Bạch Kiếm Đế - HẮC LĨNH SƠN
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
129


Bạch Kiếm Đế


HẮC LĨNH SƠN



Hắc Lĩnh Sơn cách thành cửu sơn hơn sáu mươi dặm về phía tây,là một dãy núi liên miên kéo dài vô tận mà chưa ai có thể vượt qua được.

Trong hắc lĩnh sơn có rất nhiều linh tài, dược thảo quý hiếm nhưng đi kèm với nó cũng có vô vàn nguy hiểm, nói nguy hiểm là vì trong núi có rất nhiều thú dữ và yêu thú, tuy bình thường yêu thú ở sâu trong sơn mạch nhưng thỉnh thoảng cũng có vài con đi lạc ra ngoài sơn mạch.

Yêu thú khác với thú dữ bình thường là đã sinh ra một phần linh trí có thể hấp thu nhật nguyệt nâng cao tu vi.

Một mối nguy hiểm nữa là tới từ con người. Bình thường có rất nhiều tu sĩ vào núi tìm linh dược,việc giết người đoạt tài vật xảy ra như cơm bữa.

……….

Trấn hắc lĩnh, một thiếu niên nhìn có vẻ phong trần đang giắt ngựa bước đi trong trấn.

Thiếu niên này đúng là Dương Thiên đang trên đường đi tới hắc lĩnh sơn,sau sự việc từ hôn tại Dương gia cũng đã được nửa tháng hắn quyết định một mình tiến về hắc lĩnh sơn.

Ban đầu hắn cũng định nói cho phụ thân và mẫu thân nhưng hắn sợ họ biết nhất quyết lại không cho hắn đi nên chỉ để lại một phong thơ nói là muốn ra ngoài rèn luyện mấy tháng bảo bọn họ không cần phải lo lắng.

Mất mấy ngày đường hắn mới tới được trấn hắc lĩnh,kỳ thực đây không nên gọi là trấn mà phải gọi là thành hắc lĩnh mới đúng.

Để tránh xảy ra tình trạng yêu thú tràn ra tấn công, trấn hắc lĩnh được bao quanh bởi tường thành cao mấy trăm mét,trải dài mấy dặm.Trong trấn người đi lại cực kì đông đúc,hai bên hàng quán mọc lên san sát buôn bán đầy đủ các mặt hàng. Trong trấn có đầy đủ khách sạn,tửu điếm còn có mấy cứ điểm của các thương hội chuyên thu mua tài liệu yêu thú và dược liệu của tu sĩ mang ra từ hắc lĩnh sơn.

Bây giờ đang là buổi sáng sớm người qua lại trong trấn rất đông đúc,có những tốp năm,tốp ba người kết bạn tiến về hắc lĩnh sơn.

Dương Thiên thấy bụng đói cồn cào liền ghé vào một khách điếm bên đường.

Vừa mới bước vào tiểu nhị bộ dáng tươi cười chạy ra.

-Khách quan ,người cần thuê phòng hay dùng bữa?

-Cho ta một gian phòng bình thường,tiện thể ngươi kiếm một nơi chăm sóc ngựa dùm ta.Vừa nói Dương Thiên liền ném cho tiểu nhị một lạng bạc.

-Vâng …vâng thiếu gia yên tâm..tiểu nhị mừng rỡ đáp.

Bước vào phòng quăng tảy nải xuống giường tắm rửa sạch sẽ một hồi Dương Thiên bắt đầu ngồi lại suy nghĩ những hành động tiếp theo cần làm.

Đây là thói quen của hắn mấy năm gần đây,Thường thì mỗi lần muốn làm chuyện gì hắn đều ngồi lai suy nghĩ ra những tình huống có thể xảy ra và cách xử lí tình huống tốt nhất.

Ban đầu hắn định trực tiếp tiến nhập hắc lĩnh sơn nhưng sau một hồi nghĩ lại,hiện tại đang là lúc người đông đúc tiến vào hắc lĩnh sơn,hắn lại một thân một mình thực lực thì yếu,nếu tiến vào dễ bị người khác chú ý.Tại một nơi long xà hỗn tạp tâm tư của người khác hắn lại không thể không phòng được.

-Để buổi trưa lúc người vắng không ai chú ý liền tiến vào a.

Suy nghĩ xong hắn liền bắt đầu nhắm mắt vận chuyển khí huyết củng cố căn cơ của bản thân.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN