Bản Năng Si Mê - Chương 23: Chương thứ 3 sau khi lên vip
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
25


Bản Năng Si Mê


Chương 23: Chương thứ 3 sau khi lên vip


Nhưng nhìn thấy dáng vẻ bạn học Đinh Duệ Tư thề sống chết chiến đấu vì vinh dự của cậu, Lạc Ngu chỉ đành bày tỏ nội tâm bằng ánh mắt phức tạp, nhìn chỗ ghế trống cạnh Thang Nguyệt.

Thang Nguyệt cũng ôm điện thoại nhanh tay gõ chữ, hành vi đối xứng với Đinh Duệ Tư.

Trên sân khấu Trì Mục nói xong một chữ cuối cùng, hơi cong thắt lưng với thính phòng. Dưới sân khấu lại vang lên tiếng vỗ tay, Lạc Ngu vỗ tay theo. Sau đó ánh đèn sáng lên, âm nhạc kết thúc vang lên, giáo viên các lớp tổ chức cho học sinh về lớp.

Tổ đạo cụ nhắn tin sẽ dời trống về phòng âm nhạc, Lạc Ngu không cần đi.

Trì Mục không quay lại đội ngũ, hắn bị người hội học sinh giữ lại cạnh bục, hình như đang thương lượng chuyện gì đó.

Lạc Ngu dọc theo đội ngũ ra cửa, lúc đi ngang qua Trì Mục, xấu xa kéo kéo góc áo hắn.

Cậu muốn lén lút làm rồi thu tay, Trì Mục quay đầu, chỉ kịp thấy bóng dáng cậu lẫn trong đám người. Chiều cao của Lạc Ngu làm cho cậu rất nổi bật trong đám người, hắn liếc mắt một cái là thấy được.

Đinh Duệ Tư không chết tâm chiến đấu, đáng tiếc lúc xếp hàng không tiện chơi điện thoại, cho nên cậu ta chỉ đành tạm thời kiềm chế.

Các lớp quay lại phòng tự học, chủ nhiệm lớp đi vào dặn mấy câu ngày nghỉ nhớ hoàn thành bài tập, chú ý an toàn, sau đó cho một đám trẻ con vội vàng đi về.

Đồ đạc thì mọi người đã thu dọn xong từ lúc tự học buổi sáng, Đinh Duệ Tư lại thu dọn đồ hôm nay phải mang về, sách tự học thì sáng hôm nay cậu ta lấy của Lạc Ngu để ra dáng.

Trên bàn Trì Mục còn mấy quyển sách, Thang Nguyệt giúp hắn cất vào túi sách, cùng Ngụy Kha rời khỏi phòng học.

Lạc Ngu đeo cặp sách, hai tay Đinh Duệ Tư trống trơn, lấy điện thoại ra lại lên diễn đàn.

Nhìn bài post mới nhất, Đinh Duệ Tư kêu lên.

“Anh Ngu, nãy ông kéo góc áo Trì Mục hả?”

Lạc Ngu cả kinh: “Sao ông biết?”

Đinh Duệ Tư giơ điện thoại trước mặt Lạc Ngu: “Ông xem đi, có cả bài post đây này.”

【 Nam thần giao lưu mẹ ơi sợ quá, các chị em mau vào xem! 】

Lạc Ngu: “Nam thần giao lưu là sao?”

Đinh Duệ Tư: “Ừm thì là, là tiêu đề dành cho hai người không hợp nhau, nếu ông không biết thì tìm đi, có mấy chục cái đấy.”

Lạc Ngu ấn vào bài post, thấy một chuỗi dài.

Chủ post: Hôm nay tôi đứng ở đội ngũ xếp hàng gần lớp 11-1 đoán xem tôi thấy gì tôi thấy Lạc Ngu kéo áo Trì Mục á á á á á á á

1L: Chúng tôi nợ cô mấy dấu chấm câu à?

Chủ post reply: xin lỗi tui quá kích động

2L: Lạc Ngu ra tay trước đúng chứ, hội trưởng của chúng tôi tốt tính lắm, chắc chắn là lười so đo với người như thế

3L: Hu hu hu cục cưng Ngư Ngư(*)ngay cả khiêu khích cũng đáng yêu như thế, tui rất muốn ảnh đến kéo góc áo tui! Tui sẽ ôm ảnh đến chớt! (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwk.com jingjia, những nơi khác là ăn cắp)

(Ngu虞 và Ngư鱼 phát âm giống nhau – yú)

4L: Em gái lầu trên nghĩ cái rắm á, chị đây đã nằm trong lòng Ngư Ngư rồi!

5L: Lạc Ngu một ngày không ngứa tay thì khó chịu à? Mỗi lần có mâu thuẫn đều là cậu ta gây sự trước đúng chứ?

6L: Kéo góc áo là chuyện nhỏ, fan hội trưởng các cô tim thủy tinh như người ta chắc, tuyết trên núi cao chạm cái là tan, sao không chạy về chui vào tủ lạnh luôn đi đỡ để nhân gian làm anh ta không sạch sẽ.

Kế tiếp là mấy chục bình luận chiến đấu, làm cho Lạc Ngu thầm nghĩ đến câu nói “mẹ tôi bị sốc”(*).
(Ngôn ngữ mạng, xuất phát từ bản dịch sai tự động, sau này được dùng để biểu đạt cảm giác bị sốc)

Lạc Ngu gian nan nuốt nước miếng: “Bình thường cũng thế à?”

Đinh Duệ Tư: “Đúng vậy.”

Lạc Ngu: “Nếu tôi lên nói tôi và Trì Mục là anh em tốt thì sao?”

Đinh Duệ Tư kinh hãi: “Không cho ông lên!”

Đinh Duệ Tư không cần nghĩ ngợi đã nói: “Nếu ông nói thì fan Trì Mục sẽ thắng lợi toàn diện, lúc đó không biết họ vênh váo tự đắc thế nào đâu. Họ khinh thường chúng ta!”

Lạc Ngu nhìn anh em tốt tức giận bất bình, vội vàng gật đầu.

Dù sao trong lòng cậu và Trì Mục biết quan hệ của họ là được, tuy rằng không biết đám em trai em gái này sao lại ầm ĩ thế. Lạc Ngu không rõ, trả điện thoại cho Đinh Duệ Tư, rời xa gió tanh mưa máu.

Hai người họ ra khỏi tầng, dọc đường đi Đinh Duệ Tư xem điện thoại. Lạc Ngu đút tay vào túi quần nhìn cậu ta, sợ Đinh Duệ Tư vấp ngã. Vốn đã không thông minh rồi, không thể ngốc đi.
Đinh Duệ Tư nhìn điện thoại không biết thấy cái gì, liên tiếp nói ba câu đậu má tỏ vẻ khϊếp sợ.

Đinh Duệ Tư: “Cái gì vậy hả! Thế mà lại muốn làm gay!”

Lạc Ngu: “Hả?”

Đinh Duệ Tư: “Không sao không sao, tôi khϊếp sợ một tin tức.”

Đinh Duệ Tư cố gắng che giấu biểu cảm, không muốn làm cho Lạc Ngu nhìn thấy bài post này.

【 Trì Ngư trong em có anh, post CP không thể chia lìa】

Chủ post: Đọc bài post cách vách có cảm giác! Tui đã muốn làm cái này rồi, hôm nay mới quyết tâm làm! Tình yêu song A tuyệt mỹ! Tiểu Ngư kéo góc áo Trì Trì quá đáng yêu, cp thần tiên!

1L [ chủ post ]: công cấm dục cao lãnh nhã nhặn x thụ mỹ nhân ngầu lòi bạo lực, tui xong rồi đó các chị em!

2L: còn làm như vậy được hả???

3L: trong em có anh ♂

4L: oan gia biến thành tình nhân, tui cũng thích! Tui thích gặm kiểu này!

Đinh Duệ Tư càng đọc càng giận, những người này sao lại thế! Bảo Alpha yêu Alpha? Kỳ cục quá rồi đấy!
Đinh Duệ Tư gõ màn hình một hồi, nhắn một đoạn thật dài.

Nhóc đáng yêu vị quýt: Tôi thấy các cô chưa từng làm Alpha phải không, biết pheromone bài xích nhau nghiêm trọng thế nào không? Cho dù là anh em tốt cũng không thể trở thành tình nhân, nếu làm gay thì đáng sợ lắm đấy!

Đinh Duệ Tư chờ chủ post đáp, kết quả phát hiện bình luận của mình bị xóa.

Chủ post: Trả lời thống nhất, tất cả ngôn luận phản bác sẽ bị xóa. Bài post tìm niềm vui, đừng vào để bị xóa, một người đến tôi xóa một người.

Đinh Duệ Tư không chịu thua, lại trả lời.

Đại khả ái vị quýt: Hơn nữa vì sao không phải Lạc Ngu ở trên! Lạc Ngu mới là A nhất! Lạc Ngu mới là công không được phản bác! Anh Ngu nhà tôi không ngầu hả! (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwk.com jingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Đinh Duệ Tư: “A a a a a! Lại xóa mình!”

Chủ post: Lại trả lời thống nhất, không chấp nhận nghịch cp, thích Ngư Trì thì tự mở một bài post đi, đừng có lượn ở bài post của tôi. Tôi cứ thích công cao lãnh lạnh lùng cấm dục bình tĩnh quân tử, nhưng chỉ cần đụng tới bạn đời sẽ hóa thân thành điên ghen cuồng ham muốn chiếm hữu max, nghĩ mà tôi lại thấy buồn cười hi hi hi

Nhị Ti sắp tức chết rồi! Hận không thể cách màn hình đại chiến ba trăm hiệp với chủ post nói cho chủ post biết Lạc Ngu mạnh cỡ nào!

Đinh Duệ Tư nhìn Lạc Ngu, vẻ mặt bi phẫn: “Yên tâm đi anh Ngu, vì trong sạch của ông, tôi sẽ chiến đấu tiếp!”

Lạc Ngu: ?

Lạc Ngu quyết định lấy điện thoại ra chơi, Đinh Duệ Tư có ngã thành gà mờ thì chỉ số thông minh cũng không giảm được.

Lúc Đinh Duệ Tư vì tình huynh đệ xông vào thiên nhai, mở một bài post, quý danh dùng để phản đối CP Trì Ngư. Lúc cậu ta dùng tài khoản ảo làm fan cp Ngư Trì, Lạc Ngu đang nhắn tin với Trì Mục.
【 Trì Mục 】: Ra trường chưa?

【 Lạc Ngu 】: Ừ, làm sao thế?

【 Trì Mục 】: Trên đường đừng chơi điện thoại

【 Lạc Ngu 】:… Khùng hả.

Lạc Ngu nghĩ Trì Mục vẫn chưa thu hồi bản năng đi hả, sự quan tâm đột ngột này thật sự hơi khủng bố đấy.

Mà tuy nói như vậy, cậu vẫn lấy tai nghe ra, vừa nghe nhạc vừa nhìn đường.

Đinh Duệ Tư bận túi bụi chuyển tài khoản, bị Lạc Ngu lôi lên xe lại lôi xuống xe, mãi đến lúc ăn cơm trưa tiếng WeChat tích tích liên tục làm cho cậu ta không thể không thoát khỏi diễn đàn.

Đinh Duệ Tư cắn đũa mặt tỏ vẻ vui mừng: “Anh Ngu, vừa nãy mẹ tôi bảo tôi đi tặng quà hộ mẹ, địa điểm ở thôn Nhiên. Trưởng thôn gả con nên đốt pháo hoa, ông muốn đi với tôi không?”

Tây Giang có lệnh cấm đốt pháo, nhưng thôn Nhiên thì khác.

Thôn Nhiên ở vùng ngoại thành, tuy là thôn nhưng diện tích rộng, hơn nữa lại là thôn rất giàu có, hàng năm cống hiến không ít cho GDP của thành phố Tây Giang, bởi vì xa xôi không quấy rầy dân chúng nên cũng không bị quản thúc.
Lạc Ngu không hề suy nghĩ: “Không đi.”

Trong xương Lạc Ngu là một Alpha không hề lãng mạn, cho dù biến thành Omega cũng không có gì thay đổi.

Đinh Duệ Tư tiếc nuối: “Được rồi.”

Nhưng cậu ta cũng biết đây là phong cách của Lạc Ngu. Từ nơi này xuất phát đến thôn Nhiên ít nhất phải hơn một tiếng rưỡi, đến nơi xa như vậy chỉ để xem pháo hoa, thật sự không phải chuyện Lạc Ngu làm được.

Đinh Duệ Tư nghĩ ngợi, nhắn lại cho mẹ mình.

Lạc Ngu buông đũa xuống, cầm khăn lau miệng: “Ăn xong chưa, ăn xong rồi thì đến võ quán.”

Đinh Duệ Tư bới thêm hai miếng cơm: “Ăn no rồi, đi!”

Trưởng thôn Nhiên mở tiệc đãi khách, phát thiệp mời cho người thân họ hàng, tiệc tối không phải ai đến cũng được.

Thang Nguyệt nhìn tin nhắn của ba mình, chống hai má không vui lắm.

Trì Mục dừng đầu ngón tay trên vở ghi chép, thấy thế hỏi một tiếng.
Thang Nguyệt: “Ngày mai bạn thân của ba nhỏ tôi lập gia đình, nhưng ba đang trong kỳ đặc biệt không tham gia được, bảo tôi đi thay.”

Ngụy Kha đẩy kính mắt: “Xa lắm à?”

Nếu rất gần thì Thang Nguyệt đã không trưng ra biểu tình này.

Thang Nguyệt: “Đúng vậy, ở thôn Nhiên. Tôi cũng chưa từng đến, mới tra thử, tự lái xe phải hơn tiếng rưỡi, đấy là còn không kẹt xe. Buổi chiều ngày mai phải đến phòng làm việc nghiên cứu dự án còn gì.”

Ngụy Kha: “Thế cậu đi rồi lại về à?”

Thang Nguyệt cực kỳ buồn rầu: “Không được, chỗ đó có cả tiệc tối pháo hoa, ba nhỏ tôi bảo quay một đoạn, tôi không đồng ý sao được?”

Trì Mục nghe vậy, hứng thú.

Trì Mục: “Tiệc tối pháo hoa?”

Vẻ mặt Thang Nguyệt đầy vẻ đau khổ: “Đúng đó lão đại, hay là tôi họp online đi, tôi sẽ không vắng họp đâu!”

Trì Mục: “Không cần.”
Thang Nguyệt mới tỏ vẻ chán chường, chợt nghe thấy Trì Mục tiếp tục mở miệng.

“Cuộc họp ngày mai có thể hoãn lại.” Trì Mục cầm điện thoại, tìm người liên hệ, “Thiệp mời chỉ cho một người vào à?”

Thang Nguyệt nghe vậy thì kinh ngạc: “Ba nhỏ của tôi là bạn thân của cô dâu, đưa thêm mấy người đến cũng được, nhưng mà cậu định đi cùng hả?”

Trì Mục đi ngắm pháo hoa?

Thang Nguyệt cảm thấy hoang mang, cô và Ngụy Kha liếc mắt nhìn nhau một cái, từ trên mặt đối phương thấy sự nghi hoặc giống nhau.

Trì Mục gật đầu: “Thả lỏng một chút cũng tốt.”

Trì Mục nhìn khung chat không có động tĩnh, để điện thoại di động sang một bên, tiếp tục chuyện mình đang làm, chẳng qua tần suất tầm mắt dừng lại ở điện thoại gia tăng. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwk.com jingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Trong võ quán, Lạc Ngu lau mồ hôi ở thái dương, kéo Tùng Tùng trên đất lên trong tiếng hò reo ủng hộ.

Cậu đưa Nhị Ti đến gia tăng huấn luyện, nhưng Tùng Tùng kéo cậu qua tập, cậu ngứa tay không nhịn được lên.

Tùng Tùng giơ ngón tay cái: “Được đó anh Ngu, công lực không giảm.”

Lạc Ngu cười lắc đầu, vừa dùng khăn mặt lau mồ hôi vừa đi ra ngoài, ra ngoài một cái, biểu cảm của cậu lạnh đi.

Tùng Tùng không phát hiện ra, nhưng trong lòng Lạc Ngu biết rõ sức của cậu nhỏ hơn lúc trước không ít.

Cậu ngồi xuống ghế dài, thở ra một hơi, uống nước, lấy điện thoại trong túi ra.

Màn hình thông báo một tin nhắn WeChat chưa đọc, thời gian là nửa giờ trước.

【 Con giai 】: Buổi chiều ngày mai rảnh không?

Lạc Ngu thiếu chút nữa phun nước ra, cậu quên sửa tên Trì Mục.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Khóc gọi ba và khóc gọi con, chọn cái nào đây【 trầm tư 】
Trì Trì: Chi bằng gọi chồng?

Tác giả: Được đóa

Tiểu Ngu: Tôi không được!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN