lấy cánh tay gã, đề phòng kẻ thù đằng sau tấtcả những chậu cọ cảnh, gã lại dịu dàng bảo cô đi loanh quanh để tận hưởng buổivũ hội. Có vẻ vài đối tác kinh doanh của gã rất khó bàn các vấn đề quan trọngkhi có sự hiện diện của phụ nữ.
Và cô có thể làm gì ngoài việc nghe theo đây?
Aveline miễn cưỡng rời khỏi gã, ngồi nghỉ ở rìa sàn nhảy với nhữngphụ nữ lớn tuổi. Cô cố gắng giữ Lucien trong tầm mắt, nhưng điều đó thật khókhăn khi đám đông chen chúc mỗi lúc một đông trong phòng khiêu vũ nhà phu nhânTripton. Cô đã nhìn thấy hành tung của một trong những kẻ thù của chồng cô náutrong đám đông và đã sẵn sàng để đâm một con dao vào xương sườn của hắn.
Cô và chồng chỉ mới tìm lại được nhau. Cô không định để mất chồngmình nữa.
Công tưóc Huntley không biết từ đâu xuất hiện, cúi chào và giơ bàntay ra. \”Cho phép tôi dẫn chị dạo quanh phòng một vòng chứ, phu nhânDuFeron?\”
Đám phụ nữ có chồng ngừng câu chuyện tầm phào của bọn họ lại, côngkhai tò mò chờ đợi lời đáp của cô. Aveline do dự. Robert cũng nằm trong danhsách đáng ngờ đằng sau những cuộc tấn công Lucien, điều khiến cô cảnh giác,nhưng rồi cô nhận ra nếu đi với cậu ta, ít nhất cậu ta cũng không thể ra lệnhcho bất cứ mưu đồ nào nhằm giết Lucien khi có cô bên cạnh. Thậm chí cô còn cóthể kiếm được một lời thú tội từ cậu ta cũng nên. \”Đương nhiên rồi, thưaĐức ngài.\”
Đặt bàn tay lên cánh tay vươn ra của cậu ta, cô cho phép cậu tadẫn mình đi.
\”Tôi chưa nhìn thấy mẹ ngài tối nay\”, Aveline lưu ý saumột vài khoảnh khắc im lặng lúng túng.
\”Bà về Havenmeade – điền trang của tôi chiều nay. Bếp trưởngngười Pháp mới đột ngột bỏ
\”Tôi rất tiếc khi nghe điều đó.\”
\”Mẹ tôi sẽ lo lắng mọi việc trong gia đình cho đến khi tôikết hôn.\” Robert bắn cho cô ánh nhìn ý tứ. \”Thực tế, tôi đã từng đínhhôn, với một tiểu thư được cha mẹ nhắm cho từ khi tôi còn nhỏ.\”
\”Thưa Đức ngài\”, cô nói, những bước chân chậm lại,\”có điều gì ngài muốn nói với tôi chăng?\”.
Cậu ta thoáng bối rối, như thể vừa bị cô giẫm phải một bí mật. Rồicậu ta thở dài và gật đầu cụt lủn. \”Lại đây đi, cho phép tôi mang cho chịmột ly punch.\”
\”Không cần thiết dùng đến punch đâu. Thay vào đó chúng ta cóthể tìm một góc yên tĩnh để ngài an tâm kể cho tôi nghe điều ngài muốnnói.\”
\”Chị là một người phụ nữ rất thực tế, thưa phu nhân.\”Robert dẫn cô đi dọc mép sàn nhảy đến một khu vực thưa người hơn của phòngkhiêu vũ. Rất ít quý cô nán lại đây khi mùi thuốc lá khó chịu bay ra từ phòngđánh bài của các quý ông gần đó.
Robert dừng chân, ánh nhìn kiêu kỳ quét sạch góc phòng có haithanh niên vừa ngừng lại để tranh luận những giá trị được hưởng từ những chúchiến mã yêu thích của bọn họ.
\”Ngài làm tốt lắm\”, Aveline nói, khi nhìn nhóm quý ôngtrẻ kia lút cút bỏ đi.
\”Cảm ơn. Một trong những lợi ích của việc làm Công tước manglại.\”
Cô suýt chút nữa đã mỉm cười trước vẻ gà trống choai của cậu ta.Thật khó để nhận ra cô và vị Công tước trẻ này bằng tuổi. \”Tôi nghĩ ắt hẳncó lý do nào đó ngài mới đưa tôi ra đây, thưa Đức ngài.\”
Cậu ta nhướn một bên lông mày. \”Có lẽ tôi chỉ muốn trò chuyệnvới một phụ nữ đẹp thôi.\”
\”Ngài rất quyến rũ, nhưng đừng hy vọng tôi sẽ cảm động vì lờinịnh hót như thế. Ngài không phải kiểu đàn ông sẽ thú nhận các bí mật của giađình giữa một phòng khiêu vũ đông đúc.\”
\”Cũng đúng. Nhưng tôi muốn có được sự chú ý từ chị.\”
\”Ngài có thể ghé thăm nhà tôi.\”
Cậu ta bật tiếng cười chua chát. \”Tôi không biết chị có chotôi vào nhà không.\”
Trái tim cô nhảy lên cổ họng. Cậu ta biết những nghi ngờ của vợchồng cô sao? \”Điều gì khiến ngài có ý nghĩ đó vậy, thưa Đức ngài?\”Cô ra vẻ tự nhiên với tất cả cố gắng.
\”Lucien đã đến gặp tôi hôm nay. Chúng tôi… tranh luận vềmột rắc rối xảy ra trong quá khứ. Tôi nghĩ anh ta có thể cấm chị gặp tôi nếutôi có ghé thăm.\”
\”Tranh luận?\”
Cậu ta cho cô ánh nhìn đau khổ dài thượt. \”Được rồi. Chúngtôi cãi nhau.\”
Nghi ngờ cậu ta, cô thoáng nhìn về phía đám đông, tìm kiếm Lucien.\”Anh em lúc nào cùng cãi nhau mà.\”
\”Anh em cùng cha khác mẹ.\”
Cô thở dài bực dọc. \”Rút cuộc ngài muốn nói gì với tôi?\”
\”Tôi muốn nói chuyện với chị về Lucien.\”
\”Thật bực mình. Giờ là gì nữa?\”
Cậu ta trông có vẻ bị sốc trước giọng nói của cô. \”Tôi nghĩmột người vợ sẽ rất háo hức muốn biết về quá khứ của chồng\”
\”Tôi đã biết mọi thứ về quá khứ của chồng tôi rồi, thưa Đứcngài. Và điều đó không ném ngài vào ánh hào quang đâu.\”
Sự tức giận nhen lên trong đôi mắt cậu ta. \”Thật sao? Có lẽchị không nhớ người đàn ông mình kết hôn là loại người nào rồi.\”
Cô nheo mắt khi giận dữ cũng bốc lên trong cơ thể. Cậu ta định bôinhọ thanh danh của Lucien với cô đấy à? Bọn họ đã đủ hiểu để nhìn thấu nhau, vìChúa. Tại sao không một ai chịu để họ được yên? \”Tôi biết chính xác ngườiđàn ông tôi cưới là loại người nào.\”
\”Chị có chắc không? Anh ta đã hủy hoại vị hôn thê củatôi.\”
\”Tôi nghi ngờ điều đó.\”
\”Nó là sự thực.\”
\”Sự thật của ngài thôi. Tôi chắc câu chuyện không còn gì nữa.Buổi tối tốt lành, thưa Đức ngài.\”
Cậu ta tóm lấy cánh tay khi cô định quay đi. \”Chờ đã. Tôimuốn kể cho chị nghe chuyện gì đã xảy ra.\”
\”Vì Chúa!\” Cô ném cho cậu ta ánh nhìn tức giận tột độ.\”Thôi được rồi, tôi sẽ nghe, nhưng đừng nghĩ đến chuyện khiến tôi chốnglại chồng tôi.\”
Nét mặt cậu ta sa sầm lại vì thất vọng, nhưng vẫn gật đầu.\”Được rồi. Tôi được hứa hôn với Victoria từ ngày cô ấy ra đời. Cô ấy luônđược cho là sẽ trở thành Nữ Công tước của tôi, nhưng cái đêm thông báo ngày tổchức lễ cưới, Lucien đã thử quyến rũ cô ấy.\”
\”Ôi, cho tôi xin. Sao anh ấy lại phải làm một chuyện nhưthế?\”
\”Bởi anh ta luôn ghen tị với sự thật tôi là người thừa kếchính thống.\” Cậu ta khinh khinh nhìn cô như thể câu trả lời đã rõ ràng.
\”Ngài lôi cái ý nghĩ vớ vẩn như thế từ đâu ra vậy?\” Côgiễu cợt.
\”Tôi luôn biết điều đó.\”
\”Anh ấy đã nói thế à?\” Cô gặng hỏi. \”Hay đây làđiều ngài tự công nhận với bản thân?\”
\Tôi…\”
\”Chồng tôi là một người đàn ông đáng kính trọng\”, cô lớntiếng cắt ngang. \”Và nếu anh ấy làm một chuyện như thế anh ấy hẳn phải cólý do.\”
Vẻ mặt Robert trở nên bướng binh. \”Gã đàn ông đó là một taytrác táng. Đó là tất cả lý do anh ta cần.\”
\”Không\”, cô rít lên, \”thêm nữa. Giờ anh ấy là chồngtôi\”.
\”Cho đến khi mắt anh ta đi thơ thẩn.\”
Cô bực mình bặm chặt môi. \”Đây chính là lịch sử giữa haingười đấy à? Là người phụ nữ đó?\”
\”Phải.\”
Cô lắc đầu thương hại. \”Được gần sáu năm rồi, Robert. Bây giờanh ấy là người hoàn toàn khác.\”
\”Chị mụ mị vì anh ta\”, Robert khinh bỉ. \”Nhìn chịmà xem, còn trung thành mù quáng hơn cả con chó săn giỏi nhất của tôi.\”
Cô nâng cằm lên hãnh diện. \”Tôi đã được nghe điều đó trướcđây rồi.\”
\”Chị sẽ làm gì khi anh ta làm tan nát trái tim chị?\”Robert bắn trả. \”Anh ta là một tên đàng điếm. Cả hai chúng ta đều biếtđiều đó. Tôi đang cố mở mắt cho chị nhìn s
\”Vậy nói đến sự thật đi\”, cô phản pháo. \”Cậu có thểnói với tôi cậu biết bao nhiêu về những cuộc ám sát Lucien.\”
\”Chị đang nói cái quỷ gì vậy?\” Cậu ta tái mặt khi côtrừng mắt với cậu ta. \”Ai đó đang cố giết Lucien sao?\”
\”Ai đó đã cố giết anh ấy từ năm năm trước, nhưng anh ấy đãsống sót.\” Cô giật tay ra. \”Và ai đó đã thử làm thế hai lần kể từ khianh ấy trở về Luân Đôn. Tôi không nghĩ cậu biết chút gì về điều đó phải không,thưa Đức ngài?\”
\”Chị đang buộc tội tôi đấy à?\” Cơn thịnh nộ lẫn ngạcnhiên vật lộn trên gương mặt cậu ta. \”Chị có điên không?\”
\”Chuyện cậu tức giận với những điều đã xảy ra với cuộc đínhhôn của cậu không có gì là bí mật. Và phải, có lẽ là tôi đang buộc tội cậu đấy.Bởi có ai đó ghét Lucien đủ để giết anh ấy và giờ cậu có lý do hợp lý nhấtrồi.\”
\”Tôi muốn… Lạy Chúa, cuộc nói chuyện này không nằm trong ýđịnh của tôi.\”
\”Tôi chắc là không.\”
\”Đừng lên cái giọng đó với tôi\”, cậu ta gầm gừ.\”Chị là ai mà dám quăng những lời kết tội vô căn cứ đó vào tôi?\”
\”Tôi là vợ Lucien.\” Cô chĩa một ngón tay vào cậu ta.\”Và nếu ai đó định chia rẽ chúng tôi, tốt hơn hết kẻ đó nên nghĩlại.\”
Cậu ta chộp lấy cổ tay cô, cúi sát lại trong một vị trí đầy hămdọa. \”Chị đang dọa tôi đấy à, phu nhân? Tôi cảnh cáo chị, tôi không còn làtrẻ con nữa. Không dễ để biến tôi thành thằng ngốc nữa đâu.\”
\”Và ai là kẻ đang biến ngài thành thằng ngốc vậy?\”Lucien thình lình xuất hiện, nhíu mày khi để ý Robert túm chặt tay Aveline.\”Vui lòng buông vợ tôi ra đ
Robert buông tay và Aveline lao đến bên cạnh Lucien, an lòng bởibàn tay gã đặt lên eo cô. \”Chúng tôi đang nói về quá khứ\”, Robertđáp, một lần nữa lại trở thành vị Công tước ôn hòa, tao nhã.
\”Quá khứ đã trôi qua và kết thúc rồi. Tốt hơn hết nên nghĩđến hiện tại.\” Lucien mỉm cười nhìn vợ. \”Và hiện tại, dàn nhạc đangđịnh chơi một điệu valse. Em có muốn khiêu vũ với anh không, vợ yêu?\”
\”Vâng.\”
Lucien gật đầu ngắn gọn trước đứa em cùng cha khác mẹ của mình.\”Nếu ngài thứ lỗi cho chúng tôi, thưa Đức ngài.\”
\”Đương nhiên rồi.\” Robert phẩy tay xua đuổi, nhưng cậuta vẫn gửi cho Aveline ánh mắt ẩn ý cuối cùng khi Lucien đưa cô đi.
\”Làm sao vậy?\” Lucien hỏi, khi dẫn cô trở lại sàn nhảy.
\”Em cũng không chắc.\” Cô nhìn gã lo lắng. \”Nhưnghãy cẩn thận với cậu ta, Lucien. Cậu ta đang vô cùng tức giận.\”
\”Anh biết.\” Nắm bàn tay vợ, gã quấn cả hai vào điệuvalse. \”Nó trách anh vì để mất vị hôn thê của nó.\”
\”Cậu ta nói anh đã hủy hoại danh tiết của cô ta.\”
\”Cô ta là đứa lăng loàn\”, gã thô lỗ nói. \”Anh chỉmuốn cho nó thấy bản chất thực của cô ta trước khi nó kết hôn với cô tathôi.\”
\”Cậu ta nghĩ anh ghen tị với cậu ta.\”
\”Hầu như không.\” Môi gã cong lên thành điệu cười xấu xa.\”Một cái tước hiệu có hữu ích gì khi anh đã có tất cả mọi thứ anhmuốn?\”
\” mọi thứ ư?\” Cô liếc gã bên dưới hàng mi, rồi chầm chậmliếm môi.
Gã hớp một hơi. \”Có lẽ không phải tất cả mọi thứ\”, gãlẩm bẩm, khi kéo cô lại sát thêm một chút.
\”Chúng ta sẽ phải làm rõ tối nay.\”
\”Chắc chắn rồi.\”
Khi cô khiêu vũ với chồng, Aveline phát hiện Công tước đang rờibuổi vũ hội. Sự ra đi của cậu ta làm vơi bớt chút căng thẳng ám ảnh cô cả tốinay. Cô thư giãn trong vòng tay Lucien, cho phép gã đưa cô vào thế giới của sựtán tỉnh đầy trêu ngươi lúc gã thành thục xoay tròn cô quanh căn phòng. Điệunhảy dần biến thành sự cám dỗ, khiến hết thảy trở nên kích thích hơn bao giờhết bởi họ đã biết những khoái cảm nào đang chừ đợi họ trong phòng ngủ.
\”Trong vòng tay anh, trước mặt toàn giới thượng lưu thế nàycó chút gì đó thật bê bối\”, cô lẩm bẩm, khi điệu nhạc kết thúc.
\”Em phải để dành mọi bản valse cho anh.\”
\”Đồng ý.\” Môi cô cong lên. \”Điều đó sẽ giúp anhkhông phải lôi ai đó ra ngoài thách đấu chỉ vì một điệu nhảy.\”
Gã đưa bàn tay cô lên môi. \”Cuộc hẹn duy nhất lúc bình minhcủa anh là với em, tình yêu của anh ạ.\”
Cô tinh nghịch nhìn gã. \”Nhớ mang súng của anh đến nhé.\”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!