Bà Xã, Em Đúng Là Đại Ngốc - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
262


Bà Xã, Em Đúng Là Đại Ngốc


Chương 8


Khi về chỗ ngồi của mình, một đám nữ sinh chảnh choẹ ra chỗ ngồi của cô, bắt đầu nói:

– Mọi người xem này, đây chẳng phải là tiểu thư rẻ rách của Lãnh gia hay sao?

– Không phải là tiểu thư rẻ rách mà là ‘con hoang’ mới đúng

– Lệ Lệ nói đúng

Cô nghe những lời nói này mà tưởng chừng như sắp khóc đến nơi. Đám nữ sinh này thấy cô không nói gì thì càng được đà lấn tới, giật lấy tóc cô rồi hung ác nói:

– Mày đúng là âm hồn không tán. Mau cút đi, đừng có mà bám lấy Nam Cung thiếu gia nữa. Đúng là không biết thân biết phận mà còn mơ tưởng muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng ha

Đúng lúc này, giáo viên bộ môn đi vào thấy bọn họ làm như vậy với cô liền nghiêm giọng quát:

– Dừng tay lại nếu các em không muốn tôi thông báo về cho phụ huynh

Bọn họ nghe thấy vậy thì hừ lạnh 1 tiếng rồi bỏ đi. Cô không chịu nổi uất ức liền cầm lấy cặp sách chạy ra khỏi lớp trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

____________

Trong lớp, giáo viên toán lớp anh đang giảng bài mà anh nghe cũng rất chăm chú. Cô đứng trước cửa lớp anh khóc khiến cho bạn học cùng lớp anh cũng xì xào bàn tán. Thầy giáo thấy vậy thì ra khỏi lớp rồi ra hỏi cô:

– Em tìm ai?

– Huhu… Dương… Dương ca… huhu

– Ý em là bạn học Nam Cung Thiên Dương

Đúng lúc này anh đi ra rồi nói với thầy giáo

– Thầy ah! Em ấy tìm em ạ. Thầy vào lớp trước đi ạ

– Được rồi. Tôi cho em đúng 15′

– Em cảm ơn thầy ạ

Khi thầy giáo đi vào lớp, anh mới nhẹ nhàng hỏi:

– Nguyệt nhi, sao em không ở lớp học mà lại đứng đây khóc?

– Huhu… Dương ca… anh… anh đòi… đòi lại công…công bằng cho em

– Ai bắt nạt em?

-Huhu…

Cô chỉ khóc mà không nói gì cả. Mái tóc thì rối bù xù. Anh nói:

– Anh buộc lại tóc cho em đã rồi đi nha

Cô ngoan ngoãn gật đầu để cho anh buộc lại tóc nhưng cô vẫn cứ khóc mãi.

__________

Đến lớp cô, cô giáo dạy anh văn đang giảng bài, cô như một chú mèo con bị sợ hãi, ôm chặt lấy anh, rồi vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của anh.

Cô giáo dạy anh văn ra hỏi:

– Em tìm ai?

Anh không thèm trả lời câu hỏi của giáo viên mà ôm cô đi vào lớp rồi cúi xuống nói:

– Ai đã bắt nạt em? Em chỉ đi rồi anh xử lí họ

Cô chỉ vào một đám con gái ngồi dưới góc lớp rồi ôm chặt lấy anh mà khóc nức nở mãi. Cô giáo dạy anh văn bất man hỏi:

– Tại sao em dám phá giờ học của tôi?

– Vợ tương lai của em bị ức hiếp nên em tới đòi lại công bằng cho cô ấy thôi. Lẽ nào không được?

Nói rồi, anh lấy điện thoại ra gọi và nói ngắn gọn đúng 2 từ: “lên đây”

Chưa đầy 2′, bọn họ đã lên và anh chỉ vào một đám con gái ngồi phía dưới góc lớp nói:“tuỳ các cậu chơi đùa xử lý”

Nói rồi, anh ôm cô về lớp của mình. Vừa vào lớp, mọi ánh mắt đều dồn về phía anh. Anh mặc kệ bọn họ, để cô ngồi cạnh mình rồi nhanh chóng ghi chép bài trên bảng. Thầy giáo cũng đã ra khỏi lớp nên các bạn nữ lớp anh hỏi:

– Em ấy tên là gì vậy? Trông đáng yêu quá!

– Lãnh Minh Nguyệt, vợ tương lai của tôi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN