Bão Táp Pháp Thần
Chương 14: Tát Luôn Má Phải
Ngay lúc này, một bức tường băng đột ngột xuất hiện trên quỹ đạo bay của thuật Pyroblast. Quả cầu lửa lớn dính chặt trong bức từng băng lạnh toát sau đó tia lửa bay tung tóe, bắn trúng người hầu của Brando khiến cho những tên ức hiếp người này khóc thét.
Cũng ngay lúc này, cả quán trọ cũng trở nên hỗn loạn. Thực ra lúc ban đầu hai bên khai chiến đã có những người nhát gan rời khỏ nhưng vẫn có rất nhiều người rất muốn xem Brando gặp vận đen nên ở lại. Kết quả là xém chút họ cũng bị vạ lây.
Người thì đụng vào cửa, người thì trèo tường. Sau mấy giây, ngoài chủ quán trọ và người trong cuộc bất đắc dĩ phải ở lại, toàn bộ đều không thấy bóng dáng.
Lão pháp sư Norton ban nãy mới ra tay là do có nỗi khổ riêng. Mới đầu ông định chuẩn bị giảng hòa dù sao thì pháp sư Bão Phong thành và giới quý tộc có mối quan hệ dây mơ rễ má chằng chịt cho nên làm căng quá thì không tốt. Không giống với thánh địa pháp sư loài người Dalaran có địa vị siêu nhiên. Đơn thuần là nghiên cứu pháp thuật, pháp sư của Bão Phong thành luôn phải đảm nhận một chức vụ trong vương quốc.
Bản thân ông cũng là một thành viên của hiệp hội pháp sư hoàng gia nhưng nhìn thấy Brando hiếp người quá đáng như vậy tới mức đe dọa mạng sống người khác, Norton đã có sẵn ý định trong đầu. Dù Đỗ Khắc không ra tay, ông cũng sẽ ra tay thu phục Brando Corfam.
Không ngờ là Brando lại dám ở trước mặt ông nói sẽ giết chết học viên của ông. Quả thực muốn cho hắn ăn một cái tát, vốn dĩ bản thân muốn ra tay không ngờ một người học viên như Đỗ Khắc lại biết loại phép thuật thần kì khí định thần nhàn này.
Một phút ngơ ngác, xém chút xảy ra chuyện.
Nếu Norton có mặt mà thực sự để Đỗ Khắc giết Brando. Vậy quả là chuyện chấn động cả vương quốc.
Hết cách cho nên chỉ đành giúp Brando hứng quả cầu lửa này.
Thấy Đỗ Khắc quay lại nhìn mình bằng ánh mắt hình viên đạn, Norton cười mếu máo: tiểu tử này hận luôn cả mình rồi.
Chính lúc Norton định nói gì đó thì đột nhiên phát hiện vệ binh của viện tu đạo Bắc Quận tiến tới. Người dẫn đội là phó đội trưởng Duy Lý, điều khiến người khác kinh ngạc là ở đằng sau còn có bốn vệ binh đang khiêng theo một cái cáng vải.
Không nói gì cả, Duy Lý kéo soạt tấm vải đang phủ trên cáng.
Đồ bỏ đi như Brando, có bao giờ thấy qua thi thể máu me kinh tởm như vậy đâu?
Nhìn thấy thi thể bị nhai nhiều chỗ chỉ còn mảnh xương đầy mùi máu tanh “Ọe!” Brando ói ngay tại chỗ.
Duy Lý mở miệng:
– Tôi nhận ra đây là chiếc giày đắt tiền, có lẽ người này là người của tước sĩ Brando ngài phải không?
Đối diện với câu hỏi của Duy Lý, khó khăn lắm Brando mới ói xong cuối cùng cũng gật đầu:
– Phải! Nó là Gasco! Người hầu của ta, một tên đạo chích!
Và ngay lập tức cũng chỉ tay về hướng Đỗ Khắc:
– Là hắn giết chết người hầu của ta!
Đỗ Khắc cười định nói cái gì đó thì lại bị Duy Lý chen ngang.
– Không thể nào! Tối qua nửa đêm lúc anh ta rời khỏi viện tu đạo Bắc Quận có gặp tôi, tôi khuyên anh ta không nên vào rừng Elvin buổi tối, anh ta không nghe… Kết quả… Có lẽ anh ta xui xẻo bị người cá tập kích.
Duy Lý giải thích rất bài bản làm Đỗ Khắc giật cả mình.
Lúc này, Duy Lý quay đầu lại nháy nháy mắt với anh.
Đỗ Khắc hiểu ra và nói tiếp:
– Đúng rồi! Tiên sinh Gasco có lẽ vừa mới tới viện tu đạo Bắc Quận. Một thân một mình chưa quen đường xá, buổi tối vui quá không ngủ được sau đó bất cẩn đi vào rừng Elvin gặp phải người cá không có ngày ăn chay nên kết quả bị ăn thịt.
Brando Corfam vừa nghe xong thì tức đến nỗi sắp nổ tung cả phổi.
Đây không phải chính là kịch bản do hắn soạn ra, sai Gasco thực thi sao?
Vì không có ai có thể chứng minh là hắn làm, trái lại với lời khai của đội trưởng tuần tra, hắn cũng không thể chứng minh là do Đỗ Khắc làm.
Một tay che mặt, tay Brando run run chỉ Đỗ Khắc:
– Ngươi… Ngươi… Ngươi…
Nói một hơi ba chữ “Ngươi” xong thì hắn cũng không biết nói gì nữa Nhưng bỗng một ý nghĩ thoáng qua, hắn tuôn miệng:
– Vậy còn chuyện hắn đánh ta thì tính sao? Tội ác không thể tha vì sỉ nhục máu mủ Soladin….
– Đủ rồi!
Lão pháp sư Norton đứng tuổi nhất ở đây đột nhiên gào lên. Là một tiếng hét đầy ma lực xém chút làm vỡ kính của quán trọ.
Ông ấy nhặt con dao găm ở cạnh cái xác lên, bàn tay chi chít nếp nhăn run lên.
Là một pháp sư già kinh nghiệm phong phú, ông ấy làm sao không nhận ra thuốc độc làm tê não trên đó? Thuốc này chuyên dùng để tấn công pháp sư, những pháp sư bị dính phải cái này có khả năng rất lớn gia tăng thời gian khai triển pháp thuật trong thời gian ngắn.
Thứ này không dễ có được!
Không chỉ mắc mà còn vô cùng quý hiếm. Ngoại trừ một số pháp sư quý tộc vô cùng giàu có và lo xa, thực chất đạo chích thông thường không thể nào có được thứ này!
Cho dù Norton là kẻ ngốc cũng hiểu lần này Brando ác độc như thế nào, nham hiểm như thế nào.
Quá sơ ý, còn tưởng khi có danh phận là học viên học viện pháp thuật hoàng gia thì Brando sẽ không dám làm gì Đỗ Khắc. Bây giờ xem ra, bản thân đánh giá thấp sự điên loạn của Brando rồi. Quá rõ ràng, Brando phái đạo chích tên Gasco ám sát Đỗ Khắc. Không biết tại sao Đỗ Khắc lại vượt qua kiếp này giết chết Gasco.
Thảo nào Đỗ Khắc lại tức giận như vậy.
Ai xém bị mất mạng cũng sẽ bực tức như thế.
Trên cơ bản suy đoán của Norton là chính xác, điểm sai duy nhất là ‘Không phải xém mất mạng’ mà là ‘Thực sự bị mất mạng rồi’.
Norton cũng nổi giận chỉ vào bên mặt còn hoàn chỉnh của Brando mà nói.
– Í! Có muỗi kìa!
Sao Đỗ Khắc lại không hiểu? Anh bước nhanh như tên, tay trái đưa lên nhanh như gió.
Bốp.
Trước mặt người hầu của Brando, trước mặt đội vệ binh và trước mặt của gần hàng trăm người từng bị Brando ức hiếp, Đỗ Khắc lại tát thêm một cái.
Ai cũng thấy rất rõ, một cái răng lớn bên má phải của Brando bị tát văng ra rồi xoay nhiều vòng trong không trung mới rớt bụp xuống bàn, sau khi đáp xuống vẫn không ngừng xoay tiếp.
Nhìn thấy Norton đứng trước mặt, một mái tóc trắng bạc phơ chịu ảnh hưởng của pháp lực thâm hậu dựng cả lên, Brando đơ cả người. Đôi mắt sắc bén trước đây giờ trở nên hoang mang và lo sợ!
– Nói với trưởng bối nhà ngươi, nếu để ta biết được ngươi còn ra tay với Đỗ Khắc, vậy thì hãy coi chừng thành lũy của các ngươi ta sẽ đốt thành tro bụi.
Nói xong, Norton quay đầu bỏ đi, lúc đi đặt tay lên vai Đỗ Khắc kéo theo cả anh ấy.
Lúc đi ra cửa, còn nói vọng lại một câu:
– Sẵn tiện nhắc luôn, tư cách học viên pháp sư năm nay của ngươi bị hủy bỏ. Ta chính là giám khảo năm nay, ta nói vậy là vậy. Dù cho Medivh có đến cũng không thể thay đổi quyết định của ta đâu!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!