[BÁCH HỢP] Vì chúng ta thuộc về nhau - 1.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
168


[BÁCH HỢP] Vì chúng ta thuộc về nhau


1.


“Hứa Mỹ Vy à, em xong chưa vậy hả” Cao Toàn Nam – bạn trai của tôi nói qua điện thoại.

“Em xuống ngay đây” Tôi vội buộc tóc đuôi ngựa rồi vừa cất đồ trang điểm đi vừa đáp sau đó vội vã đi xuống tầng chung cư.

Thật tình thì anh ấy chưa đợi đến 10 phút nữa. Mấy tháng gần đây Cao Toàn Nam luôn luôn bực tức với tôi, thật ra thì tôi biết rõ anh ta đã có người mới nhưng vẫn hẹn hò với tôi. Vì sao tôi biết nhưng vẫn bỏ qua? Nói thẳng là do tôi ế nên mới quen anh ta, lấy mác bạn trai này để ba mẹ không giục tôi hãy đi làm quen với ai đó. Vì vậy anh ta không có lòng chung thủy thì tôi cũng không quan tâm cho lắm. Vốn dĩ cũng chẳng là tình cảm thật lòng.

“Em bước cái chân nhanh lên anh còn có một cuộc họp” Cao Toàn Nam nhíu chặt mày, thò đầu ra cửa xe nói.

Tôi mở cửa xe, bước vào và yên vị tại ghế sau. Đã từ rất lâu rồi tôi không còn ngồi ở ghế phụ bên cạnh anh.

“Đến cả một buổi hẹn hò cũng là do em mở lời, thậm chí anh còn không dành được một chút thời gian nào cho em. Nó làm cho tình cảm chúng mình trở nên xa cách đó anh có hiểu không?”

” Vậy cũng tốt” Giọng anh ta bé đi

“Anh nói gì cơ?” Tôi cố ý hỏi lại nhưng đáp lại tôi chỉ là câu: “Tôi đâu có nói gì? Em cần đi khám đi”

***
Tôi và Cao Toàn Nam đến một quán đồ ăn nhanh. Tôi vừa lấy suất ăn của mình thì liền thấy một người chị thân thiết đang ngồi tại một bàn cách bàn tôi không xa.

Cao Toàn Nam vẫn đang đi lấy suất ăn nên tôi đành đi ra chỗ chị ấy hỏi thăm vì chúng tôi cũng đã lâu không gặp.

“Chào, chị đến đây một mình sao?”

Lý Hoa cười tươi đáp lại: “Chị đến đây với một người bạn nữa. Mấy tháng nay không gặp, em gái của chị trưởng thành ra hẳn haha”

Thật ra thì tôi luôn ăn mặc rất đơn giản, có gì mặc nấy miễn sao vừa mắt là được nhưng hôm nay Hứa Mỹ Vy tôi đây lại nổi hứng mặc chiếc áo sơ mi cách điệu sơ vin với quần bò và giày thể thao nên nhìn có chút khác biệt so với mọi ngày.

“Còn em đến với ai vậy?” Lý Hoa nói.

“A, em đến với bạn trai” Tôi nhìn ra bàn mình ngồi thì thấy Cao Toàn Nam cũng vừa ngồi vào nên nói tiếp: “Anh ấy cũng đợi lâu rồi, vậy em xin phép”

“Em mau đi đi. Bạn chị cũng tới rồi, có gì chị em mình sẽ liên hệ sau nhé” Lý Hoa vẫy tay chào tôi. Tôi đưa mắt qua nhìn, một người con gái có mái tóc nhuộm xám khói để ngắn đang đi tới. Có lẽ là người bạn mà chị Lý Hoa nói.

Tôi về bàn ăn của mình thì thấy Cao Toàn Nam đã ăn hết gần nửa phần thức ăn. Tôi khẽ mỉm cười: “Có lịch hẹn với cô bé nào sao? Ăn mau thế này thì chắc người ta giục lắm rồi nhỉ?”

“Em thì biết cái gì? Tôi đang có một cuộc họp gấp”

Tôi đan tay vào nhau, nói tiếp: “Cao Toàn Nam này, nếu anh có người mới cứ nói là có người mới để tôi còn biết đường chia tay. Dù sao tôi cũng không muốn mang tiếng”

“Vậy chúng ta chia tay. Đây là tôi đá cô trước”

Đến cuối cùng, trong tình yêu, đàn ông vẫn luôn quan trọng về việc “đá người” và “bị người đá”.

Cũng không còn gì để nói với nhau nữa. Anh ta ăn xong liền đi ra khỏi cửa hàng. Ngồi ăn một mình cũng chán nên tôi lại mang suất ăn của mình sang bàn người chị Lý Hoa

“Hai chị không phiền nếu cho em một chỗ chứ?” Tôi nhìn người ngồi đối diện Lý Hoa, quả thật người con gái đó chính là bạn của chị Lý Hoa. Phát hiện ra người đó vừa nhìn mình, tôi liền lảng đi.

Lý Hoa vỗ vỗ tay xuống mặt ghế ra hiệu tôi ngồi. Tôi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh chị Lý Hoa.

“Thế còn anh chàng kia đâu?”

“À, em bị anh ta đá rồi” Tôi nói rồi cười tít mắt.

“Nhìn em không hề giống bị đá chút nào. Con gái ít ra cũng phải khóc lóc vì thất tình chứ?”

“Haha, thật ra thì anh ta chỉ là bình phong để em qua mắt ba mẹ. Chị cũng biết là mấy tháng trước đây mẹ em luôn cằn nhằn như thế nào rồi đấy” Tôi chấm miếng khoai chiên vào bát tương cà sau đó xử gọn

“Cũng không phải được nửa năm rồi sao? Vậy mà lại không có chút nào gọi là thương người ta? Em đúng là kỳ lạ”

“Đến câu “yêu anh” em còn không nói với anh ta nửa chữ” Tôi vẫn tiếp tục ăn khoai chiên.

Bỗng nhạc chuông điện thoại của Lý Hoa reo lên, chị ấy liền đi vào nhà vệ sinh để nghe máy. Lúc này cũng chỉ có tôi và người bạn kia của Lý Hoa vì vậy bầu không khí liền im bặt. Nhìn người ngồi đối diện im lặng bấm điện thoại khiến tôi cũng không dám mở lời. Chỉ dám lặng lẽ nhìn, người con gái này có phong cách ăn mặc rất cá tính, từ đầu tới cuối đều là một màu đen, chiếc cổ trắng nõn đeo chiếc vòng choker gắn chiếc chuông nho nhỏ, tay đeo chiếc vòng tay đan, mái tóc ngắn nhuộm màu xám khói lại càng khiến chị ấy thêm nổi bật. Đôi mắt to nhưng có phần sắc lạnh, sóng mũi cao thẳng cùng đôi môi đẹp tô màu son đỏ sẫm. Ôi! Đây đúng là kiểu người nam nữ đều mê đây mà!

Tôi vẫn mải ngắm người kia cho đến lúc đôi mắt to có phần sắc lạnh ấy ngước lên liếc nhìn tôi khiến tôi trở nên ngại ngùng quay đi, có phần lạnh sống lưng. Chắc rằng chị ấy đã biết và hẳn là rất khó chịu khi một con bé không quen biết cứ nhìn mình chằm chằm.

Lý Hoa quay trở lại. Khuôn mặt trông có vẻ khá nghiêm trọng.

“Có chuyện gì sao?” Người kia lên tiếng khi thấy Lý Hoa trưng lên vẻ mặt đó

“Từ Thẩm Vy à, khách sạn mình đặt tự dưng có vấn đề. Hay là bạn cho mình ở lại thêm một tuần đi” Chị Lý Hoa ngồi xuống bên cạnh người kia rồi liền bám víu nài nỉ, ra chị ấy tên Từ Thẩm Vy. Khi nãy vừa ngồi đây thì Lý Hoa đã bận nghe điện thoại, chưa kịp giới thiệu nên tôi cũng không biết chị ấy tên gì cả.

Vẫn cái khuôn mặt đó, Thẩm Vy đẩy chị Lý Hoa ra: “Không phải tôi đã nói bạn tìm phòng thuê từ tuần đầu bạn mới chuyển công tác về đây sao?”

“Nhưng mà mình quá lười!” Chị Lý Hoa lại bám lại Thẩm Vy: “Mình hứa là một tuần thôi mà, mình thề là khi mình ở lại, nhà bạn đã sạch, sẽ còn sạch hơn nữa!”

“Bạn nói bạn lười mà còn mong sạch hơn? Tôi nói không là không” Thẩm Vy lại đẩy ra lần nữa, sau cùng là lấy điện thoại ra tiếp tục lướt mạng xã hội.

A… Thật là thẳng thắn.

“Lý Hoa này. Nếu một tuần thì em có thể giúp chị. Mặc dù sống cùng bố mẹ nhưng em nghĩ sẽ ổn” Thôi thì tôi sẽ đành làm người hùng vậy.

“Em nói thật ư!? Vậy chị sẽ ngay lập tức chuyển dọn vali qua nhà em!” Sắc mặt Lý Hoa trở nên tươi tắn hơn

***
Về đến nhà, bố mẹ tôi đi nghỉ mát nên 2 hôm nữa mới về còn Lý Hoa thì không nói rõ khi nào chị ấy tới nên tôi đành tẩy trang, mặc chiếc áo phông oversize và quần ngắn sau đó liền thoải mái đánh một giấc đến tận chiều.

Do tôi đã đưa địa chỉ cho Lý Hoa nên chị ấy rất dễ dàng tìm ra, chỉ có điều là nhà tôi nằm ở tầng 3 và từ tầng 4 trở lên mới có thang máy.

Chuông cửa reo lên inh ỏi, có lẽ chị ấy đã đến. Tôi vội vã ra mở cửa thì thấy 2 cô gái, người đứng người ngồi với những vali và túi đồ nặng trịch. Tôi nhận vali từ tay chị Thẩm Vy và đỡ chị Lý Hoa đứng dậy.

“Mời hai chị vào nhà, có hơi bừa bộn một chút”

Tôi lấy 2 cốc nước mát và chút bánh mình làm ra. Chị Lý Hoa vơ lấy bánh và nước, vừa xử sạch vừa nói

“Này Từ Thẩm Vy, bạn có nghĩ tòa chung cư này cần lắp thêm thang máy không?”

“Cái này thì để xem xét lại” Chị Thẩm Vy thở hắt ra, cởi chiếc áo khoác ra và trả lời

Còn tôi hiện tại thì ngây ra, hai người họ bàn về vấn đề này như thể 1 trong 2 là người sở hữu tòa chung cư này vậy.

“Bạn cũng nên về sớm chuẩn bị đi, không phải ngày mai còn có chuyến ra nước ngoài sao?”

Nghe Lý Hoa nói vậy, chị Thẩm Vy lấy đồng hồ ra xem, quả thật đã là 7 giờ tối rồi, sắp xếp hành lý rất lâu và còn phải đi ngủ sớm vì đi chuyến bay sáng sớm nữa.

Thẩm Vy gật đầu một cái rồi nhanh chóng rời đi.

Còn tôi thì dẫn chị Lý Hoa xem nhà để nắm rõ từng khu vực của nhà mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN