Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế - Quyển 1: Chương 4: Huyết Tán Cốt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Bạch Họa Tiên Sư: Họa Y Chuyển Thế


Quyển 1: Chương 4: Huyết Tán Cốt


Ân Tử Ly vừa thức giấc thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa, nàng ngồi dậy rồi xuống giường, tóc trắng của nàng vì nằm ngủ cả buổi tối mà hơi rối. Ân Tử Ly đi chân trần ra mở cửa, thấy Ân Tử Ly đã mở cửa tiểu nhị hôm qua dẫn Ân Tử Ly về phòng tươi cười nói:
– Khách quan có cần dùng gì không?
Nghe xong câu hỏi, Ân Tử Ly cũng không đóng cửa như tối qua
– Lát nữa, ta xuống sau.
Tiểu nhị chưa kịp phản ứng thì Ân Tử Ly đã đóng cửa lại, thấy thế tiểu nhị liền chản nản xuống lầu. Một lúc sau Ân Tử Ly mở cửa phòng, nhưng lần này dung mạo của nàng khác hoàn toàn với ban đầu chứng tỏ nàng vừa dịch dung xong. Mái tóc trắng được thả xuống, nàng mặc trên người một bộ nam trang màu trắng có vài nét hoa văn đỏ, nhưng diện mạo của nàng lại rất bình thường không tuyệt sắc như ban đầu. Nàng từ từ bước xuống lầu tay cầm một cây đàn thập lục, vừa nhìn là biết nàng là một cầm sư. Vừa ngồi xuống bàn, một nam tử mặc bạch y, vừa nhìn thấy nam nhân này thì nàng ngẩng đầu lên. Thấy rõ diện mạo của nam tử bạch y này thì trợn tròn mắt, gương mặt này có vài nét rất giống Thương Vũ.
– Vị công tử này, không biết tại hạ có thể ngồi cùng các hạ không?
Ân Tử Ly liền bừng tỉnh lạnh lùng nói:
– Tại sao?
Nam tử kia ngượng cười nhẹ
– Như các hạ thấy đó, tất cả chỗ này đều hết chỗ ngồi…
Nhìn xung quanh bàn nào cũng có người mà bàn này lại chỉ có một mình nàng ngồi
– Mời ngồi.
– Đa tạ.
Nói xong liền từ từ ngồi xuống, nam tử trẻ tuổi nhìn đàn thập lục được Ân Tử Ly đặt lên bàn thì cầm chén trà lên nhẹ nói:
– Thì ra, các hạ đây là một cầm sư.
Nàng nhìn thẳng vào mắt của nam tử đối diện nàng, rồi lại nhìn xuống chén trà một lúc sau Ân Tử Ly mới cất tiếng
– Ngươi là cung chủ của Nhất Huyễn Cảnh.
Nghe vậy nam tử kia trầm mặc một lúc rồi cười nhẹ
– Các hạ cứ nói đùa, một đại phu như ta làm sao có thể là cung chủ của Nhất Huyễn Cảnh được.
– Ngươi biết y thuật?
– À, tại hạ nghe nói nhị công chúa bị bệnh nên vào xem bệnh.
Nghe đến nam tử kia định tiến cung thì Ân Tử Ly liền nói:
– Ngươi cho ta đi cùng.
Nam tử kia vô cùng ngạc nhiên nhưng lại cười cười
– Nếu các hạ muốn vào cung, chỉ cần cải trang thành người của ta là được.
– Được.
Không cần nghĩ ngợi nàng liền đáp lại. Đỡ phải mất công xâm nhập vào hậu cung sau đó… thật là phiền phức, nàng cũng không muốn tự rước cái phiền này vào người. Một lúc sau cả hai cùng rời khỏi tửu lâu bước ra phố lớn, chẳng mấy chốc đã tới cổng thành.
– Đứng lại các ngươi là ai?
Một tên lính gầy đứng trước cổng thành chắn đường hai người, nghe vậy nam tử bạch y liền nhẹ giọng nói:
– Tại hạ nghe tin nhị công chúa bị bệnh nên xuống núi tiến cung xem bệnh cho công chúa.
Nghe vậy tên lính gầy kia liền nhướn mày
– Tại sao ta phải tin ngươi.
– Hắn chính là Tử Hạ Vũ, vị thần y mà nhị muội đã mời đến.
Chợt phía sau có tiếng nói kèm theo với một tiếng cười nhẹ, thấy người nam nhân kia dần đi tới thì tên lính gầy kia lập tức cung kính nói:
– Tham kiến thái tử điện hạ.
Thấy thế, Ân Tử Ly lập tức quay lại ánh mắt hiện lên đầy hận thù nhưng rất nhanh đã biến mất. Vị nam tử hoa phục từ từ tiến tới chỗ của Tử Hạ Vũ nhẹ nói:
– Thì ra là đây là vị thần y mà mọi người thường nói, thất lễ thất lễ.
Tử Hạ Vũ cười nhẹ
– Được điện hạ đón tiếp như thế này, đúng là một ân phúc lớn đối với ta.
– Ha, ha, các hạ nói quá rồi.
Rồi nam tử hoa phục liếc mắt nhìn Ân Tử Ly cười cười nói:
– Không biết vị này là…
Không đợi Tử Hạ Vũ trả lời, Ân Tử Ly đã cướp lời cười nhẹ
– Tham kiến thái tử điện hạ, thảo dân là một cầm sư từ xa tới.
– À! Thì ra là một cầm sư. Bao giờ ngươi thử đàn cho ta nghe một bài xem.
Rồi liếc mắt nhìn tên lính gầy lạnh lùng nói:
– Mở cửa thành.
Tiếng của nam tử hoa phục vừa vang lên thì cửa thành lập tức mở ra, cả ba người tức tiến vào. Ân Tử Ly liền cảm thấy bất thường rõ ràng ban nãy nàng còn thấy Bạch Tử Hy đi cùng với vài tên nữa, đáng ra bây giờ bọn chúng nên ở đây hoặc ẩn mình trong bóng tối chứ nhưng bây giờ nàng không hề cảm thấy gì hết. Đang suy tư thì Bạch Tử Hy liền dừng lại quay sang chỗ Ân Tử Ly, nhưng miệng thì cười nhưng mắt của Bạch Tử Hy lại không hề có một ý cười nào.
– Không biết nên gọi vị công tử này như thế nào?
– Người gọi ta là Tư Âm là được rồi.
Chẳng mấy chốc cả ba đã tới phủ của nhị công chúa, vừa bước vào phòng, mùi thuốc nồng nặc tỏa ra khắp căn phòng. Ân Tử Ly nhíu mày, Tử Hạ vũ liền từ từ đi đến bên giường của vị nhị công chúa rồi ngồi xuống một cái ghế cạnh đó. Đặt nhẹ tay lên cổ tay phải, đột nhiên Tử Hạ Vũ đang nhắm mắt thì chợt mở mắt ra rồi đặt tay nhị công chúa vào trong chăn. Đứng dậy nhẹ nói:
– Nhị công chúa đã trúng Huyết Tán Cốt.
Nghe đến Huyết Tán Cốt thì Ân Tử Ly liền ngạc nhiên, đây là loại độc mà nàng từng thử một lần nhưng lại đổ bệnh những một tuần, nếu không phải cơ thể nàng bất tử thì nàng đã chết từ lâu rồi. Bạch Tử Hy đang ngồi trên ghế tay chống cằm nghe đến Huyết Tán Cốt thì đứng dậy, tay đập mạnh xuống bàn, mắt y đỏ ngầu vì tức giận
– Thật to gan. Là kẻ nào? Kẻ nào dám ra tay tàn độc với nhị muội của ta như thế?
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN