Bạo Chúa
Chương 94: Người đẹp và quái vật
Nếu như đường ngang ngõ tắt không thể đi được, vậy thì chỉ còn mỗi một cách cuối cùng là đâm thẳng mà thôi! Vera lại thở dài, lắc lắc nhẹ đầu để kiểm tra xem mình đã thật sự ổn chưa, sau đó phóng vụt ra ngoài. Ngay lập tức bầy gấu gầm lên, phóng về phía cô. Đến lúc này Vera mới nhận ra, mặc dù mang tiếng là bị vây đánh, song thực tế mỗi một lần chỉ có khoảng bốn con gấu mới tấn công được vào cô mà thôi, bởi hình thể chúng nó to quá!
Những lời dặn của Gatrix bỗng văng vẳng bên tai cô.
– Trong chiến đấu, điều nguy hiểm nhất chính là bị bao vây. Bởi dù sao chúng ta cũng là những sinh vật hình người, tầm mắt của chúng ta bị giới hạn bởi phía trước, tay và chân chúng ta cũng không đủ linh hoạt để bao quát toàn bộ các góc. Thế nên điều đầu tiên ta dạy cô sẽ là làm thế nào để chạy!
– Chạy?
– Đúng vậy! Chạy không phải là một hành động mất mặt gì, mà bởi chiến lược yêu cầu. Cô có thể dùng một từ mĩ miều như “rút lui chiến lược” cũng được, còn ta thì chỉ đơn giản là chạy mà thôi. Nhờ có chạy, cô có thể tránh được mũi nhọn của những đòn tấn công mạnh mẽ, ví dụ như kỵ binh xung phong chẳng hạn.
Trước mặt Vera, từng con gấu lực lưỡng, thân hình to gấp ba bốn lần cô đang chạy nước rút, giống như từng tảng đá khổng lồ lăn lông lốc, muốn đè bẹp Vera vậy. Đón đỡ chúng không phải là một sự lựa chọn khôn ngoan, cô dám chắc mình sẽ bị nghiền nát ngay tức khắc nếu như đứng lại! Bỏ chạy cũng không hợp lý, bởi tốc độ của cô không nhanh như lũ ma thú. Thế nhưng Vera đã được dạy cách đối phó với những đòn tấn công kiểu thế này.
– Kỵ binh xung phong? Đúng là trên chiến trường, mấy cái thể loại này kinh khủng vô cùng, tuy nhiên trong quy mô nhỏ hơn thì bọn này cũng dễ đối phó. Điểm đặc thù của một vật thể lao với tốc độ rất nhanh và nặng là nó cực khó để chuyển hướng cũng như dừng lại. Cô có thể chạy sang một bên để buộc chúng phải dừng lại, đào bẫy để khiến chúng vấp ngã, hoặc…
Vera tập trung toàn bộ tinh thần vào con gấu trước mặt. Cô nhìn thấy rõ hàm răng nâu vàng sắc nhọn của nó đang nhe ra, với chiếc lưỡi nâu nâu hôi thối đang khao khát được cắn một ngụm ngập mồm ngập miệng. Những thớ cơ và mỡ của nó sóng sánh, rung lên theo từng bước chạy, tràn ngập thứ vẻ đẹp lực lượng của một cỗ xe tăng tự nhiên. Và cô nhìn thẳng vào một vị trí trên người nó.
Đây rồi!
Vera đâm mạnh cây gậy vào cổ họng con gấu khi nó nhào tới. Sức nặng của nó ngay lập tức đè cây gậy xuống, nhưng Vera đã kịp xoay hông, đổi tư thế cầm gậy vắt qua vai, chống đầu còn lại của cây gậy xuống mặt đất. Tiếp đó cô mượn điểm tì từ đất và lực xông tới của con gấu, dùng hết sức bình sinh hất văng cả con gấu ra trước mặt. Cú đập lớn tới mức nó tạo thành một tiếng nổ ầm tê cả răng, và bụi mù thì tràn ngập khắp nơi. Nhìn máu ộc ra từ mũi và mồm của nó, cô biết con gấu đã xong rồi!
Một nỗi buồn man mác chợt nổi lên trong lòng Vera, và nó khiến cô suýt chút nữa phải bỏ mạng! Nếu như không phải cô kịp thời giơ cây gậy phép lên đón đỡ thì móng vuốt của nó đã xé cô làm hai rồi. Vera bị đánh bay ra ngoài, tiếp đất nhẹ nhàng đồng thời giữ được khoảng cách với cả bầy gấu. Ở mức độ như này, chúng sẽ không thể nào sử dụng xung phong được, và bây giờ trận chiến sẽ biến thành một màn đọ sức.
Hai con gấu lập tức đánh úp về phía cô. Vera khua gậy, gạt hàm răng và móng vuốt của chúng ra, đồng thời tay kia triệu hồi ra phép Viêm bạo ném vào bụng chúng. Viêm bạo là một thần chú cao cấp hơn Cầu lửa, bất kể ở sát thương hay năng lượng tiêu tốn.
…
– Hãy nhớ Vera, phép thuật là gì? Cô sử dụng ma lực trong người, phun chúng ra ngoài cơ thể và điều khiển những luồng ma lực này sắp xếp theo một mô hình pháp thuật sẵn có. Tuy nhiên đây mới chỉ là một “vật chết”. Cô cần cả thần chú nữa để thổi “sự sống” vào phép thuật, khiến cho chúng kích hoạt thành những biểu hiện mà cô mong muốn.
…
Phép Viêm bạo đập vào người con gấu đầu tiên, nhưng không có bất cứ tác dụng gì. Con gấu đã triệu hồi ra một lớp giáp bằng đất đá che lấy bụng của nó, và quả cầu lửa của Vera bay ra chỉ tạo thành những vệt nám đen trên lớp giáp đó mà thôi. Lũ gấu bắt đầu xoay vòng, tìm cách bao quanh Vera.
…
– Ma lực là một giá trị hữu hạn. Một mô hình phép thuật chỉ có thể tiếp nhận một lượng ma lực nhất định. Cô bơm nhiều quá hay ít quá thì chỉ khiến uy lực của phép thuật tăng lên giảm đi đôi chút, và thậm chí có khi còn sụp đổ luôn cả mô hình. Thần chú cũng chỉ đóng vai trò đánh lửa, tức là để phép thuật được kích hoạt. Người làm phép bỏ ra cả đời để tìm cách tiết giảm một hai âm tiết thần chú, cũng là để đối phó lại với chiến trận thực tế luôn luôn biến đổi rất nhanh và phức tạp, không ai cho cô thời gian đứng rặn cả buổi để dùng phép cả.
…
Vera lùi lại, liên tục vung gậy để đánh đuổi lũ gấu. Song đây cũng không phải là một phương pháp lâu dài, bởi gấu chạy rất nhanh, trừ phi cô quay đầu bỏ chạy thì may ra cắt đuôi được chúng. Nhưng Vera không cam lòng! Ít nhất bây giờ chưa phải lúc để chạy! Cô thoáng nhìn về phía con thủ lĩnh. Nó mới chỉ cử bảy tám con ra để tiêu diệt cô, phần lớn gấu vẫn còn ở lại bảo vệ nó.
…
– Các pháp sư cũng nghĩ rằng, mô hình phép thuật là cố định. Có nghĩa là một khi ma lực đã rót vào trong mô hình, khi thần chú đã niệm xong, thì không thể thay đổi gì nữa. Nhưng có thật sự là như vậy không?
Gatrix vừa nói, vừa minh họa. Trong lòng bàn tay hắn có một ngọn lửa hình người, chỉ nhỏ bằng nửa con dao mà thôi, đang đứng gãi đầu gãi tay trông rất ngộ nghĩnh.
– Nếu như vậy, phiền họ giải thích hộ ta tại sao ngọn lửa này lại có thể làm được những động tác phức tạp như thế này? Đây không phải phép thuật triệu hồi nguyên tố, vì ta không đủ ma lực để thi triển phép đó. Thực tế, đây chỉ là phép Cầu lửa, và mọi cử động của nó lúc này đều do ta điều khiển cả.
…
Vera đâm cây gậy về phía trước. Con gấu theo bản năng giơ chân trước lên che chắn, thậm chí nó còn triệu hồi cả lớp giáp đất đá che phủ lấy chân. Thế nhưng mũi gậy nhìn tròn vo đó bỗng trở nên sắc bén vô cùng, đâm thủng qua lớp đá, thủng luôn cả chân con gấu, và đâm ngập vào trong trán nó, khiến nó chết ngay tắp lự! Mùi khét lẹt của thịt cháy phảng phất trong không khí, đặc biệt là khi Vera rút cây gậy phép ra. Trên chiếc gậy không có bất cứ một vết tích gì dính lại, bởi chúng đã bị thiêu cháy toàn bộ.
…
– Điều đó có nghĩa là, hình dạng của một phép thuật không phải cố định, mà hoàn toàn có thể biến đổi! Vấn đề ở đây là cô có thể tìm được cách thay đổi mô hình và lượng ma lực cần thiết để vận hành nó không thôi. Cô có tin không, khi cấm chú Mưa thiên thạch thực chất được xây dựng nên từ phép cơ bản nhất Cầu lửa? Chẳng qua là mô hình của nó, lượng ma lực tiêu tốn và thần chú phức tạp hơn không biết bao nhiêu lần thôi!
…
Vera vung vung cây gậy ra sau lưng, tay trái giơ lên vẫy vẫy.
– Vào hết cả đây!
…
Cho dù đã rất cố gắng, nhưng cuối cùng Vera vẫn phải lui lại. Không phải vì cô không thể tiêu diệt lũ gấu, mà bởi cô không thể hạ gục chúng mà không tung ra toàn bộ bài tẩy. Thế nên Vera quyết định lựa chọn bỏ chạy, chờ một cơ hội khác. Lúc này cô đang ngồi thiền trong một ngọn đồi gần đó, hai cánh bao phủ lấy toàn thân. Cô cần phải khôi phục lại lượng ma lực cần thiết để chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo vào tối nay.
Là một Succubus, đương nhiên Vera có khả năng nhìn tốt trong bóng đêm, bởi cô là sinh vật “săn đêm” mà. Cô dự định sẽ sử dụng bóng tối như một tấm màn ngụy trang, bảo vệ mình khỏi những ánh mắt soi mói. Không phải trước lũ gấu, vì cô biết rõ loài gấu sử dụng khứu giác để phân biệt sự vật. Cô không muốn bộc lộ mình trước những mạo hiểm gia khác, đặc biệt là khi cô quyết tâm đêm nay sẽ giải quyết hoàn toàn nhiệm vụ này. Tuy vậy cô vẫn tuân thủ lời dặn của Gatrix, chuyển trở lại hình dạng con người ngụy trang.
Đêm nay là một đêm nhiều mây, trời tối đen như mực, như thể đến cả trời cao cũng muốn giúp cô vậy. Vera đứng dậy, vươn vai duỗi cổ làm nóng đôi chút, rồi chạy vọt về phía bầy gấu. Và hiển nhiên chúng cũng đã nhận ra kẻ đã hại chết ba đồng loại của mình. Lần này đích thân con gấu thủ lĩnh tham gia đợt tấn công đầu, với những con gấu khác tìm cách bao xung quanh, bảo vệ không cho nó bị trúng mai phục.
Vera lách mình né một cú đập xuống từ con gấu thường, sau đó xoay hông chọc cây gậy vào bụng nó. Cô cảm giác được mũi gậy chạm phải lớp áo giáp đá bảo hộ – chúng nó đã sử dụng thiên phú của mình ngay từ khi trận chiến bắt đầu. Vera nhếch mép cười, miệng thì thầm thần chú.
– Viêm bạo tam liên phát!
Điểm khác biệt giữa gậy và đũa phép, như đã nói, là tốc độ và sức mạnh của phép thuật. Khi pháp sư sử dụng gậy phép, người này sẽ tạo ra một trận pháp, và triệu hồi phép thuật ra từ trận pháp đó, dùng mắt thường nhìn sẽ như vậy. Có nghĩa là pháp sư cần thời gian để xây dựng mô hình, sau đó rót ma lực vào mô hình rồi phóng ra. Còn đũa phép thì sao? Phù thủy đã sáng chế ra một cách rất thú vị, đó là họ xây dựng mô hình ngay bên trong cây đũa, và rót ma lực vào để phóng ra.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!