Bán hạ
Chương 13: Đam mê của anh
Cuối giờ, tôi được phân công trực nhật lớp. Tôi ở dưới cặm cụi lau nhà, Lục Cẩm Chi trên bục giảng phụ tôi lau bảng. Cửa lớp có tiếng gõ cửa, Lục Cẩm Chi reo lên vui sướng, ” A! Anh Cố Luân! ”
Anh Cố Luân đi vào, nhìn tôi lại nhìn Lục Cẩm Chi. Anh khẽ xoa đầu cô ấy, cười nói, ” Em ra ngoài một chút được không? Anh có chuyện cần nói với Tiểu Nguyên. “
Lục Cẩm Chi có chút thất vọng nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ đi khỏi lớp. Lúc ra cô ấy còn cẩn thận đóng cửa lại.
Cố Luân tới gần chỗ tôi. Tôi chưa đoán được anh vì việc gì mà gặp riêng tôi.
” Cảnh Thần và bọn anh bị gạch khỏi danh sách rồi. ”
Tôi ” a ” lên một tiếng, ” Em tính cùng anh ấy đi xin. “
” Thật ra chuyện anh cần nói là chuyện khác. ”
Tôi nghệt mặt. Anh là đang trêu đùa tôi sao.
” Anh biết Tiểu Chi thích anh, hơn nữa còn thích từ trước. ”
Tôi cười hì hì. Cái cô ngốc này, lại để người ta phát hiện ra tình cảm sớm đến thế. Giờ người ta tìm đến tận cửa từ chối rồi này.
” Anh có người trong lòng rồi, cho nên… “
Bản thân tôi tự cảm thấy đau lòng cho Lục Cẩm Chi. Ngay từ đầu đã khuyên cô ấy nên từ bỏ rồi mà.
” Em biết rồi, em sẽ nói với cô ấy. “
” Em không hỏi người đó là ai à? “
Là ai cũng đâu liên quan đến tôi. Tốt nhất tôi không nên biết quá nhiều, mất công kể ra lại làm Lục Cẩm Chi buồn.
” Người trong lòng của anh là… “
Câu nói mập mờ của Cố Luân làm tôi nghi ngờ. Nghĩ đến mọi cái tên có thể nhất, từ hoa khôi của trường cho tới mấy cô bạn gái xinh xinh bên cạnh anh. Đừng nói là tôi nhé?
” Cảnh Thần! ”
” Cái gì cơ? ” Tôi gần như hét lên. Cái tên quá ngoài dự đoán rồi. Bảo sao mỗi lần nhìn Cảnh Thần ánh mắt anh đều trìu mến như thế. Tôi biến thành nữ phụ đam mỹ rồi sao?
Cố Luân cười lớn, anh cốc đầu tôi một cái, ” Em cái gì cũng tin người à? ”
” Anh dám chỉnh em! ” Tôi phồng má giận dỗi.
” Anh cũng biết Tiểu Chi trước rồi, cô ấy hay đi cùng chuyến xe buýt với anh, anh phát hiện hay ngắm anh nữa. “
Anh Cố Luân rất tự nhiên cầm lấy cây lau nhà giúp tôi lau.
” Ý của anh là? “
” Dù sao để Tiểu Chi mở lời trước thì cũng không hay. Nên anh muốn nhờ em giúp đỡ… ” Nói đến đây anh hơi đỏ mặt.
Tôi hiểu ra tất cả, trong lòng thầm sung sướng. Lục Cẩm Chi ơi là Lục Cẩm Chi! Xem xem bạn tốt của cậu đã biết được chuyện tốt gì này.
” Cố đại ca! Tiểu muội đây rất sẵn lòng hợp tác cho hai người. ” Tôi bày ra bộ mặt lưu manh.
” Với điều kiện, không được nói cho ai biết. Đây chính là bí mật. ”
Tôi vỗ ngực tự hào, ” Cứ tin ở em. Nếu không tin nữa chúng ta kí khế ước. ”
” Không cần đâu, anh tin em. ”
Tôi tâm tình tốt lên. Cảm thấy bản thân sắp làm được một việc trọng đại cho người bạn yêu quý nhất của mình. Lục Cẩm Chi à! Cậu cố chờ đi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!