Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế - Quyển 1: Chương 6: Nguyệt Thần Sa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế


Quyển 1: Chương 6: Nguyệt Thần Sa


Ân Tử Ly vừa mở mắt thì trước mắt nàng là trần nhà, nàng từ từ ngồi dậy bây giờ đầu Ân Tử Ly rất đau. Một tay xoa đầu tay kia chống giường để ngồi dậy, bây giờ nàng rất yếu, ma lực gần như là cạn kiệt. Do xà đan mới hồi phục nên cơ thể nàng rất yếu không thể sử dụng ma lực nhiều, đột nhiên cửa phòng đột nhiên mở ra, Tử Hạ Vũ hai tay cầm một chậu nước nhỏ có một chiếc khăn trắng trong đó. Vừa đẩy cửa vào thấy Ân Tử Ly đã tỉnh thì đặt chậu nước lên một cái bàn gần đó, nhẹ giọng nói:
– Các hạ đã tỉnh rồi.
Rồi thuận tay rót một chén trà đưa đến cho Ân Tử Ly, Ân Tử Ly cầm lấy chén trà rồi nhìn xuống nước trà
– Sao ta lại ở đây?
Tử Hạ Vũ lại đi đến bên bàn sắc thuốc, vừa sắc vừa nói:
– Lúc ta quay lại thì không thấy các hạ, nên đã đi tìm.
Nghe vậy Ân Tử Ly liền rũ mắt xuống nhẹ đáp:
– Vậy sao.
– Dù sao khiến các hạ ra nông nỗi này cũng là lỗi của ta vì đã không nhắc các hạ cẩn thận với Bạch Tán Hoa này.
Ngưng một chút rồi lại nói:
– Bạch Tán Hoa nghe tên có vẻ vô hại nhưng một khi chạm vào nó sẽ tạo ra một mộng cảnh mà chỉ có người chạm vào mới có thể giải, trong mộng cảnh đó sẽ là tâm ma của bản thân mình.
– Vậy tại sao ngươi không bị gì cả?
Nghe vậy Tử Hạ Vũ cười cười
– Chỉ cần không có tâm niệm gì thì sẽ không có gì đáng phải lo cả.
Ân Tử Ly chỉ uống một ngụm trà rồi lại đặt chén trên một cái ghế cạnh giường nhẹ giọng nói:
– Chắc là ngươi… lúc đó đã nhìn thấy dáng vẻ của ta rồi nhỉ?
Nghe thấy thế Tử Hạ Vũ dừng lại, quay đầu sang nhìn Ân Tử Ly rồi lại quay lại sắc thuốc
– Cũng có thể nói thế… Nói thật thì ngươi lúc đó rất đáng sợ…
Ân Tử Ly đang ngồi trên giường thì từ từ bước xuống, thấy thế Tử Hạ Vũ liền đi đến đỡ Ân Tử Ly:
– Ngươi không thể cử động, nếu không sẽ ảnh hưởng đến vết thương.
Nghe Tử Hạ Vũ nói vậy, Ân Tử Ly liền không cử động nhẹ giọng nói nhỏ:
– Tại sao ngươi không giết ta?
Tử Hạ Vũ ngồi xuống giường cười nhẹ
– Giết ngươi sao? Ta chưa từng nghĩ đến việc đó.
– Tại sao?
– Là một thầy thuốc thì không thể bỏ mặc người bị thương rồi, đó là quy tắc của mỗi thầy y mà.
Ân Tử Ly cứu đầu xuống thần sắc vẫn lạnh lùng như cũ không mảy may biểu hiện chút biểu cảm nào
– Vậy sao. Vây thì Ân Tử Ly ta nợ ngươi một ân tình rồi.
Tử Hạ Vũ từ từ đứng dậy, cười cười rồi bước ra khỏi cửa không quên để lại một câu:
– Ngươi dưỡng thương cho tốt đi, nhớ đừng đi lại quá nhiều. Lát nữa ta sẽ mang thuốc tới cho ngươi.
Mắt thấy Tử Hạ Vũ đã rời đi, Ân Tử Ly dựa vào thành giường, đôi mắt trong sáng kia ngước lên trần nhà rồi lại thở dài. Dù Tử Hạ Vũ đã nói vậy nhưng Ân Tử Ly vẫn xuống giường, nàng đi chân trần xuống dưới đất. Như động phải vết thương, Ân Tử Ly chợt nhíu chặt mày nhưng lại thả lỏng từ từ bước tới cửa sổ. Nhìn những cánh hoa đào đang được làn gió thổi bay đi. Thật là không ngờ nơi đây cũng trồng hoa đào, rồi nàng tựa đầu vào cửa sổ, ánh mắt vẫn như cũ nhìn ra ngoài cửa sổ. Đột nhiên một bóng trắng từ đâu xuất hiện, Ân Tử Ly liền liếc mắt nhìn nhẹ giọng nói:
– Có chuyện gì?
Người mặc áo trắng đứng trước Ân Tử Ly là Mạc Khiết Thần, là cung chủ của Phi Lâu Các. Phi Lâu Các tuy là một nơi thuộc ma giới nhưng lại hoạt động ở nhân giới, mà Mạc Khiết Thần lại là người thận cận nhất đối với ma vương tiền nhiệm, sau khi ma vương mất, ma giới hỗn loạn, lại xảy ra cuộc chiến giữa ma giới và thiên giới, chính Mạc Khiết Thần đã trấn áp những ma tộc có vị thế lớn ở ma giới làm loạn và chờ thời cơ tuyển chọn tân vương ma giới. Tất nhiên chuyện Thương Vũ muốn ghép lại hồn phách cho Ân Tử Ly, Mạc Khiết Thần đều biết, ma lực mà Mạc Khiết Thần sở hữu là có thể nhìn thấy trước tương lai, nhưng cái giá phải trả là mỗi lần dùng ma lực này sẽ bị cạn kiệt ma lực. Thế nên Mạc Khiết Thần chỉ sử dụng khi một sự kiện quan trọng sắp xảy ra, về y thuật Mạc Khiết Thần tuy không bằng Thương Vũ nhưng cũng là thần y có tiếng ở nhân giới và cũng là người mà Ân Tử Ly luôn coi là ca ca của mình thế nên Mạc Khiết Thần mới biết sự tình giữa Thương Vũ và Ân Tử Ly. Nghe Ân Tử Ly nói vậy Mạc Khiết Thần ngồi xuống ghế tự rót cho mình một chén trà rồi cười cười đáp:
– Thứ mà muội nói, ta đã tìm ra rồi.
Nghe thấy thế Ân Tử Ly liền đến gần Mạc Khiết Thần
– Thật sao? Huynh đã tìm thấy nó rồi sao?
Mạc Khiết Thần gật đầu rồi nhìn xuống chén trà nhẹ giọng nói:
– Mảnh Nguyệt Thần Sa đang ở trong hoàng cung, còn cụ thể ở đâu thì ta không biết.
Ân Tử Ly liền cười nhẹ, ánh mắt tràn đầy sát khí
– Ở hoàng cung sao? Không ngờ nó lại ở đó.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN