Bá Y Thiên Hạ
Chương 46: Gia để phong hậu thật lực cường
Đoạn Vân ngắm nghía hơn trăm Thú Nhân võ sĩ đang nhìn mình sùng kính với ánh mắt tràn ngập kính nể, rất vui mừng khẽ gật đầu. Đứng ở bậc thang cao, Đoạn Vân quay về mọi người vẩy tay xuống ra hiệu cho mọi người im lặng, rồi hắn mở miệng: “Hỡi các hộ vệ dũng cảm của Trung Hoa Gia tộc, xin chào mọi người! Trong khoảng thời gian này bổn thiếu gia thấy rõ sự tiến bộ của các ngươi, ta rất vui mừng khi thấy các ngươi trong một tháng này có khả năng kiên trì chịu được cường lực huấn luyện. Các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi là hộ vệ của Trung Hoa Gia tộc ta, là bảo chứng an toàn cao nhất của Gia tộc. Các ngươi cần phải luôn luôn để ích lợi của Gia tộc đặt ở trên đầu, cho dù phải dùng tánh mạng của chúng ta, chúng ta bây giờ cũng sẽ sẵn sàng hi sinh để bảo vệ nó!”
“Dô dô! Dô dô!” Tất cả Thú Nhân võ sĩ đều đồng thanh hô lớn, dùng một phương thức đặc biệt của bọn họ để biểu đạt lòng trung thành với Đoạn Vân. Độ trung thành của họ với Đoạn Vân tuyệt đối không thể nghi ngờ. Không chỉ vì Đoạn Vân đã giải trừ nô lệ thân phận cho họ, quan trọng nhất là Đoạn Vân dùng thái độ rất thân thiết đối xử với họ. Đoạn Vân là một người hiện đại, căn bản là không hề có quan niệm kì thị chủng tộc và tôn ti giai tầng. Dưới sự giáo dục hiện đại, Đoạn Vân lại được học tập tinh thần “thầy thuốc như mẹ hiền”, luôn luôn tôn trọng tính mạng con người. Do đó hắn làm cho tất cả thủ hạ của mình phát sinh cảm giác thân tình. Đãi nhân dĩ thành, nhân diệc đãi ngã dĩ lễ (dùng sự chân thành đãi người thì người sẽ đối xử tốt với mình)! Ít nhất Đoạn Vân bây giờ vẫn còn giữ được tư tưởng này. Bất quá, sau này khi Đoạn Vân đã hoàn toàn dung nhập vào thế giới này thì sẽ thế nào nhỉ?
Đoạn Vân khẽ gật đầu hài lòng, tiếp theo đem vài bình thuốc đặt trước mặt, quét mắt nhìn một vòng, hắn lớn tiếng nói: ” Để thưởng cho sự tiến bộ của các ngươi, thiếu gia chuẩn bị cho các ngươi một chút lễ vật. Mỗi Đội trưởng xuất nhóm, lên lĩnh một bình thuốc. Tiểu đội Cuồng Chiến Sĩ, bình thuốc này là cho các ngươi.”
….
Sau khi mười hai Tiểu Đội Trưởng trong tay đều đã có một bình Tẩy Tủy Đan, Đoạn Vân kêu họ phát thuốc mỗi người một viên, rồi ra lệnh cho họ uống vào.
Còn Diệp Cô Thành thấy Đoạn Vân một lần cho nhiều người như vậy uống Tẩy Tủy Đan, trong lòng có chút khẩn cấp, vội hô: “Từ từ đã! Thiếu gia, nhiều người như vậy phục dụng, nhưng mà cái…Kia, cái…Kia …”
Đoạn Vân cười cười, nguyên lai Diệp Cô Thành lo lắng không đủ số mao phòng (nhà xí). Đoạn Vân cười cười: ” Yên tâm, đây là bản cải tiến Tẩy Tủy Đan chuẩn bị riêng cho Thú Nhân hộ vệ thôi, trong đó sử dụng máu của Ngưu Ma Vương làm dẫn dược. Hiệu quả có thể còn tốt hơn so với loại Tẩy Tủy Đan trước đây, hơn nữa tẩy cân phiệt tủy xong sẽ không lập tức xảy ra những điều trái ý. Bất quá, chỉ áp dụng được cho Thú Nhân. Nếu để người khác phục dụng có thể sẽ khiến cho đấu khí hoặc là ma lực rối loạn.” Đoạn Vân lần này bế quan đã lấy máu của vài Thú Nhân võ sĩ, Cuồng Chiến Sĩ và Ngưu Ma Vương, Phì Tử, Tiểu Phi Hiệp tiến hành thí nghiệm. Sau đó hắn phát hiện dùng máu của Ngưu Ma Vương làm dẫn dược cho Tẩy Tủy Đan thì sau khi luyện chế đan dược này sẽ rất thích hợp với Thú Nhân, còn dùng máu của Phi Long thì lại có hiệu quả tốt với Cuồng Chiến Sĩ. Nhưng lại phát hiện không ít tộc không có phản ứng. Tỷ như loài người phi thường không thích hợp phục dụng Tẩy Tủy Đan có cho thêm máu thú. Do đó, Đoạn Vân lần này bế quan luyện chế vài loại Tẩy Tủy đan khác nhau. Đoạn Vân luyện chế hai trăm năm mươi lạp Tẩy Tủy đan chuyên dùng cho Thú Nhân, dự định để cho họ phân làm hai lần uống vào, thực lực hẳn là có thể đề cao một giai tầng trở lên. Cũng đặc biệt luyện chế hơn mười lạp giành cho Cuồng Chiến Sĩ sử dụng. Còn Tẩy Tủy đan chính thức thì Đoạn Vân chỉ làm ra năm mươi viên, bất quá loại đan dược này cũng có cải tiến, sẽ không làm cho người ta uống xong có cảm giác như uống thuốc xổ nữa.
Nửa giờ sau, tất cả Thú Nhân và Cuồng Chiến Sĩ đã biến thành một đám “nhọ” da đen Phi Châu. Bất quá thực lực của họ đều được đề cao nhất định. Toàn bộ lục cấp biến thành thất cấp; thất cấp thì đại bộ phận biến thành bát cấp, số ít còn lại đang ở trong giai đoạn biến chuyển; nguyên trước sáu tên bát cấp Thú Nhân lại chưa đột phá, bất quá phỏng chừng cũng sắp sửa rồi. Còn Miêu nữ La Lị cũng tiến hóa rồi. Vì Đoạn Vân thấy nàng là nữ hài tử, vì vậy cho nàng uống một viên nguyên bản Tẩy Tủy đan không có máu của thú nhân, thật không ngờ chỉ cần một viên đan dược mà Miêu nữ trực tiếp trở thành thích khách Thánh cấp ngay. Điều này làm cho Đoạn Vân hơi giật mình.
Đoạn Vân tươi cười, quay về tất cả những Thú Nhân chiến sĩ ở dưới lúc này như đang lọt vào trong sương mù nói: ” Các nam chiến sĩ, các ngươi cần phải cố gắng lên! Người ta là một nữ hài tử mà bây giờ đã là Thánh cấp rồi, còn các ngươi không một ai đạt đến cả. La Lị, sau này làm thiếp thân tùy tùng cho thiếu gia nhé. Mấy người nam giới kia, tưởng ta dọa các ngươi hả!” Miêu Nữ La Lị đứng một bên nghe Đoạn Vân lên tiếng xong, trên mặt nàng hơi ửng hồng, hoàn toàn không còn vẻ mặt hung dữ như bình thường nữa.
Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát rồi lớn tiếng nói: ” Hiệu quả của loại thuốc này thì các ngươi cũng thấy rồi! Các ngươi mặc dù là thủ hạ của ta, nhưng các ngươi cũng không thể hưởng thụ mà không có làm gì. Do đó, ta quyết định: không chỉ có một lần cơ hội phát thuốc, nhưng ta sẽ không có bạ ai cũng cấp đâu… Trong một tháng, ai có thực lực đề cao một lần nữa là có thể được cấp thêm một viên. Do đó, các ngươi phải cố gắng lên! Bằng không các ngươi thực lực chênh lệch càng lúc càng lớn. Còn nữa, các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi không được phép cùng bất luận kẻ nào đàm luận về những việc có liên quan đến thuốc này. Các ngươi hiểu hết chưa?”
“Hiểu rồi!” Tất cả Thú Nhân võ sĩ gầm rống lên. Nguồn tại https://truyenfull.vn
“Tiểu Phi Hiệp!” Đoạn Vân cảm thấy cũng tới lúc phải đề cao thực lực cho ma sủng mới rồi.
“Chủ nhân, Ngài có gì phân phó, có phải là … ách … chủ nhân …” Hôm nay Phi Long cao năm sáu thước giật mình không phải chỉ một hai lần. Nếu không phải mắt thấy tai nghe, hắn cho dù đến chết cũng sẽ không tin là trên thế giới này lại có đan dược kinh khủng như vậy. Một viên có thể trong nháy mắt đề cao thực lực. Càng làm cho hắn khó tin hơn, người chế ra loại thuốc thần kỳ này lại là chủ nhân mà hắn mới bái phục. Cảm giác vừa hạnh phúc mãnh liệt vừa khiếp sợ hoang mang làm cho bát cấp Phi Long choáng váng loạng choạng.
Đoạn Vân lấy ra một bình, nói: ” Đây là mười lạp Tẩy Tủy đan, Phì Tử và Ngưu Ma Vương sau khi dùng mười lạp đã từ thất cấp nhảy lên tới cửu cấp. Phải xem cơ duyên của ngươi thôi.”
“Cám ơn chủ nhân!” Tiểu Phi Long cầm lấy chiếc bình rồi trực tiếp đút cả cái bình vào miệng. Đoạn Vân đang muốn trách mắng, nhưng thoáng nghĩ qua rồi không nói gì thêm. Đối với ma thú này mà nói, nuốt một cái bình chắc chẳng nhằm nhò gì.
“Chủ nhân, chủ nhân, ta và Ngưu đại ca cũng muốn. Chủ nhân, ngươi cũng cho chúng ta vài lạp đi. Tiểu Phi Hiệp vốn là bát cấp, ăn mấy viên không chừng tới Thần cấp rồi? Hắn như vậy sẽ dễ dàng bắt nạt Phì Tử đáng yêu này và Ngưu đại ca trung thực của Ngài đó. Chủ nhân, chúng ta cũng muốn ăn! Chúng ta cũng muốn đột phá đến Thần cấp.” Phì Tử thấy Đoạn Vân đen mười lạp Tẩy Tủy đan cho Tiểu Phi Hiệp, rất là hâm mộ và ganh tỵ, vì vậy lập tức tiểu Phì Tử hóa thành hình người rồi lôi kéo góc áo của Đoạn Vân mè nheo vòi vĩnh như trẻ con, Ngưu Ma Vương cũng nhìn Đoạn Vân với vẻ mặt khát vọng khẩn cầu. Lực lượng cửu cấp đã làm cho Đoạn Vân hơi ăn không tiêu rồi, vậy mà Phì Tử còn muốn hơn nữa. Cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lý, nếu Phì Tử và Ngưu Ma Vương có thể đột phá tới cấp mười, vậy sau này cho dù Tra Lí muốn đối phó với mình, mình cũng sẽ không phải chật vật lắm. Chỉ là không biết còn có hiệu quả hay không nữa mà thôi?
Vì vậy, sau đó Đoạn Vân tiện tay móc ra hai bình Tẩy Tủy đan ném cho Phì Tử và Ngưu Ma Vương. Còn kết quả không phải làm cho Đoạn Vân vừa lòng lắm: Tiểu Phi Hiệp đầu tiên là biến thành một đầu Phi Long thật lớn phải nói là lớn gấp đôi so với lúc trước, tên Tiểu Phi Hiệp nói đó là trạng thái Phi Long vương, sau đó hắn biến thành một trung niên nam tử, thực lực cửu cấp trung giai. Còn Phì Tử và Ngưu Ma Vương không có khả năng đạt tới thập giai, bất quá thực lực đã đến Cửu giai đỉnh cấp hậu kỳ.
Lúc lắc đầu, Đoạn Vân quay về hai thị nữ phía sau nói: ” Liên Na, Vân Vân, phục vụ cho thiếu gia tắm rửa đi, ba ngày rồi không có tắm rửa, cả người không thoải mái a! Đợi đã, hai người vừa tắm cho ta vừa đồng thời phục dụng vài viên.” Đoạn Vân ôm lấy hai thị nữ phía sau rồi đi về phía phòng tắm, cũng không để ý đến đám thủ hạ với ánh mắt kỳ quái dòm mình. Nhưng lúc này Tiểu Bạch không biết từ nơi nào chạy đến, cắn ống quần của Đoạn Vân tỏ vẻ cầu khẩn. Đoạn Vân vừa thấy đã biết Tiểu Bạch cũng muốn Tẩy Tủy đan, cười ôm lấy Tiểu Bạch nói: “Được, cùng đi, từ từ ta cho ngươi, đồ tiểu tử này!”
Liên Na và Vân Vân là hai thị nữ của Đoạn Vân đều là tiểu mỹ nữ trắng trong như nước, nhất là khi Đoạn Vân hào phóng tặng cho mấy viên Tẩy Tủy đan. Vốn da thịt đã bóng loáng nõn nà trong ngọc trắng ngà nay càng trở nên hoàn mỹ vô khuyết. Bất quá Đoạn Vân cũng cố gắng kiềm chế bản thân, đến thời khắc mấu chốt đều lập tức cưỡng chế lửa lòng. Dù sao hai thị nữ mới chỉ có mười sáu tuổi, trong mắt Đoạn Vân vô luận bề ngoài các nàng có thành thục bao nhiêu đi nữa thì cũng vẫn là gái vị thành niên, cũng chỉ là Lolita mà thôi (Workman: các bạn có biết Lolita không nhỉ, nếu không biết thì vào Google mà Search image nhé???). Quả táo còn xanh mặc dù phong vị có khác, nhưng dù sao không ngọt ngào như quả táo chín đỏ được!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!