[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư - Chương 14: Tu Luyện Ở Hắc Vụ Sâm Lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư


Chương 14: Tu Luyện Ở Hắc Vụ Sâm Lâm


Thấy Bạch Quân thất thần Vũ Thiên cũng không nói gì nữa, tính thoát ra ngoài kiếm Thanh Đồng thì nghe một giọng băng lãnh truyền tới:

– Được. Ba năm, ta sẽ ở bên cạnh bảo vệ ngươi ba năm. Sau ba năm ta sẽ đi khỏi. Ngươi phải tìm cách hồi phục linh hồn và thân thể của ta.

Vũ Thiên ha ha cười sảng khoái:

– Ha..Tốt. Ta đáp ứng. Chuyện hồi phục linh hồn và thân thể Bạch tỷ tỷ ta sẽ cố hết sức.

Sau cuộc trò chuyện Vũ Thiên và Bạch Quân, trở lại khu rừng Thanh Đồng đã sửa sang lại hang động cho Vũ Thiên. Vũ Thiên đưa Thanh Đồng loại cây kì lạ có thể giúp Bạch Quân lấy lại được thân thể, dặn dò nàng khi vào lại không gian giới đào một cái hố. Sau đó chăm sóc cẩn thận, hằng ngày dùng khí tức điều dưỡng cho nó. Thanh Đồng nghe một tràng dài mà Vũ Thiên nói nàng gật đầu như dã tỏi. Dặn dò xong hết thảy Vũ Thiên đưa cho Thanh Đồng một quyển trục mà Bạch Quân trước đó đã giao cho nàng. Quyển trục này là nội công tâm pháp ” Thanh Thuần Dược Linh Công ” nó có tác dụng phụ trợ cho loại thân thể Dược linh đồng. Khi Thanh Đồng cầm lấy quyển trục Vũ Thiên đưa ánh mắt nàng sáng lên, vui mừng rối rít cảm tạ Vũ Thiên.

Khi đưa Thanh Đồng vào trong không gian giới, Bạch Quân nói Vũ Thiên đừng quên lấy ma hạch trong đầu ma thú. Nàng đi lại gần xác Lục Cự Mãng, nhìn con rắn to lớn nằm dưới đất Vũ Thiên ngồi xuống cầm lấy cây kiếm trong khoang miệng của con cự mãng nàng rút kiếm ra. Sau đó từ con mắt nó đâm mạnh xuống đầu cự mãng bổ đôi đầu nó, không biết có phải khi cự mãng đã chết da của nó trở nên dễ cắt hơn không mà nàng không cần phải dùng hết sức khi rạch đầu nó. Vũ Thiên đưa tay vào trong đầu cự mãng lấy ra ma hạch, ma hạch màu vàng chỉ nhỏ bằng một hòn bi ve thông thường, phát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt. Hóa ra con ma thú này hệ thổ, năng lượng thổ hệ cung cấp cho nó khiến da nó trở nên dầy hơn khi đấu ở trên đất.

Vũ Thiên cất ma hạch vào trong trữ vật, nàng nghe nói những ma hạch này rất có giá trị khi đổi thành tiền. Ma hạch ma thú càng cao càng có giá trị liên thành. Ma hạch cấp càng cao hình dáng sẽ càng to và càng sáng.

Ma hạch cấp 1 đổi được 20 kim tệ.

Ma hạch cấp 2 đổi được 1000 kim tệ.

Ma hạch cấp 3 đổi được 5000 kim tệ.

Ma hạch cấp 4 đổi được 10 vạn kim tệ.

Ma hạch cấp 5 đổi được 50 vạn kim tệ.

Từ ma hạch cấp 6 trở đi thường thì người ta chỉ có thể vào hội đấu giá mới có được. Từ cấp 6 trở lên muốn có ma hạch theo ý mình để có được nó phải bỏ rất nhiều tiền, có con số lên tới chóng mặt. Thế nên ta tạm thời không nói tới.

Vậy mới nói ma hạch của Hắc Hỏa Xà Hổ ma thú cấp 5 giá trị rất cao. Thế mà Vũ Thiên đoạt đi, khiến cho 2 huynh đệ Trần gia lòng căm tức trở về gia tộc báo cáo. Trần gia cũng vì vậy mà gây sức ép với Dạ gia, Dạ gia vì điều này đau đầu không thôi. Không biết vì lý do gì mà Dạ gia đối phó với mình, không những thế còn bắt tay với Liễu gia chèn ép khiến Dạ gia sứt đầu mẻ trán. Việc này tạm thời nói sau.

Quay trở lại Vũ Thiên sau khi lấy được ma hạch của Lục Cự Mãng, Bạch Quân lại kêu nàng rạch bụng của con cự mãng ra. Lấy mật của nó uống rất tốt cho kinh mạch của nàng, nghe vậy Vũ Thiên thoáng hơi khựng lại, nhưng sau đó cũng không tỏ ra điều gì. Nàng cất đi thanh trường kiếm, xuất ra thanh đoản đao nàng hay dùng đâm thật mạnh vào vùng bụng của cự mãng, máu chảy ra ào ào. Vũ Thiên cũng không dừng lại nàng nhanh chóng kéo nguyên một đường dài, vết đao cắt theo đường Vũ Thiên rạch rớt ra là một đống nhầy nhụa. Tìm tòi trong đống lục phủ ngũ tạng của cự mãng, Vũ Thiên cuối cùng cũng tìm thấy túi mật của nó. Thật khó ngữi. Vũ Thiên sắc mặt không tốt nghĩ:

” Này…nuốt sống a?”

Bạch Quân nhìn bộ dạng chần chờ không khỏi khinh thường nói:

” Ngươi lúc nãy tư thái giết ma thú không sợ chết đâu? Giờ kêu ngươi ăn mật nó mặt ngươi như chịu chết dường như.”

Vũ Thiên lập tức chống trả:

– Ta đây là ghét bỏ nó. Trước giờ ta không thích ăn đồ sống. Cực ghét.

Bạch Quân nghe vậy lập tức hừ lạnh:

” Ngươi muốn mạnh hay muốn yếu cách nhau một ý nghĩ thôi.”

Vũ Thiên nghe vậy cũng cười cười không nói, nàng đương nhiên là muốn mạnh a. Vì lúc trước nàng giết người quá nhiều nên tâm lý của nàng sinh ra đối với thức ăn có mùi tanh tưởi nàng ăn không vô. Bao nhiêu năm nàng hành nghề lúc nào nàng làm nhiệm vụ xong cũng tẩy trần sạch sẽ, không để mùi máu vấy lên đồ của nàng. Vũ Thiên biết mình cũng không có lựa chọn nào khác dằn lại sự buồn nôn ghê tởm của mình, nàng há miệng đem túi mật để vào cổ họng sau đó nuốt vào. Vũ Thiên ngồi xuống nhanh chóng điều tức luyện hóa túi mật.

Sau khi luyện hóa hai canh giờ kinh mạch toàn thân Vũ Thiên như được lưu chuyển, năng lượng trở nên tinh thuần hơn. Các kinh mạch được mở rộng ra nguồn năng lượng theo đó mà di chuyển xung quanh một cách mạnh mẻ và lưu loát. Tuy không giúp Vũ Thiên tăng được cấp nào, nhưng nó giúp nàng cũng cố chắc hơn về cấp bậc hiện tại dù sao nàng cũng mới tăng cấp đây. Vũ Thiên cũng biết việc tăng cấp không thể nhanh chóng sơ xài được, phải từng bước từng bước nóng vội trong tu luyện là đại kị. Bạch Quân cũng nhắc nhở sơ qua với nàng về điều đó.

Vũ Thiên đứng đậy hoạt động chân tay một chút, nàng cảm thấy đói bụng. Dù sao sắc trời cũng sắp tối nàng đi xung quanh kiếm một ít củi khô nướng một ít thịt “rắn” để ăn. Trước mặt có một con sông, nàng cũng không lo về nguồn nước. Sau khi củi khô đã chất thành đống Vũ Thiên sử dụng ma pháp hệ hỏa của mình để đốt củi, nàng lại đi xữ lý một ít thịt cự mãng còn dư lại Vũ Thiên mang cất vào không gian giới. Nàng cũng không biết không gian giới có hay không có thể giữ được thịt tươi sống. Nhưng cũng không thể để một cái xác ma thú trước chổ nàng định cư được.

Ăn uống no nê, Vũ Thiên nhảy lên cây đi về phía hang động của mình, nơi đây đã được Khinh Linh dọn dẹp sạch sẽ. Lấy ra dạ quang thạch có trong trữ vật giới chỉ nàng gắn lên các vách đá, hang động bừng sáng.

Trên đại lục này Dạ quang thạch được mọi người thường dùng để chiếu sáng. Lúc ban ngày, đặt ở dưới ánh mặt trời phơi nắng, đến buổi tối sẽ phóng xạ ra sáng ngời quang mang.

Vũ Thiên đi đến chổ đất bằng tìm một cái nửa thước cao bệ đá, khoanh chân ngồi ở phía trên, tiến nhập vào trạng thái tu luyện. Bên ngoài đã được Bạch Quân giăng kết giới cho nên Vũ Thiên cũng an tâm, không cần phải phân tâm mà chuyên tâm cũng cố nguyên lực trong cơ thể mà mình vừa thăng cấp.

Sáng sớm hôm sau bầu trời trong xanh, không khí tươi mát. Vũ Thiên sau một đêm tu luyện nàng chầm chậm mở mắt, trong đôi mắt đen sáng lấp lánh cuốn hút ấy không hề có sự mệt mỏi mà tràn đầy sức sống.

Vũ Thiên đứng dậy lắc lắc thân hình, có chút mỏi nhừ của mình. Nàng đi ra khỏi hang động, đến con sông trước mặt. Vũ Thiên cúi xuống rữa mặt sau đó đứng dậy với khuôn mặt sảng khoái. Nàng từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra thanh đoản đao, bên môi nhếch lên một nụ cười quỷ dị.

– Đến lúc tu luyện thật sự rồi.

Vũ Thiên cầm chắc đoản đao lao người về phía rừng rậm trước mặt.

Trong liên tiếp 2 tháng tới Vũ Thiên săn giết các khu vực gần đó, nàng liệp sát được 45 con nhất tinh ma thú, nhị tinh có 32 con. Có lần gặp phải tam tinh biết mình chưa có thể đánh lại Vũ Thiên chọn cách tốt nhất là rút lui, sau đó khi nào mình đủ thực lực thử sức cũng không muộn. Hai tháng trải qua này Vũ Thiên hoàn toàn làm chủ được sức mạnh của mình, nàng điều phối nguyên lực và khí lực sữ dụng một cách thuần thục. Bạch Quân còn chỉ cho nàng biết có thể đưa khí lực vào trong vũ khí khi kích phát tấn công sẽ mạnh hơn và gây tổn thương cho đối thủ nặng hơn.

Hai tháng qua liệp sát ma thú khiến ánh mắt và khí tức quanh người Vũ Thiên có phần trở nên u lãnh, lệ khí hơn. Ánh mắt sắc bén hơn trước, chiều cao của nàng cũng được cải thiện, mới chỉ 8 tuổi nhưng chiều cao đã tới 1m4 rồi. So với những đứa trẻ khác nàng cao lớn không ít. Da dẻ trắng hồng, mũi cao môi mỏng, mày kiếm ngũ quan trở nên tinh xảo hơn bớt đi nét ngây ngô trẻ con lúc trước . Thân hình cao gầy, nhìn Vũ Thiên giờ đây không khác gì 14 – 15 tuổi thiếu niên.

Hôm nay cũng như những ngày trước sau khi đi liệp sát ma thú trở về Vũ Thiên tắm rữa sau đó ngồi nướng thịt ăn. Ngày hôm nay nàng gặp được 2 đầu ma thú nhị tinh, một con thuộc hệ hỏa và một con thuộc hệ kim. Tuy rằng nàng thành công giết được 2 đầu ma thú nhưng cũng không dễ dàng gì. Chạm trán được nhiều loài ma thú khiến Vũ Thiên tìm được nhiều đặc điểm và yếu điểm của từng loài, điều này đối với nàng mà nói là vô cùng tốt. Vũ Thiên càng trở nên vui vẻ khi nàng đang dần bước trên con đường cường giả, chỉ có mạnh lên nàng mới có thể tìm kiếm cha mẹ, bảo vệ người bên cạnh mình. Kiếp trước tin tưởng người, để mất đi tỷ tỷ. Kiếp này nàng phải bảo vệ những thứ của nàng, những người quan trọng của mình.

Sau khi ăn uống xong Vũ Thiên quay trở lại hang động tiếp tục ngồi trên bệ đá tu luyện. Nành nhắm mắt lại điều tức, năng lượng tinh thuần từ cơ thể nàng trào ra. Cảm nhận được năng lượng dao động xung quanh nàng, nguyên lực theo trái tim chậm rãi phóng xuất ra tiến vào trong đan điền, lại đi lên trên đỉnh đầu, sau đó theo xương sống, truyền về đến bách hội, lại trở về đến trong đan điền, sau đó chảy trở lại trái tim, cái này chính là một tuần hoàn năng lượng.

Sâu trong tiềm thức Vũ Thiên cảm nhận được năng lượng nguyên tố xung quanh mình, nàng nhận thấy được tám màu nguyên tố đang bay nhảy hình thành một dòng thủy lưu năng lượng, sau đó ngưng kết lại thành một trận pháp đặc thù, hình dạng như một ngôi sao tám cánh. Màu sắc trong trận pháp thật chói lọi, khiến tim nàng kích động nhảy kịch liệt. Vũ Thiên nhận ra đây chính là trận pháp khế ước của riêng mình. Vậy là nàng đã có thể khế ước được ma thú? Vũ Thiên nhất thời cảm thấy vui vẻ, nàng rất mong mình có thể là một ngự thú sư. Là một ngự thú sư mà nói đó là điều tốt nhất, không thể tốt hơn, không phải là vì nó quý hiếm đặc thù nghề nghiệp hay có thể uy phong điều khiển được ma thú. Chí ít nó giúp nàng trở nên mạnh hơn. Vũ Thiên nghĩ có ma thú trợ giúp là có thêm một phần sức.

Kết thúc tu luyện Vũ Thiên đứng dậy, hiện giờ nàng đã có trận pháp khế ước chi linh bất cứ lúc nào cũng có thể khế ước ma thú. Nhưng là…Vũ Thiên nghĩ cần phải tìm một ma thú thích hợp mình, cũng không phải quá yếu đi.

Vũ Thiên rời khỏi hang động, hôm nay nàng đi liệp sát ma thú xa hơn mọi ngày. Hôm nay thật kì quái Vũ Thiên đi xung quang rừng hai canh giờ đến giờ vẫn không hề thấy một ma thú nào. Nàng thầm nghĩ không lẽ có chuyện gì? Vũ Thiên lại tiếp tục đi dò xét xung quanh.

Bạch Quân bổng lên tiếng:

” Cẩn thận, ta phát hiện phía trước có nhiều khí tức ma thú cấp 4,5 thậm chí có cấp 6.”

Nghe Bạch Quân nói vậy Vũ Thiên khuôn mặt biến sắc, nàng chợt đứng lại. Hiện giờ ma thú cấp 4 là quá sức đối với nàng, huống hồ là cấp 6. Đụng độ nhiều ma thú như vậy, Vũ Thiên không chắc chắn mình sẽ an toàn. Nàng lập tức quay lưng bỏ chạy, vừa chạy vừa âm thầm lầu bầu:

” Hôm nay ngày gì mà ma thú cấp nhỏ lại biến mất hết không có một con, ma thú trung đẳng lại cả bầy. Xui xẻo.”

Chạy được 100m lại nghe Bạch Quân nói:

” Ngươi đừng đi nữa. Phía trước ma thú có rất nhiều. Chúng nó đang ở phía trước mặt ngươi cách đây không xa.”

Vũ Thiên đứng lại nhíu mày nói:

” Đằng sau cũng có, trước mặt cũng có, ta đây đi hướng nào? Nếu bị phát hiện ta đây chắc chắn bỏ chạy cũng không được.”

Bạch Quân trầm tư suy nghĩ gì đó không trả lời Vũ Thiên, thấy nàng im lặng Vũ Thiên gấp đến đầu đầy mồ hôi. Hiện tại dù sao 2 mặt đều giáp công đi không được, nàng có không gian giới không phải sao? Trốn trong đó đến khi nào an toàn thì ra. Vừa định vào không gian giới thì Bạch Quân lên tiếng:

” Ta cảm thấy chuyện này rất không bình thường, đàn ma thú này hình như đang đi tìm kiếm gì đó.”

Vũ Thiên cười khổ nói:

” Chuyện này ta cũng không đi tìm hiểu được a. Quan trọng trước mắt là tìm nơi an toàn nha.”

” Ngươi trước chạy về hướng Đông đi, 3 hướng Tây, Nam, Bắc đều có ma thú trung đẳng xung quanh rồi.”

Vũ Thiên nghe vậy liền lao đi, nàng đi được một quãng chợt dừng lại. Vì phía trước mặt nàng là một bãi đá lớn xung quanh cây cối, dây leo mọc chằng chịt. Lại có sương mù dầy đặc, Vũ Thiên hoang mang nhìn. Nơi đây là đâu? Tiểu khu cũng có một nơi kì bí như thế này sao? Do dự không biết nên đi tiếp hay nên quay lại, vì trong khu rừng trước mặt nàng nhìn thấy được khí vụ xung quanh có màu sắc xanh thẫm, nghe Bạch Quân nói đó là độc tố hủ thi, nếu bước vào 7 ngày sau sẽ bị axit ăn mòn thân thể, nếu hít phải khí độc 3 canh giờ sau chắc chắn sẽ chết. Vũ Thiên bây giờ chỉ là huyền giai cấp nàng căn bản sẽ không thể chịu nổi trong 1 canh giờ. Phía sau có ma thú, trước mặt lại gặp sương mù độc tố nàng nên làm thế nào đây?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN