Bần Nữ Gả Nhà Giàu - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
391


Bần Nữ Gả Nhà Giàu


Phần 21


Bông nghe lời Dịu, cô tháo hết mấy túi sáp thơm trong tủ đem cất gọn vào một góc, trong lòng cứ nôn nóng chờ đợi kết quả từ chỗ Dịu. Có điều là Bông không có nói chuyện phát hiện ra túi sáp thơm tránh thai cho cậu Ngôn nhà cô biết. Cô đợi kết quả chắc chắn từ chỗ Dịu rồi mới tính tới chuyện có nên nói cho chồng cô biết hay không.
Túi sáp thơm có công dụng tránh thai… cô không nghĩ mọi chuyện chỉ đơn giản như vậy thôi đâu!
*
Bông bận rộn mất hai ngày mới đem hết đống quần áo trong tủ đi giặt sạch sẽ thơm tho lại được. Nếu có ai hỏi cô thì cô sẽ nói là cô dọn tủ vô tình làm dơ quần áo, vậy nên cô đem đi giặt cho sạch sẽ lại. Thiệt ra thì cũng không có ai quan tâm tới việc Bông giặt quần áo, nhưng nếu số lượng quần áo quá nhiều thì sẽ có người để ý, Bông chỉ là cẩn thận mà thôi.
Thục Mai biết Bông đang phơi quần áo ở sau hè, vậy nên cô ấy liền đi xuống sân sau tìm Bông. Thấy Thục Mai tới nên Bông để số quần áo còn lại cho bé Thọ phơi giúp, cô với Thục Mai lúc này mới vào nhà mát gần đó ngồi nghỉ, sẵn tiện nói chuyện vài câu.
Thục Mai nhìn xào quần áo của Bông đang phơi, xong lại ngước mắt nhìn lên trời, cô ấy chép miệng, nói.
– Chà, bữa nay trời nắng đẹp, tranh thủ phơi tới chiều là khô hết à em.
– Dạ, em tranh thủ phơi cho kịp nắng. Cầu trời cho lát đừng mưa, chớ mưa xuống là mắc công mai em phải phơi lại.
– Ừ, đồ khô hết là được, em treo trong tủ có túi sáp thơm là thơm tho lại liền. Công nhận nhà mình mua được mấy cái túi sáp thơm thơm thật, phòng em có treo không?
Bông không định hỏi về mấy túi sáp thơm với ai khác ở trong nhà, nhưng nếu Thục Mai đã nhắc tới thì cô cũng không ngại điều tra một chút.
– Dạ, công nhận là thơm thiệt. Mà trong phòng chị treo mấy mùi, phòng em treo hai mùi. Tủ đồ của em treo mùi khác, tủ đồ của anh Ngôn treo mùi khác.
Thục Mai gật đầu, cô ấy cũng liền nói.
– Phòng chị cũng vậy mà, dì Liên nói là mùi của nam và của nữ, chị với anh Phát treo mùi khác nhau, cũng giống vợ chồng em vậy đó. Mà chị cũng ưng mùi của mấy túi sáp thơm này lắm, dễ chịu mà còn thơm lâu.
– Hình như trong nhà mình phòng ai cũng có hết phải không chị Mai?
– Chắc là vậy, chị nghe anh Phát nói mấy cái túi sáp thơm treo tủ này là má đặt mua riêng của một xưởng sản xuất nước hoa, vậy nên mùi thơm rất đặc biệt. Quần áo mà có mùi thơm thoang thoảng thì ra đường sẽ rất tự tin, anh Phát ưng bụng lắm.
Thì ra là má chồng cô đặt làm riêng, thảo nào ở ngoài chợ không có ai bán loại túi thơm treo tủ xịn xò giống như vầy hết…
Nói chuyện bâng quơ với Thục Mai thêm vài câu nữa thì Bông liền lấy cớ phụ bé Thọ phơi quần áo mà chuồn mất. Sau khi cô phụ bé Thọ phơi quần áo xong, cô liền sai bé Thọ đi điều tra một chút về mấy cái túi sáp thơm trong nhà. Cô muốn biết chắc là liệu mọi người trong nhà có xài chung mùi thơm giống như cô hay là không!
Gần một buổi trời có lệnh đi điều tra, mãi tới chiều thì bé Thọ mới chạy lên phòng báo cáo kết quả cho Bông biết. Theo như bé Thọ nói thì chỉ có phòng của Kim và bà chủ Trâm là dùng loại sáp thơm mùi khác, còn lại hầu như đều dùng mùi sáp thơm giống như ở phòng của Bông. Riêng bà Ba thì không dùng túi sáp thơm treo tủ quần áo, bởi vì bà ấy bị viêm xoang, không thích ngửi mùi thơm.
Bông nghe bé Thọ báo cáo, cô trầm mặc một chút, sau đó mới nghiêm túc hỏi.
– Phòng của bà chủ với phòng của mợ Kim xài cùng một loại hương thơm hả Thọ?
Bé Thọ lắc đầu, con bé nhanh nhảu đáp.
– Dạ là khác mùi. Mặc dù em không biết mùi gì nhưng là hai mùi khác nhau. Mùi túi sáp thơm của bà chủ khá là giống với mùi túi sáp thơm trong phòng của mợ. Còn mùi trong phòng của mợ Kim thì nhạt lắm, như mùi phấn em bé vậy á.
– Vậy à? Vậy còn mùi túi sáp thơm của đàn ông trong nhà đều giống nhau hết hả Thọ?
– Dạ cái này thì hình như là không phải… ông chủ thì không treo túi sáp thơm trong phòng. Còn túi sáp thơm treo tủ quần áo của cậu Phát ở phòng của mợ Kim thì có mùi khác với túi sáp thơm treo tủ của cậu Phát ở trong phòng của mợ Mai đó mợ. Nói chung là đàn ông trong nhà ngoài ông chủ không treo túi sáp thơm ra thì ở phòng của mợ, mợ Lựu và mợ Mai, các cậu đều dùng chung một mùi thơm. Chỉ riêng phòng của mợ Kim thì cậu Phát dùng mùi thơm khác.
Bông trước là gật gù, sau đó cô mới bắt đầu suy ngẫm. Túi sáp thơm treo tủ khá là đắc tiền, vậy nên trong nhà chỉ có chủ cả mới dùng, người làm thì không được treo túi sáp thơm trong tủ quần áo. Mà theo như bé Thọ nói thì tức là phòng của cô, phòng của Thục Mai và phòng của Lựu sẽ treo cùng một loại túi sáp thơm cả nam lẫn nữ. Chỉ có phòng của Kim và phòng của má chồng cô là treo mùi thơm khác…
Chưa kể là anh chồng cô có hai vợ, nhưng ở cả hai phòng lại treo hai loại túi sáp thơm khác nhau. Chuyện này…
Lựu mất con, Thục Mai cũng mất con… đây chẳng lẽ chỉ là sự trùng hợp?
Càng nghĩ càng thấy hoang mang, Bông thiệt tình không dám nghĩ nhiều tới nữa. Bởi hiện giờ cô chưa có tin tức gì từ chỗ Dịu, mà cô cũng không có bằng chứng cụ thể gì về chuyện này. Biết đâu đây chỉ là sự trùng hợp thôi, biết đâu đơn giản chỉ là vậy thôi thì sao. Chớ má chồng cô làm sao có thể làm ra những chuyện ác tâm như thế này được… làm sao có thể!
*
Trưa của ngày hôm sau, Dịu gọi điện thoại cho Bông thông báo kết quả. Thông qua điện thoại, Bông có thể cảm nhận được rất rõ sự khẩn trương và nghiêm trọng trong lời nói của Dịu. Dịu giải thích rất cận kẽ, từng lời nói của cô ấy cứ như là những gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt Bông vậy…
“Bà bình tĩnh nghe tui nói nha, chính xác là trong túi sáp thơm treo tủ ở phòng của bà có thành phần của dược tránh thai. Bà treo một hai ngày thì không vấn đề gì, nhưng bà treo năm này qua tháng nọ, hít liên tục cái mùi thơm này thì khả năng rất cao là bà sẽ không thể có con. Mà vấn đề không chỉ có như vậy, bởi ngoài xạ hương thì ông ngoại tui còn phát hiện ra một loại độc thơm… mà loại độc thơm này khi kết hợp với xạ hương thì sẽ gây ra tác dụng rất kinh khủng tới thân thể sản phụ…”
Bông vội cắt ngang lời của Dịu, cô chưa hiểu lắm khúc cuối, vậy nên cô liền hỏi lại cho rõ.
“Khoan đã… ý bà là… ngửi nhiều mùi thơm của túi sáp thơm thì vẫn có thai được hả?”
Dịu gật đầu, ngữ điệu của cô ấy chắc nịch.
“Đúng là ngửi lâu thì sẽ làm cho thân thể bà khó có con, nhưng là khó chứ không phải là không thể, nếu vợ chồng bà có chế độ sinh hoạt lành mạnh thì vẫn có khả năng có con bình thường. Nhưng quan trọng ở đây là trong túi sáp thơm kia còn có thêm cả độc thơm, mà độc thơm khi kết hợp với xạ hương sẽ gây ra tác dụng rất độc với thân thể của sản phụ.”
“Là độc… độc như thế nào hả bà?”
“Nếu phụ nữ mang thai hít đều đặn loại mùi thơm này thì thai nhi trong bụng chắc chắn sẽ gặp chuyện. Nhẹ thì dọa sảy, nặng thì dị tật thai nhi, còn nặng nhất thì… lưu thai từ trong bụng mẹ. Mà ác một cái là nếu có lưu thai thì cũng sẽ không tìm ra được nguyên nhân do đâu, bởi những trường hợp này có thể quy ra là do thân thể người mẹ yếu, thai nhi cũng là yếu bẩm sinh.”
Dừng chút, Dịu mới chốt hạ lại vấn đề một cách đơn giản nhất để cho Bông dễ hiểu.
“Bây giờ để tui tóm gọn lại cho bà dễ hiểu ha. Nếu bà cứ ngửi mùi thơm của túi sáp thơm này trong thời gian lâu dài thì thứ nhất là bà sẽ khó có con. Thứ hai là nếu bà may mắn có con thì đứa bé trong bụng cũng khó mà lành lặn sanh ra được. Thứ ba là nếu bà không phát hiện ra túi sáp thơm kia có vấn đề thì khả năng rất cao trong tương lai là bà sẽ không thể nào mang thai được. Bởi một khi độc đã ngấm vào cơ thể quá nhiều thì chắc chắn sẽ gây vô sinh. Vậy nên ông ngoại tui kêu bà sắp xếp tới dược đường của ông để ông bắt mạch rồi xem qua cho bà, coi tình hình sức khỏe của bà thế nào. Ông ngoại tui nói không ít thì nhiều trong cơ thể của bà hiện tại cũng đã bị ngấm độc, nếu không được giải trừ thì kết quả của bà sẽ rơi vào ba trường hợp trên, chắc chắn không sai được. Mà bà phải hiểu thế này, nếu chỉ tránh thai thôi thì quá bình thường rồi, đây còn là tích tụ độc, hại cho cả nội tạng nữa. Bà… nếu được thì đưa cậu Ngôn theo cùng… để ông ngoại tui kiểm tra cho cả hai vợ chồng bà… hiểu chưa?”
Hai tai Bông bỗng nhiên lùng bùng, thần khí trầm xuống một cách dị thường. Vậy là rõ ràng rồi, trong túi sáp thơm treo tủ kia không phải chỉ chứa dược liệu có công dụng tránh thai, mà nó còn có thêm tác dụng là muốn… lấy mạng của người ta nữa…
Mẹ nó! Nghĩ ra được kế này thì vừa đủ thông minh mà cũng vừa đủ tàn nhẫn… máu lạnh nhẫn tâm tới thế này là cùng!

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN