Ba Đêm Định Mệnh - Chương Chương 05 .2 - Phần 01
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Ba Đêm Định Mệnh


Chương Chương 05 .2 - Phần 01



Vào đêm cuối cùng bênnhau, bọn họ thậm chí không vào phòng ngủ.

Luden chiếm lấy cô trongphòng khách, trên chiếc trường kỷ kiểu Pháp, trong nỗi đam mê tuyệt vời chảyxiết khiến cả hai phải kinh ngạc. Một khi cô lấy lại được ý thức Aveline cònphải kinh ngạc hơn nữa khi những món đồ nội thất trông thanh tú như thế khônghề gãy dưới sức nặng của bọn họ.

Sau đó, gã bế cô lên cầuthang – thật là một trải nghiệm lý thú khi được bế trong tay một người đàn ôngnhư thể không trọng lượng – và bắt đầu tất cả lại từ đầu.

Cuối cùng họ nằm quấnlấy nhau trên giường, cơ thể mềm mại ấm áp của Aveline nằm ghé vào vai gã.Chiếc đồng hồ dưới nhà bắt đầu điểm chuông báo nửa đêm.

Chỉ còn vài giờ nữa, côsẽ rời khỏi gã, khoảnh khắc này sẽ không bao giờ quay trở lại.

Gã không thích sự yếuđuối trong con người mình. Vì sao gã lại bận tâm khi mối liên hệ của bọn họ kếtthúc sớm đến thế? Trong quá khứ, mối quan tâm duy nhất của gã là nhân tình củagã thỏa mãn gã trong phòng ngủ và được chiều lòng ở bên ngoài.

Đương nhiên, Avelinekhông phải nhân tình của gã. Họ có thỏa thuận.

Một thỏa thuận đã sắphoàn thành.

Aveline trở mình trongvòng tay gã, mái tóc mượt như lụa quét qua cánh tay khi cô quay lại đối diệnvới gã. Đôi mắt xanh lá vẫn rực rỡ với niềm hoan lạc còn rơi rót lại, và khi gãkhông rời ánh mắt cô, hai má cô ửng hồng.

Gã nên hạnh phúc. Thỏathuận của họ đã trở thành màn tiếp nối thành công và đầy hứng khởi, mà khôngkèm theo những giọt nước mắt hay đòi hỏi từ đôi bên. Aveline đã nhập vai vớilòng danh dự hơn tất cả những người đàn ông gã từng quen, và gã kính trọng côvì điều đó.

Gã không muốn cô đi. Cảmgiác quyến luyến kỳ dị này mang lại một nếp nhăn trên gương mặt gã.

Tiếp xúc nhẹ nhàng từnhững đầu ngón tay cô trên chiếc trán nhăn kéo gã trở về từ dòng suy tư. Cô mỉmcười, nụ cười ngọt ngào, trêu ghẹo cong trên đôi môi. \”Em làm phật ý ngàichăng, nên ngài mới chau mày như thế?\”

\”Không đâu.\”Gã trở về với vẻ quyến rũ tai tiếng và vạch ngón tay trên bờ vai trần của cô,khoe nụ cười tinh quái đã đánh sụp rất nhiều sự phòng thủ ở mỗi cô gái.\”Em khiến tôi rất hài lòng. Thỏa thuận của chúng ta là một thànhcông.\”

Nét mặt cô dao động,nhưng nụ cười vẫn còn kiên định. \”Đúng vậy.\”

Có thứ gì đó bóp chặtlấy trái tim gã. Gã không thích ánh nhìn mông lung thoáng hiện trên gương mặtcô. Gã không muốn điều gì phá hủy đêm cuối cùng họ bên nhau, nên gã tìm cáchchọc ghẹo cô thoát khỏi nỗi sầu muộn của chính mình.

Vòng hai cánh tay quanhngười, gã cọ chiếc má lởm chởm râu vào má cô.

\”Lucien!\” Côthét lên, vặn vẹo trong vòng ôm của gã. \”Buồn quá!\”

\”Vậy sao?\” Gãchộp lấy cái chân đang quẫy đạp của cô và cúi xuống chà chiếc cằm lởm chởm vàolòng bàn chân cô.

Cô cười khủc khích, dùnghết sức lăn úp sấp để oằn mình thoát khỏi gã.

\”Rồi, ngoannào.\” Thả chân cô ra, gã đặt tay lên eo để ngăn cô xoay người và lùa bàntay khác lên đường cong tròn trịa trên mông cô. \”Chúng ta có gì ở đây thếnày?\”

\”Lucien!\” Côcố gắng ngọ nguậy để trốn thoát, nhưng gã đã cúi xuống để ấn một nụ hôn lênxương sống của cô. Cô rùng mình thở gấp và ngừng lăn l

\”Có buồnkhông?\” Gã di chuyển trên lưng cô, rải những nụ hôn từ hông cho đến gáy.

\”Không\”, côthì thầm, những ngón tay bấu chặt lấy tấm khăn trải giường.

Gã quỳ gối và trượt haibàn tay xuống bên dưới, ôm lấy bầu ngực cô. \”Còn thế này?\”

\”Không\”, côtắc nghẹn.

Gã trượt một bàn tay dọcxuống bụng cô, hướng dẫn cô quỳ trên tứ chi, rồi chà xát phần đàn ông trên vòngba mềm mại của cô. \”Và đây nữa?\”

\”Ngừng trêu em đimà, Lucien\”, cô van xin.

\”Được thôi.\”Gã chỉnh lại vị trí, rồi dễ dàng trượt vào trong cô, ngây ngất nhắm mắt khi cơthể cô nâng niu gã trong hơi ấm nóng đầy ẩm ướt. Gã bắt đầu chuyển động mộtcách chậm rãi, và cô lay động theo cùng gã, ép mặt vào giữa những chiếc gối khinhững âm thanh sung sướng khe khẽ vang lên.

Gã giữ hông cô trongtay, phần mông mềm mại tỳ vào bụng gã tạo nên ma sát đầy gợi cảm cho cuộc ái âncủa họ. Tất cả khoái cảm dâng lên quá sớm trong gã. u yếm mông cô, gã đẩy vàomạnh hơn, thét lên hoang dại khi tuôn trào.

Đỉnh điểm của Avelinetheo sau trong chốc lát, cả cơ thể cô run rẩy, ngã sụp trên những chiếc gối,tên gã thoát khỏi môi cô trong một tiếng thở dài thỏa mãn đầy dịu ngọt.

♥♥♥

Bình minh đã đến quánhanh.

Với trái tim nặng trĩu,Aveline lách người khỏi cánh tay đè nặng của Lucien và xuống giường. Kéo nhữngtấm rèm cửa sổ sang một bên, cô nhìn chằm chằm vào vầng dương màu cam mờ nhạtnhích dần trên đường chân trời

Lần đầu tiên trong đời,cô oán hận ngày mới sang.

Họ sẽ chia ly thế nào?Liệu gã có trở nên lạnh lùng và xa cách hay không? Liệu gã có tình cờ vỗ lênđầu hoặc mông cô và cảm ơn vì màn giải lao dễ thương này không? Liệu gã có chogọi xe ngựa, rồi mặc cô tự xoay xở trong khi cô rời bỏ cuộc đời gã?

Trái tim cô gào lên phảnkháng, nỗi sợ hãi ngang dọc khắp người cô. Lạy Chúa, đã quá muộn mất rồi. Cô đãđem lòng yêu Lucien.

Ngu ngốc, con nhỏ ngungốc.

Những giọt nước khiếnđôi mắt bỏng rát, nhưng cô kìm nén không cho chúng rơi xuống. Cô biết rõ hoàncảnh mình đang sa vào. Bởi cô đã trộn lẫn lần qua lại này với sự tinh tế từtình yêu vô vọng với một người đàn ông, cho nên có khóc lóc thì cảm xúc của bảnthân cũng chẳng thu lại được nữa rồi.

Khi cô nhìn chằm chằmvào bình minh quen thuộc, cuộc đời cô độc và cằn cỗi như trải dài trước mắt.

Lucien từ từ tỉnh giấc,cảm giác lơ đẵng như có gì đó bất thường đang xảy ra. Chiếc giường của gã lạnhlẽo và trống vắng. Khi mở mắt, gã nhìn thấy Aveline đang đứng cạnh khung cửasổ, những vệt nắng mai như tráng một lớp ráng hồng lên cơ thể đáng yêu của cô,khiến mái tóc vàng lấp lánh như phủ một màu vàng sậm. Làn môi dưới căng mọngrun rẩy. Cô cắn môi, rồi cụp mắt và xoay người khỏi ánh rạng đông như thể khôngchịu đựng việc nhìn thấy nó thêm nữa.

Rạng đông.

Gã ngồi dậy trên giường.Cô sắp đi. Ba đêm của họ đã kết thúc.

Tiếng loạt xoạt của khăntrải giường lôi kéo sự chú ý nơi cô, cô đông cứng như một chú thỏ vừa nghe thấytiếng bước chân của người thợ săn. Đôi mắt cô mà to hoảng hốt trên gương mặt,những cảm xúc khác nhau nhấp nhô trong đó quá nhanh để gã có thể phân định rạchr

Ngực thít lại, gã siếthai nắm đấm giữa những tấm mền. Gã muốn lôi cô trở lại giường và chặn thờigian, để giữ cô bên cạnh và bên dưới gã vô thời hạn. Gã không muốn cô đi.

Ý nghĩ lạ lẫm ấy bámchặt lấy gã và không sao xua đi nổi. Gã không muốn cô ra đi, để quay trở về vớicuộc đời im lặng khi là con gái của một kẻ ham mê cờ bạc mang tên Chestwick. Côxứng đáng nhiều hơn thế.

Nhưng trở thành tìnhnhân của một tay phóng đãng ô danh có tốt đẹp hơn cuộc sống danh giá của congái một kẻ cặn bã không?

Dày vò, gã chỉ có thểnhìn cô, khao khát điều gì đó không thể định thành lời, như bị xé toạc thànhtừng mảnh nhỏ bởi sự thật đơn giản là họ buộc phải chia xa. Cô và gã đều phảiquay trờ về với cuộc sống của mình. Đó là thỏa thuận. Thỏa thuận hợp lý. Thỏathuận cần tôn trọng. Nếu làm nhân tình của gã, cô sẽ được chăm sóc, nhưng cũngsẽ không bao giờ có thể lộ diện ở những nơi đứng đắn thêm được nữa.

Gã phải để cô đi.

\”Chào ngày mớinào\”, cô thì thào.

Những từ đó như những cúđấm trời giáng vào gã, gã ước có thể ngăn không cho mặt trời mọc. Rằng thờigian có thể ngừng trôi mãi mãi.

Gã không thể dừng thờigian. Nhưng gã có thể đánh cắp một chút trong đó.

Gã vươn bàn tay ra phíacô. Cô ngập ngừng, rồi chạy về chiếc giường và ngã vào vòng tay gã. Miệng họchạm nhau trong sức nóng liều lĩnh đến vô cùng, mỗi một giây trôi qua lại đemhọ gần hơn với khoảnh khắc chia ly mãi mãi.

Gã lướt đôi tay khắp cơthể đã trở nên quá quen thuộc, dùng hiểu biết của mình làm nhiên liệu đốt lênđam mê nơi cô. Gã muốn cô mất trí vì cần gã, thét lên tên gã.

Gã muốn…

Cô đáp lại từng cái vuốtve của gã, dùng tất cả những gì gã dạy cô để thôi thúc khiến gã càng bị khuấyđộng, trở nên cứng rắn và đau đớn. Miệng cô ở khắp mọi nơi, đôi bàn tay nhỏ béhăm hở khi chúng vỗ về và âu yếm da thịt gã. Không thể biết được ai là ngườikích động hơn, mỗi người đều phát điên khi muốn được trao hết cho người kia.

Đôi môi mềm của cô khéplại quanh gã, đôi mắt gã gần như đảo tròn ra sau vì khoái cảm. Quá nhiều. Quánhanh. Gã để bản thân tận hưởng những săn sóc của cô trong chốc lát, rồi miễncưởng lùa tay vào tóc cô để kéo ra xa trước khi gã bùng nổ.

Cô trượt ánh mắt lim dimvề phía gã, làn môi mím lại tinh nghịch. Rồi cô cúi mình và trao cái đánh lưỡicuối cùng, khiến cơn run rẩy xuyên suốt khắp người gã.

\”Cô bé hưhỏng\”, gã lẩm bẩm, khi đỡ mặt cô lên với gã. Sự tự mãn trong đôi mắt côkhông nhầm được đi đâu. \”Muốn chơi phải không?\\\

Cô chỉ cười, làn môicong lên đó hẳn đã khiến Adam dứt trái táo chết tiệt kia cho Eva.

Làm sao trách tên khốnkhổ tội nghiệp đó được. Lucien cũng sẵn sàng dâng cho cô bất cứ thứ gì cô yêucầu. Nhưng những tiếng tích tắc từ cái đồng hồ khốn kiếp kia nhắc gã nhớ khôngcòn thời gian cho đặc ân nào nữa.

Cô có thể sẽ rời bỏ gã,nhưng chẳng khác gì đưa gã lên đoạn đầu đài nếu cô quên lãng gã.

Gã lật người cô lại,duỗi hai cánh tay cô lên đầu, dễ dàng ngăn lại những cố gắng của cô để giảiphóng hai tay. Dùng một bàn tay to lớn giữ chặt lấy hai cổ tay nhỏ nhắn, gãvươn tay kia xuống giữa hai chân cô và vuốt ve.

Cô khẽ rên vì thỏa mãn,hai đầu gối hé mở. Gã nhân cơ hội, nhanh chóng đặt mình vào giữa hai chân nhưngkhông chịu chiếm lấy cô. Gã muốn thế. Mùi hương từ sự sẵn sàng của cô khiến gãmê say và nhận ra ánh nhìn cầu khẩn, yếu đuối trong đôi mắt cô. Nhưng gã muốnlần này kéo dài thật lâu, khiến cả hai quẫn trí vì muốn nhau khi cuối cùng gãcũng thực sự đoạt được điều mình muốn, khoái cảm đó sẽ khiến họ quên hết thếgiới xung quanh.

Khiến cả hai quên đi đâylà lần cuối cùng.

Gã hôn, đầu óc quaycuồng khi cô hôn lại gã theo cách gã đã dạy, những ngón tay yêu cô theo cách côvẫn thích. Hông cô rướn về phía tay gã, van nài câm lặng, nhưng gã hiểu nhữngdự định của mình. Khi gã chấp nhận sự phóng thích của cô, đó sẽ là thứ cô khôngbao giờ quên được.

Mãi mãi.

Gã cắn cổ họng, dái taicô. \”Gọi tên anh đi\”, gã yêu cầu.

\”Lucien.\”Tiếng thở dốc thoát ra khi miệng gã tìm thấy bầu ngực cô. \”Lạy Chúa,Lucien.\”

\”Nói anh nghe aiđang làm chuyện này với em\”, gã rầm rì những yêu cầu hư hỏng và bắt côphải thừa nhận, khiến cô biết ai là người cho cô cảm nhận theo cách này.\”Ai là người đang chạm vào em? Ai là người đang hôn em?\”

\”Lucien\”, hơithở của cô dồn dập. \”Chỉ mình anh thôi.\”

\”Chỉ mình anh thôi\”,gã đồng ý. Phần đùi non mềm mại của cô cọ vào nơi đang căng lên nhức nhối, gãgần như đã mất kiểm soát. Gã rít một hơi sắc nhọn, trấn tĩnh bản thân bằng hàmrăng nghiến chặt và lời nhắc nhở gã đang định cố làm điều gì.

Khốn kiếp, gã sẽ làmđược. Sẽ cho cả hai một kỉ niệm sâu sắc.

Gã nhấm nháp bầu ngực côvà cô ưỡn lưng, thét lên tên gã khi gã tiếp tục tấn công cho đến khi cô tới gầnhơn và gần hơn nữa với đỉnh điểm. Gã cảm thấy xung động quanh những ngón tay vàđột ngột ngừng lại, không muốn cô tìm thấy giải thoát của bản thân quá sớm.

Cô rấm rứt phản đối vàdi chuyển hông một cách van nài trước bàn tay gã.

\”Chưa đâu.\”Với nụ cười xấu xa, gã hôn lên môi cô, nhìn chằm chằm xuống đôi mắt phủ mờ khaokhát. \”Hãy tin anh.\”

Cô gật đầu, nhắm chặtmắt với tiếng rên khẽ khi gã bắt đầu vuốt ve cô lần nữa.

Gã mang cô đến mé vựcthêm hai lần, mỗi lần lại khiến cơn đói của chính gã cồn cào hơn cho đến khihầu như không thể chịu đựng. Trái tím gã đập rộn trong lồng ngực, mồ hôi ướtđẫm lưng và trán khi cả cơ thể run lên với sức ép không được cho phép giải tỏa.

Cuối cùng, gã không thểkéo dài thêm một giây phút nào nữa. Cơ thể gã nắm quyền, tìm kiếm những gì nóthèm muốn, dù gã có nguyện ý hay không.

Gã thả hai bàn tay ra,cô ngay lập tức vòng tay ôm cổ gã. Gã nâng chân cô trên hai cánh tay, ép cô mởcao và rộng, rồi dày vò cả hai người thêm chốc lát bằng cách cọ mình lên lốivào nóng bỏng, ẩm ướt của cơ thể cô.

\”Chết tiệt,Lucien\”, cô lẩm bẩm. Hai bàn tay cô sục sạo trong mái tóc gã, đôi mắt khóachặt vào mắt gã trong nỗi đòi hỏi đầy ham muốn của đàn bà. \”Nhận lấy emtrước khi em chết vì muốn anh.\”

Mệnh lệnh của cô đã phávỡ kiềm chế cuối cùng nơi gã. Gã chiếm lấy miệng cùng cơ thể cô cùng một lúc,nụ hôn tham lam phản chiếu cú đâm dữ dội đầu tiên.

Cô thét lên và oằn người,khuấy động đến mức ngay bước đầu tiên đó thôi đã hất cô qua ranh giới. Cơ thểcô cuộn trào quanh gã khi vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, những ngón tay không rờimái tóc gã.

Gã đẩy chân cô ra xahơn, tự cho phép có thêm một khoảnh khắc thỏa mãn để chung vui với những rungchuyển sâu trong cô. Nhưng chính khoái cảm của gã cũng kìm kẹp gã, ngay ngoàitầm với, khiến gã tìm kiếm nó một cách bất chấp. Sâu hơn. Mạnh hơn nữa. Cáchnày, hay cách khác. Những cú đòn nhanh. Những lần chậm rãi. Gã muốn leo vào bêntrong cô và đằm mình trong mê đắm.

Hét lên tên gã, cô đongđưa vòng hông để gặp những cú đẩy, mang gã vào sâu hơn và sâu hơn nữa, siếtchặt những múi cơ quanh gã. Cô cắn tai gã, trao nụ hôn đói khát đầy phóng túng,ghì h cánh tay ôm và bấu chặt những móng tay lên lưng gã khi cô lên đỉnh lầnthứ hai.

Gã băng qua giới hạn.Với tiếng thét dữ dội, gã trút mình vào cô, trừ cô ra không còn lại gì trongtâm trí bị phấn khích rút sạch của gã.

\”Aveline\”, gãthì thào, ôm riết cô vào lòng, khi vẫn còn run rẩy. \”Aveline.\”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN