[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư - Chương 18: Hỏa Trận Pháp Và Tiểu Ma Thú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


[Bách Hợp] Thiên Tài Ngự Thú Sư


Chương 18: Hỏa Trận Pháp Và Tiểu Ma Thú


Vũ Thiên đi về hướng Nam khoảng 100 mét thì thấy một ngọn lửa ập đến. Nàng phản ứng mau lẹ, nhanh chóng né sang một bên. Chưa kịp định thần lại tiếp đến một ngọn lửa phía sau lưng hướng về phía nàng. Khó khăn né tránh phương hướng các ngọn lửa đuổi tới. Vũ Thiên cắn răng tức giận nói:

– Trận pháp đáng lý ra phải hóa giải rồi chứ? Đây là làm sao?

Lại một ngọn lửa hướng đến trước mặt nàng. Vũ Thiên chật vật né tránh liên tục, nàng chợt nhớ ra còn có một loại trận pháp mà tỷ tỷ từng nói với nàng. Đó là trận trong trận. Vũ Thiên thở hổn hển nói:

– Đây là trận trong trận sao?

Lại cảm thấy Lão Thiên cứ trêu đùa nàng, vừa mới giải được một trận pháp lại đến một trận pháp khác. Này không phải thử thách sự may mắn của nàng àh? Lần đầu là nàng may mắn biết được nhờ tỷ tỷ, còn hiện giờ…nàng làm sao mà phá đây a. Điên mất thôi!

Ngọn lửa càng ngày càng nhiều theo nhiều phương hướng khác nhau tiến đến phía Vũ Thiên. Sợ lửa đốt tới dược thảo nàng gắt gao ôm trong lòng cùng với tiểu Bạch. Né tránh tới, né tránh lui nếu không phải nàng luyện tốc độ cùng thể lực cho cơ thể này, thì hiện giờ nàng đã bị đốt ra tro. Ngọn lửa mặc dù không đốt trúng nàng, nhưng nó cũng khiến cho da thịt bên ngoài của Vũ Thiên ửng đỏ. Hiện tại nàng tuy đã tẩy kinh phạt tủy nhưng cũng không phải là mình đồng da sắt. Ngọn lửa này cũng không phải bình thường, trong đó còn ẩn chứa năng lượng kinh người, nên Vũ Thiên vẫn bị ảnh hưởng không nhẹ mặc dù đã né tránh được nó.

Vũ Thiên thở hắt ra một hơi nghĩ:

” Né tránh như vầy hoài cũng không phải cách, hiện tại nên làm như thế nào thoát khỏi trận pháp này đây?”

Nàng nhìn xung quanh phương hướng những ngọn lửa được bay đến theo một định luật nhất định. Hơn nữa những ngọn lửa này theo năm hướng khác nhau bay đến. Vũ Thiên ngẫm nghĩ có khi nào nó được dàn trận theo nguyên lý ngũ hành? Nhưng…vấn đề ở đây nàng cũng không biết nên phá giải như thế nào? Nếu phá giải không đúng cách nàng cũng không thể thoát ra khỏi đây, thậm chí còn táng thân trong biển lửa. Nghĩ vậy trong lòng Vũ Thiên cảm thấy lạnh lẽo, nàng cũng không muốn chết như vậy. Thật vất vả để thoát ra đây, giờ lại vướng vào một trận pháp quỷ quái này. Nàng phải cố gắng thoát ra khỏi nơi đây, Vũ Thiên vừa vất vả né tránh những ngọn lửa hướng đến nàng, lại quan sát xung quanh. Theo hướng năm ngọn lửa bay về phía nàng ở đó xuất hiện năm màu sắc khác nhau. Màu đỏ, màu vàng, màu lục, màu nâu, màu xanh nhạt. A…Này không phải tượng trưng cho 5 màu nguyên tố trong ngũ hành sao?

Trong lòng Vũ Thiên cảm thấy nhẹ nhàng đôi chút, ít ra nàng cũng có manh mối để phá trận. Hiện giờ Vũ Thiên đang phân vân, nàng thật sự nên chạy về hướng nào đây? Được rồi, trận pháp là tử trận cũng như lúc đầu vậy, chọn phương án tương sinh mà khoan hỏa sinh gì nhỉ? Vũ Thiên cẩn thận nhớ lại lời tỷ tỷ nàng nói.

Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim.

Vũ Thiên khéo léo né tránh các ngọn lửa hướng về nàng, sau đó nhanh chóng chạy về hướng có màu nâu. Nàng chạm vào luồng khí màu nâu sắc, ngọn lửa đuổi theo phía sau nàng đột nhiên ngừng lại sau đó tan biến. Vũ Thiên thấy vậy nhẹ nhàng thở ra một hơi, thật sự là quá làm khó nàng rồi. Tưởng chừng như đã kết thúc thì xung quanh đột nhiên tối đen như mực, sau đó trước mặt Vũ Thiên bừng sáng một ngọn lửa. Lửa này còn mạnh bạo hơn cả ngọn lửa lúc nãy. Không những chứa năng lượng kinh người còn phát ra luồng khí tức rất âm u, đây rõ ràng là ngọn lửa có thể thiêu rụi mọi thứ, ngọn lửa này có phải hay không là tam muội chân hỏa? Vũ Thiên cảm thấy da đầu tê rần, nhìn cảnh tượng trước mắt khiến Vũ Thiên thật sự cảm thấy sợ hãi. Nàng đây là…phá giải cách thức sai ư? Nuốt một ngụm nước miếng nhìn ngọn lửa phía trước đang dần tiến về phía mình. Vũ Thiên bây giờ cảm giác được cái chết sắp đến với mình, nàng cười nhẹ. Thật trêu ngươi!

Trong lúc Vũ Thiên bần thần không tìm được cách giải quyết, tưởng chừng như đối mặt với cái chết. Nàng nhắm mắt thở dài, sâu trong ánh mắt đen sâu thẳm là sự không cam lòng và phẩn hận. Đột nhiên ở phía sau nàng một bóng đen nhỏ xíu lao ra, bay về hướng ngọn lửa. Vũ Thiên nhất thời giật mình, nàng còn chưa kịp nhìn hình dáng nó, thì nó đã tiến vào ngọn lửa đang bùng cháy ngập trời. Trong ngọn lửa nóng rực ấy, bóng đen bé nhỏ từ một màu đen toàn thân thay đổi thành một màu đỏ rực như ngọn lửa. Vũ Thiên kinh ngạc lẩm bẩm:

– Là ma thú sao? Nó là muốn làm gì? Sao lại lao vô ngọn lửa đó? Không bị đốt thành tro chứ?

Vô số câu hỏi nói ra, nhưng ánh mắt Vũ Thiên vẫn không rời mắt khỏi bóng đen đó. Thật kì diệu, có thể nàng nhìn lầm không? Trước mắt nàng con ma thú có bộ lông đỏ rực ấy đang há miệng, ngọn lửa xung quanh đang bay vào miệng nó. Nó đây là hấp thu những ngọn lửa sao? Chuyện này rốt cuộc là sao đây? Ma thú kia là gì?

Vũ Thiên kinh ngạc đến không thể thốt thành lời. Nàng nhìn chằm chằm ma thú đỏ rực đó, qua nửa canh giờ ngọn lửa to lớn bị ma thú hấp thu cũng từ từ biến mất. Con ma thú thở ra một làn khói, cái lưỡi hồng hào đưa ra liếm mép một cái tỏ vẻ như nó “ăn” rất ngon lành. Sau đó quanh thân thể nó từ bộ lông đỏ rực lại biến trở lại thành bộ lông màu đen tuyền. Đặc biệt là trên đỉnh đầu nó có một viên hồng ngọc đỏ rực như màu lông nó lúc nãy. Không những thế bốn bàn chân lại có đốm lông đỏ. Hình thái nhỏ nhắn tựa như một con sói con. Vũ Thiên mê mẫn nhìn nó, thật sự nhìn nó rất đẹp, có cảm giác muốn ôm vào lòng. Đôi mắt màu lam nhạt của ma thú nhìn Vũ Thiên không rời mắt.

Vũ Thiên cũng không biết đây là thế nào tự nhiên xuất hiện một con ma thú không rỏ lai lịch. Trông hình dáng của nó không phải là ma thú trưởng thành, là loại ấu thú sao? Tuy là nó vô tình cứu nàng, nhưng dù sao nó cũng là ma thú a. Ma thú với nhân loại lại là tử thù của nhau. Nàng cũng không xác định được nó là ma thú gì, nhìn cách nó ăn ngọn lửa đủ biết nó không phải là ma thú tầm thường rồi. Vũ Thiên không dám chắc mình có thể đánh bại nó không, nàng cảnh giác đề phòng nó, mặc dù là ấu thú đi nữa vẫn có sự hoang dã khát máu của ma thú a.

Con ma thú nhỏ xíu mở to đôi mắt nhìn Vũ Thiên, nó từ từ tiến về phía nàng. Vũ Thiên xuất ra nguyên lực, vận dụng nguyên tố hệ kim ở bàn tay.

Hình thành một luồng khí màu vàng hình dáng như một thanh kiếm sắc bén, chờ đợi ma thú tấn công nàng. Nàng sẽ tự vệ.

Chờ đợi con ma thú tấn công hồi lâu, Vũ Thiên vẫn không thấy nó có hành động gì chỉ đứng cách nàng 5 mét mở to đôi mắt lam nhạt nhìn nàng. Thấy vậy Vũ Thiên đầu tiên là kinh ngạc sau đó nàng cảm thấy hiếu kì, nàng thử tiến lên một bước thì con ma thú lập tức né ra xa hơn. Vũ Thiên thấy vậy thử tiến lên hai bước nữa, lần này con ma thú lại nhảy ra càng xa hơn. Vũ Thiên cũng xác định được một chuyện, ma thú này không tấn công nàng, nhưng nàng cũng không thể không đề phòng. Thu hồi nguyên lực, Vũ Thiên cũng không quản đến nó, nếu nó không tấn công nàng vậy thì cũng nên rời khỏi nơi đây. Quang cảnh xung quanh đã hồi phục lại, Vũ Thiên cảm giác được hình như trận pháp đã được phá giải. Cũng may là nhờ con ma thú kì lạ kia nuốt ngọn lửa nên vô tình phá giải được trận pháp, nếu không thì…thật khó mà nói a.

Vũ Thiên xoay người bước đi, hiện tại đã ra khỏi trận pháp. Nàng vẫn đang ở trong khu rừng độc khí, nếu không phải khí tức của tiểu Bạch bao quanh thì nàng chắc chắn đã chết rồi. Vũ Thiên ánh mắt sủng ái nhìn tiểu Bạch đang ngủ trong lòng nàng, thật sự không muốn ôm nó đi như vậy a. Làm vậy thật không đúng, nhưng nàng cũng không còn cách khác hi vọng tiểu gia hỏa này không trách nàng. Nếu không khi ra đến ngoài đợi nó thức dậy Vũ Thiên đem thả nó về lại, dù sao nó ở trong rừng này chắc là nó biết đường về.

Thở dài một hơi, Vũ Thiên tiếp tục tiến về phía trước, đi được một quảng Vũ Thiên cảm nhận được con sói nhỏ kia vẫn đi theo nàng, nhưng vẫn giữ khoảng cách xa chứ không lại gần nàng. Vũ Thiên chợt dừng bước, nàng quay lại nhìn thấy nó đang ở hình thái bốc hỏa. Cảm thấy tò mò sao nó lại theo mình? Nàng nhìn nó, nó cũng đang nhìn nàng. Thật giống như một con chó nhỏ, bất giác Vũ Thiên ngồi xuống tay đưa về phía trước hai ngón tay búng búng tạo ra mấy tiếng.

” tách…tách..tách..”

Miệng nhẹ nhàng nói:

– Lại đây!

Con ma thú nghiêng đầu nhìn Vũ Thiên với ánh mắt khó hiểu, nhưng nó cũng không có tiến đến chỉ nhìn nàng chằm chằm. Vũ Thiên có cảm giác một đàn quạ đen đang bay ngang qua đầu, cái tay đang đưa ra đơ tại chổ. Sau một lúc tâm trạng phục hồi, nàng rút tay về một cách cứng ngắc, rồi xoay người lại bước đi một mạch chẳng buồn quan tâm đến con ma thú nhỏ kia nữa. Được rồi! Nàng cảm thấy nàng rất ấu trĩ nha, sao lại hành động cứ như kêu một con vật nuôi như vậy với ma thú a? Nó không phải là vật nuôi, mà là ma thú…ma thú đấy. Ôi thật là…mất mặt. Cũng không thể trách nàng a, vì từ nhỏ nàng đã thích những động vật như mèo, chó. Đặc biệt là những con vật còn nhỏ. Đó là lý do nàng nhìn ma thú kia nảy sinh một chút thiện cảm.

Lại nói hiện giờ Vũ Thiên đang nhanh chóng lao người đi, nàng cảm thấy khu rừng này thật rộng lớn. Đi 2 canh giờ rồi vẫn chưa thấy đường ra, Vũ Thiên tuy không quay đầu lại nhưng nàng vẫn cảm nhận được con ma thú nhỏ kia vẫn đi theo nàng. Trong lòng nàng vẫn không hiểu nó cứ đi theo nàng lâu như vậy làm gì? Thôi không cần phải quan tâm đến nó tập trung ra khỏi khu rừng này vậy. Nghĩ như vậy Vũ Thiên càng tăng tốc nhanh hơn, nàng cũng không muốn ở lâu trong khu rừng này.

Đi khoảng 3 canh giờ nữa Vũ Thiên cảm thấy hình như con ma thú đi theo nàng có tốc độ chậm dần. Nàng đành mặc kệ vậy, dù sao nó cũng không muốn lại gần nàng. Phía trước mặt cách đây 500m có ánh sáng, Vũ Thiên vui vẻ hơn khi thấy mình sắp thoát ra khỏi khu rừng này, nàng càng tăng tốc nhanh hơn.

Bên ngoài khu rừng lúc này đây Vũ Thiên đã gần ra đến, tuy nhiên với tinh thần lực cực mạnh nàng cảm giác được phía ngoài khu rừng có 2 ma thú cấp 5, đúng là 2 con ma thú lúc trước truy đuổi Vũ Thiên, khiến nàng bất đắc dĩ phải chạy vào trong rừng. Vũ Thiên đứng lại kiếm một góc khuất nàng cẩn thận ẩn tàng khí tức của mình, rồi tản ra tinh thần lực dò xét xung quanh. Thật sự có tới 2 con ma thú cấp 5, 3 con cấp 4, sắc mặt Vũ Thiên trắng bệch. Có thêm ma thú tới đây?

“Này là sao? Sao những ma thú kia lại bao vây xung quanh khu rừng này? A..không lẽ chúng nó là muốn tìm con ma thú kia. Không đúng…khí tức của chúng nó tỏa ra rất hung bạo, không phải tìm mà là đối với ma thú kia có hại đi.”

Sau một lúc lâu, con ma thú nhỏ kia cuối cùng cũng đuổi tới. Nhìn nó có vẻ mệt mỏi, ngọn lửa bao quanh cơ thể của nó cũng không được mạnh mẻ như lúc đầu. Vũ Thiên đứng ở góc khuất nghi hoặc nhìn nó, nàng cũng không muốn ra nha. Con ma thú nhỏ nhìn ngó xung quanh, chắc là đang tìm kiếm thân ảnh của Vũ Thiên. Sau khi nhìn không thấy nàng, nó nhìn thấy ánh sáng trước mặt. Lập tức đi tới, Vũ Thiên nhìn một màn này nàng cũng ngây người, nàng lắc đầu lẩm bẩm nói:

– Không cần quan tâm đến nó, nó chẳng qua là lạc đường đi theo ta là để ta dắt nó ra khỏi đây. Nó mạnh như vậy chắc…chống lại được đám ma thú ngoài kia thôi. Mình có thể lợi dụng nó thu hút sự chú ý của đám ma thú rồi thoát thân.

Vũ Thiên gật gù cảm thấy ý kiến mình đưa ra không sai, nhưng sau đó một giọng nói ở trong lòng vang lên.

” Thật vô lương tâm, con ma thú kia dù sao cũng cứu ngươi một mạng a. Ngươi không những không cứu nó, còn lợi dụng nó? Ngươi cũng thật tốt nghĩ, bên ngoài 2 con ma thú cấp 5, không những vậy còn có 3 con cấp 4. Nó chống đỡ được sao? Không bị chúng nó ăn là may mắn lắm rồi.”

Vũ Thiên lại lắc lắc đầu nghĩ:

” Không được. Không được. Ma thú kia không chống lại được ta chống lại được ư? Lần trước 2 con cấp 5 cũng khiến ta muốn mất mạng, nay thêm 3 con cấp 4. Vậy không phải quá nguy hiểm sao?”

Giọng nói khinh miệt vang lên trong lòng Vũ Thiên.

” Ngươi là sát thủ, có nguy hiểm nào chưa trải qua? Sợ thì sao có thể là sát thủ được? Có phải vì ngươi có lại được mạng sống nên mất đi bản tính sát thủ của ngươi hay không? Thật là hèn nhát.”

★★★ Tác giả:

Lần trước màu của mấy hệ nguyên tố ta có cảm giác không được tốt lắm, nên nghĩ tới nghĩ lui. Rốt cuộc cũng sửa lại. Hai màu thôi là nguyên tố hệ kim và hệ thổ.

Lần trước hệ kim là màu cam, nay ta đổi thành màu vàng. Còn hệ thổ là màu vàng ta đổi lại thành màu nâu nhé!

Thật xin lỗi vì sự bất tiện này. Vì đây là tác phẩm đầu tiên khó tránh sai sót a. Xin cảm tạ đã ủng hộ!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN