Bần Nữ Gả Nhà Giàu - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
357


Bần Nữ Gả Nhà Giàu


Phần 25


Gần 3 tháng nữa thì Kim sinh, đứa bé trong bụng Kim chắc chắn là con trai, không sai lệch được. Nếu Kim thuận lợi sanh đứa bé ra thì đứa nhỏ sẽ là cháu đích tôn của nhà ông cụ Chiến. Đây là cháu đích tôn chứ không phải là đứa cháu đầu tiên được sinh ra, vậy nên thân phận của đứa bé trong bụng Kim là cao quý vô cùng.
Cũng vì lẽ đó nên bữa nay Vĩnh Phát mới sang nhà mẹ vợ thăm mẹ con Kim, anh ta sẽ ngủ lại một đêm, ngày mai mới về. Không bàn tới chuyện Vĩnh Phát còn tình cảm với Kim hay không, chỉ bàn riêng chuyện đứa bé trong bụng Kim cũng đủ làm cho Vĩnh Phát phải sốt sắng chăm sóc cho mẹ con Kim thật tốt.
Nói gì thì nói, Kim là đang mang thai con trai của Vĩnh Phát. Chỉ cần Kim sinh ra đứa nhỏ thì một nửa gia tài của ông cụ Chiến đang nắm giữ sẽ chảy gọn về phía Vĩnh Phát. Vậy nên Vĩnh Phát rất thương đứa con này của mình, quan tâm lo lắng từng chút một, tuyệt đối không làm cho Kim và bà chủ Trâm phải thất vọng nhiều lần.
Nhưng nơi này có người vui thì ở chỗ kia lại có người buồn, mà người buồn trong trường hợp này cũng không phải là ai khác mà chính là Thục Mai!
*
Bà Út Chi nhìn Thục Mai khổ não uống hết hai lon bia, bà vừa thương cũng vừa bực, khó chịu mà nói.
– Bây giờ con có uống ba thùng bia thì Vĩnh Phát nó cũng không về đâu, nó đã đi thăm vợ con nó rồi, khéo bây giờ vợ chồng người ta đang ôm ấp nhau ngủ ngon lành… chứ không có giống như con! Càng nhìn càng thấy không ra thể thống gì hết!
Thục Mai vẫn tiếp tục uống, vừa uống cô vừa nói.
– Anh ấy nên có trách nhiệm với vợ con, con không có ý kiến gì. Con chỉ hơi buồn một chút thôi, cũng không có quá đáng như cô nói.
Bà Út Chi cau mày, bà giật lấy lon bia quăng vào sọt rác, bà bực dọc mắng.
– Mai! Con nhìn lại tình cảnh của con thử coi, mặt mũi xinh xắn, gia cảnh quá tốt… mắc cái gì mà con cứ bám lấy chồng người ta không buông vậy? Thằng Phát nó có cái gì, tính tình thì gia trưởng, đã vậy còn có vợ rồi, cô thấy nó không đáng để con yêu một chút xíu nào. Mà bộ là con không biết cái chuyện con xen vào hạnh phúc gia đình người ta là con sai hoàn toàn hả?
Thục Mai im lặng nhìn bà Út Chi, cô như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại thôi, chỉ thở dài một hơi rồi mới trầm mặc mà nói.
– Cô không hiểu được đâu, cũng không ai hiểu được đâu…
Bà Út Chi khẽ hừ một tiếng, bà tiếp tục mắng cháu gái.
– Ừ ai mà hiểu được. Mà cũng chẳng có ai muốn hiểu một đứa tiểu tam giật chồng như con đâu. Cũng hên con là cháu gái của cô, chớ nếu con và cô không có quan hệ gì thì cô đã vả cho con mấy cái rồi. Trần đời này chẳng ai muốn bao dung cho mấy đứa thích chen chân vào hạnh phúc vợ chồng người ta đâu Mai. Con bây giờ chưa thấy hậu quả đâu, đợi một thời gian nữa mà coi… cô chẳng phán sai bao giờ!
– Cô Út…
Bà Út Chi đưa bàn tay chặn trước mặt Thục Mai, bà cứng rắn mà nói.
– Khỏi cô Út gì hết, một tiếng cô Út này cô không dám nhận. Nếu con vẫn còn ngoan cố như thế này thì kể từ rày về sau, cô sẽ không nhận con là cháu gái nữa. Để cho con và cha má con muốn làm gì thì làm, hậu quả thế nào thì mọi người tự chịu, cô không muốn quan tâm tới nữa.
Thục Mai khổ sở nhìn bà Út Chi, nước mắt lưng tròng, cô nỉ non đau lòng.
– Cô Út… đừng như vậy với con mà…
Bà Út Chi phen này cứng rắn lắm, bà cũng đã suy nghĩ rất kỹ rồi, bà cũng là phụ nữ, bà vô cùng khinh thường những đứa con gái mặt dày cứ bám dính lấy chồng người ta không buông giống như là Thục Mai. Vậy nên lần này, bà chắc chắn sẽ không siêu lòng trước sự nài nỉ của Thục Mai.
– Đừng kêu, cũng đừng nài nỉ, cô không nói hai lời bao giờ. Trong chuyện này cô cũng sai, cô sai là vì đã cho con có cơ hội để tiếp xúc với Vĩnh Phát, làm đau lòng cháu dâu của cô. Bây giờ và kể cả sau này, nếu con vẫn còn ở với Vĩnh Phát thì cô cháu ta cứ coi nhau như người dưng nước lã. Lần này cô về đây cũng là để nói rõ chuyện này với con, cô không muốn liên can tới con nữa. Con cứ liệu mà làm, đã sống sai thì sau này đừng có kêu Trời tại sao bất công, đều là nhân quả mà thôi!
Nói dứt lời, bà Út Chi liền rời đi, mặc kệ Thục Mai có nài nỉ cỡ nào thì bà cũng không thèm ngoảnh đầu nhìn lại. Lần này bà về đây cũng là có lý do, bà là muốn tách Thục Mai ra khỏi Vĩnh Phát, để Thục Mai còn có cơ hội làm lại cuộc đời trước khi quá muộn…
Giật chồng người ta… cái giá phải trả là vô cùng đắt… chưa sai lệch bao giờ!
*
Bà Út Chi nói là làm, bà cũng đã tuyên bố với mọi người về chuyện cắt đứt mối quan hệ với Thục Mai. Bà cũng có nói, bà chỉ công nhận Kim là cháu dâu, ngoài ra sẽ không công nhận thêm bất kỳ ai khác, kể cả là Thục Mai.
Thục Mai càng ở với Vĩnh Phát thì càng không được lòng bất cứ ai ở trong nhà chồng. Nếu chỉ dựa vào Vĩnh Phát thì chắc chắn là Thục Mai sẽ không chống đỡ được bao lâu nữa. Bởi Vĩnh Phát hiện tại còn đang bận chăm lo cho mẹ con Kim, anh ta không dám lơ là một chút xíu nào. Nếu cứ tình hình này kéo dài, đợi tới khi con của Kim được sinh ra thì Thục Mai chắc chắn sẽ tàn lụi, đây là quy luật vốn có của nó…
*
Lựu đột nhiên đến phòng Thục Mai vào giữa khuya, sau khi nói chuyện một hồi thì Lựu liền lấy trong túi ra một gói gì đó nhỏ nhỏ đặt trước mặt Thục Mai…
Lựu nhìn Thục Mai, nụ cười giảo hoạt hiện trên môi, kèm theo đó là ngữ điệu có chút tàn nhẫn.
– Chị nên làm như thế này từ đầu, tới giờ thì sợ là không thành công được đâu. Nhưng mà có còn hơn không, sinh ra mà không lành lặn thì cũng giống như là không sinh thôi.
Thục Mai không nói gì, cô cũng không cầm gói nhỏ đó lên xem, thái độ bình tĩnh mà hỏi Lựu.
– Cô hận đứa bé đó hơn tôi, lý do gì cô không làm một mình cho thuận tiện mà lại muốn hợp tác cùng tôi? Cô muốn biến tôi thành con chốt thí cho cô ngư ông đắc lợi à?
Lựu biết Thục Mai rất khôn khéo, có điều là cô ta đã chuẩn bị sẵn từ trước, lúc này chỉ cần diễn đạt lại một cách rõ ràng là được.
– Không có ngư ông đắc lợi, chỉ có mục đích chung thôi. Tôi làm một mình vẫn được, nhưng nếu một mình tôi làm thì sẽ thất đức lắm. Chia ra hai người làm thì tốt hơn, phần thất đức sẽ bị giảm xuống chỉ còn một nữa…
Thục Mai quá đỗi ngạc nhiên trước cách trả lời ngang tàn này của Lựu, cô nhịn không được nữa mà khó chịu chất vấn.
– Tôi vẫn chưa đồng ý sẽ hợp tác với cô, cô nói những lời này có sớm quá không? Hại người khác mà cô nói dễ nghe như vậy à? Cô không sợ quả báo?
– Vậy chị sợ quả báo sao?
– Tất nhiên sợ.
Nghe tới đây, Lựu đột nhiên nở nụ cười xem thường, cô ta ranh mãnh gian xảo mà nói.
– Người như chị thì sợ quả báo gì nữa, bản thân chị hiện tại đã là mang nghiệp chất đầy người rồi, chị thanh cao cái gì. Với lại tôi nghĩ là chị cũng biết đứa bé đã mất của chị là do ai hại mà… Đều là giống với tôi, bị mẹ chồng nàng dâu bà ta gài vào thế mà không biết. Bộ con mình bị người ta gi-ết mà chị không thấy căm phẫn sao? Chị không muốn trả thù cho con chị? Không muốn đòi lại công bằng cho nó hả? Chị cao thượng quá, nhưng mà con của chị, chắc chắn sẽ hận chị!
Như đã nhìn thấy sự hận thù kích động trong mắt Thục Mai, Lựu lúc này mới tung chiêu cuối cùng.
– Chị cứ làm theo cách của tôi bày, đây đều là gậy ông đập lưng ông thôi, sẽ chẳng ai nghi ngờ gì đâu. Nếu một mình tôi làm thì sẽ hơi khó, cũng rất dễ để lại sơ hở, nhưng nếu đổi lại có thêm chị thì tôi dám tin rằng, kế hoạch này của tôi và chị chắc chắn sẽ thành công. Chị cũng đừng lo, tôi và chị có chung kẻ thù, tôi sẽ không bao giờ hại chị, bởi hại chị thì tôi cũng c-hết. Vậy nhé, tôi để “nó” ở đây, hy vọng chị đừng làm tôi thất vọng!
Lựu nói xong thì rời đi, để lại một Thục Mai với sắc mặt u ám kèm theo nỗi phẫn hận ngút trời. Tay cô đang siết chặt, siết chặt đến mức run run…
Thục Mai nhìn đồng hồ, đã khuya lắm rồi, Vĩnh Phát chắc chắn sẽ không về nữa…
Vĩnh Phát yêu cô, Vĩnh Phát chỉ có thể là của riêng một mình cô. Và cũng chỉ có đứa bé do cô sinh ra mới được coi là con của Vĩnh Phát mà thôi… chỉ có thể là con của cô mà thôi!!!

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN