Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế - Quyển 1: Chương 5: Huyễn cảnh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế


Quyển 1: Chương 5: Huyễn cảnh


– Thật to gan. Là kẻ nào? Kẻ nào dám ra tay tàn độc với nhị muội của ta như thế?
– Xin thái tử điện hạ hãy bình tĩnh, Huyết Tán Cốt không phải là không có giải độc.
Nghe thấy thế Bạch Tử Hy tâm liền dịu xuống, nhẹ giọng nói:
– Thật sao? Ý ngươi là có cách giải sao?
Tử Hạ Vũ từ từ bước tới bàn rồi ngồi xuống, tự rót cho mình một chén trà
– Nhưng thuốc giải e rằng đã không còn.
– Không còn? Ý ngươi là gì?
– Hơn 1000 năm trước, khi trận chiến gữa ma giới và thiên giới đã kết thúc. Khi đó ma giới thua, thái tử Thiên giới đã trộm Phản Hồn Hương của Thiên Hậu để ghép hồn cho tân vương ma giới…
Nói xong Tử Hạ Vũ lại dừng lại uống trà, Ân Tử Ly nghe đến đây cũng chỉ nhàn nhạt, thản nhiên như không gương mặt không biểu cảm từ từ thưởng thức hương vị của trà.
– Việc này khiến Thiên Đế vô cùng tức giận, trong lúc Thiên Đế tức giận thì thái tử Thiên giới đã bước và 10 vòng luân hồi…
Nghe đến đây Ân Tử Ly dừng lại rồi nói nhỏ:
– 10 vòng luân hồi sao? Các hạ đúng là học rộng hiểu sâu.
Tử Hạ Vũ cười cười, đặt chén trà xuống đứng dậy
– Tư Âm công tử đã quá khen rồi, tại hạ chỉ nghe từ sư thúc của ta.
– Vậy bao giờ tại hạ phải gặp mặt sư thúc của các hạ để thỉnh giáo đôi chút.
Tử Hạ Vũ từ từ đi đến bên giường ngồi cạnh nhị công chúa nhẹ giọng nói:
– E là không được rồi, sư thúc ẩn cư đã lâu đến bây giờ vẫn không có tung tích, chuyện này ta chỉ nghe từ hồi còn nhỏ thôi. À, còn về nhị công chúa tại hạ đã có cách giải.
Nghe vậy Bạch Tử Hy nghi hoặc nói:
– Không phải ngươi bảo rằng chỉ có Phản Hồn Hương mới có thể cứu được nhị muội sao?
– Tại hạ chỉ nói với điện hạ rằng thuốc giải không còn nhưng không có nghĩa là không có cách giải.
– Vậy thì làm phiền các hạ.
Tử Hạ Vũ đứng dậy bước đến chỗ của Ân Tử Ly cười nhẹ
– Không biết thái tử có thể đáp ứng yêu cầu của tại hạ không?
– Chỉ cần các hạ có thể cứu được nhị muội, ta đảm bảo sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của các hạ.
– Vậy thì tại hạ muốn Tư Âm công tử theo cùng.
Nghe đến đây Ân Tử Ly ngước mắt lên nhìn Hạ Tử Vũ, đối diện với ánh mắt của nàng là một đôi mắt đầy ý cười.
– Tư Âm công tử biết y thuật nên tại hạ muốn công tử đi cùng để phụ giúp tại hạ một tay.
Bạch Tử Hy thân vẫn mặc hoa phục cười cười từ từ bước ra khỏi phòng nhị công chúa.
– Nếu vậy thì được, các ngươi có thể tới thái y viện để lấy dược liệu ở đó.
Rồi thong dong bước đi, mắt thấy Bạch Tử Hy đã đi, Ân Tử Ly nâng chén trà lên uống rồi lại đặt xuống nhẹ giọng nói:
– Tại sao ngươi lại kéo ta theo?
– Cũng không có gì, chỉ là muốn các hạ phụ một tay thôi. Nghe nói ở phủ nhị công chúa có một nơi có trồng một loại hoa không màu không hương nhưng lại mang một lại kịch độc rất lớn, nhưng khi kết hợp loại hoa này với Bạch Tán Hoa thì sẽ trở thành một phương thuốc tốt.
Ân Tử Ly tay chống đầu, nhìn Tử Hạ Vũ rồi đứng dậy bước ra khỏi cửa
– Vậy thì ta có nhìn thấy một loại hoa màu trắng ở khu rừng phía sau hoàng cung, có lẽ đó chính là Bạch Tán Hoa.
Tử Hạ Vũ cười nhẹ đi theo Ân Tử Ly ra khỏi phòng của nhị công chúa
– Vậy thì phiền công tử dẫn đường.
Chẳng mấy chốc cả hai đã tới khu rừng phía sau hoàng cùng, nơi đây có giăng một kết giới, có lẽ là phòng tránh mấy con ma thú xông vào hoàng cung. Đối với cái kết giới này, Ân Tử Ly hoàn toàn không hứng thú nên tùy tiện xua tay một cái, kết giới liền biến mất, cả hai cùng bước vào khu rừng thì kết giới lại giăng lại như ban đầu. Bước đến một nơi có hai đường rẽ, Ân Tử Ly liền quay sang chỗ Hạ Tử Vũ nhỏ giọng nói:
– Ta quên đường rồi.
Nghe vậy Tử Hạ Vũ gượng cười, rồi lắc đầu
– Vậy công tử đi hướng này, ta đi hướng này, hai người chúng ta chia nhau ra tìm.
Nói rồi cả hai cùng chia nhau ra đi hai hướng, Ân Tử Ly hai tay vẫn ôm đàn thập lục từ từ bước sâu vào rừng, đến khi thấy Bạch Tán Hoa ở bên kia dưới một gốc cây nhưng lại cách với Ân Tử Ly một con suối nhỏ, Ân Tử Ly bắt đầu vận ma lực phi thân sang bên kia. Nàng ngồi xuống nhưng vừa chạm tới cánh hoa thì bản thân nàng thấy bàn tay mình nhuốm đầy máu, chợt nghe thấy có một tiếng gọi quen thuộc:
– Tử Ly… Tử Ly…
Nghe thấy vậy Ân Tử Ly liền quay mặt lại, thấy người gọi tên mình đang chạy đến gần thì bất giác từ đâu hai giọt nước mắt từ khóe mắt nàng bắt đầu tí tách rơi xuống. Nàng khẽ gọi:
– Thương Vũ…
Thiếu niên vừa chạy tới liền đứng trước mặt nàng, gương mặt thanh tú cười nhẹ nói với nàng
– Tử Ly.
Ân Tử Ly vừa định giơ tay ra chạm vào thiếu niên thì ngay lập tức rụt tay lại như sợ hình bóng ấy lại tan biến đi. Nhưng khi nàng vừa rụt tay lại thì một thanh kiếm xuyên qua ngực thiếu niên, máu từ thanh kiếm bắn lên mái tóc trắng và bạch y của nàng. Ân Tử Ly trợn tròn mắt, hốc mắt đỏ lên rồi dần dần mắt nàng đỏ dần lên cho đến khi con ngươi đã hóa thành màu đỏ, dưới tay nàng xuất hiện một thanh kiếm, trên người nàng tản ra sát khí cùng ma khí rất nặng. Ân Tử Ly chạy lên phía trước dùng ma lực cùng thanh kiếm chém chết kẻ vừa đâm vị thiếu niên kia, nàng trầm giọng nói:
– Sao ngươi dám…
Ngay lập tức vài kẻ khác liền xông tới phía sau nàng, nàng liền quay mặt lại, lúc này trên gương mặt tuyệt sắc của nàng là hai dòng máu từ nơi khóe mắt chảy xuống, hoa văn đỏ thẫm lại từ từ xuất hiện trên người nàng lan đến nửa khuôn mặt của nàng.
Tử Hạ Vũ sau khi đã hái xong Bạch Tán Hoa thì quay lại đầu phía khu rừng nhưng lúc ra tới nơi thì không thấy Ân Tử Ly mà kết giới vẫn không có dấu hiệu bị phá hủy. Trực giác của y liền thấy không ổn, Tử Hạ Vũ liền phi thân đến hướng mà Ân Tử Ly đã đi, đột nhiên Tử Hạ Vũ dừng lại
– Cái gì đây? Sao lại có ma khí nặng như thế này?
Liền tiếp tục phi thân lên phía trước, bước tới giữa khu rừng Tử Hạ Vũ liền khựng người. Trước mắt y bây giờ là một đống xác người không biết từ đâu nằm rải rác xung quanh Bạch Tán Hoa mà Ân Tử Ly lại đứng giữa đống xác người đó, nàng lúc này đang đứng quay lưng với Tử Hạ Vũ, bạch y cùng mái tóc trắng đã nhuốm đầy máu. Tử Hạ Vũ bất giác khẽ gọi:
– Tư Âm công tử…
Nghe thấy có người gọi Ân Tử Ly liền quay đầu lại nhìn Tử Hạ Vũ, đôi mắt đỏ như máu cùng mái tóc trắng như tuyết khiến cho Tử Hạ Vũ rợn tóc gáy, gương mặt của Ân Tử Ly lúc này tuy tuyệt sắc khác hẳn lúc nàng gặp mặt Tử Hạ Vũ nhưng bây giờ lại thực đáng sợ, khuôn mặt của Tử Hạ Vũ có vài nét tương đồng với Thương Vũ, thấy thế Ân Tử Ly cười lớn, thanh kiếm trong tay nàng từ từ biến mất, đôi mắt nàng dần hóa thanh đen, hoa văn đỏ thẫm kia cũng đã dần lui xuống, nàng ngồi xuống hai tay ôm đầu gối
– Ha…ha… ha…
Ân Tử Ly một mình cười tự giễu rồi nói:
– Thương Vũ… Ta đã không còn là Ân Tử Ly ngày xưa nữa rồi, ta đã không còn là con gái ngoan của cha ta, muội muội ngoan của ca ca ta… Thậm chí ta còn không còn là con người nữa… Nếu ta không còn chàng nữa… thì ta… còn có thể là gì kia chứ?
Giọng nàng nghẹn lại, nước mắt không kìm được từ khóe mắt nàng bắt đầu rơi xuống thẫm đẫm vào bạch y đã nhuốm máu của nàng. Cây đàn thập lục mà nàng luôn mang theo bên người suốt từ lúc nàng bước vào phủ của nhị công chúa rõ ràng còn đẹp, được bao bọc bên ngoài nhưng bây giờ lại nhuốm đầy máu bên cạnh Ân Tử Ly. Lúc này trời đã tối hẳn, ánh trăng chiếu xuống gương mặt tuyệt sắc kia, rõ ràng là rất đẹp nhưng sao lại mang vẻ ưu thương đáng buồn không cách nào hóa giải thế kia chứ. Bây giờ chàng để nàng chơi vơi, trơ trọi một mình trong một dòng đời bất tử không hồi kết thì nàng biết phải làm sao trong nỗi tuyệt vọng này. Nàng ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng sáng kia, sáng quá, đẹp quá. Không biết đã bao lâu rồi nàng không được nhìn kĩ ánh trăng như thế có lẽ là đã rất lâu rồi, lâu đến nỗi nàng chẳng buồn nhớ lại nữa
– Cái thân xác này là chàng đã dùng cả tính mạng để bảo vệ nên ta… nhất định phải bảo vệ cái thân thể này cho thật tốt…
Đột nhiên trước mắt nàng dần tối lại, trên khuôn mặt tuyệt sắc kia xuất hiện một nụ cười nhẹ. Có lẽ do nàng đã cạn kiệt ma lực rồi.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN